Teya Salat
Thuốc Độc Của Người Kẹo Ngọt Của Tôi

Thuốc Độc Của Người Kẹo Ngọt Của Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324492

Bình chọn: 9.00/10/449 lượt.

bay lao vút lên trời cao, nhìn ra ngoài cửa sổ, một góc thành phố chuyển từ rõ
nét sang mờ ảo rồi biến mất. Một biển mây lững lờ trôi, từng tia nắng
như khoác lên trên những đám mây một tấm áo mỏng màu vàng, đẹp đến nghẹt thở. Những lời căn dặn của mẹ văng vẳng bên tai, cô khẽ cong vành môi,
một cảm giác ấm áp len lỏi khắp cơ thể.

Bạch Tiểu Điệp quyết định sẽ tới thành phố G tìm việc, vì bị cảm nên cô say máy bay, ngủ li bì,
mê mệt, vừa mơ màng tỉnh dậy đúng lúc nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần đang mỉm cười một mình. Những tia nắng nhẹ nhàng, giản dị vừa tươi sáng vừa dịu
dàng, xinh đẹp đến lạ thường. Tiểu Điệp nhớ lại, trên một cuốn tạp chí
có nói: vẻ đẹp thực sự khiến người ta nhìn qua đã không thể nào quên
không phải là những đóa hoa rực rỡ sắc màu mà chính là những cánh hoa
giản dị e ấp, hòa mình dưới mưa xuân, âm thầm len vào trái tim. Từ nhỏ,
Bạch Tiểu Điệp đã luôn được khen ngợi vì vẻ xinh đẹp, lần đầu tiên cô
cảm thấy người chị có phần bình thường của mình thực ra không hề thua
kém cô chút nào, chỉ là những nét đẹp ấy nếu không tiếp xúc nhiều sẽ khó có thể cảm nhận được. Cũng giống như hai năm trước, chia tay rồi, Thư
Hạo Nhiên mới phát hiện ra những điều tốt đẹp ở cô.

“Ngồi máy bay đúng là sướng hơn đi tàu, vừa thoải mái vừa đỡ tốn thời gian. Chị, lúc
trước chị ngốc quá, cứ nằng nặc đòi ngồi tàu về nhà.”

Bạch Tiểu
Điệp lẩm bẩm, lời nói đến khóe miệng, chợt thấy chột dạ. Cô không phải
không hiểu lý do chị mình muốn đi tàu, nói ra những lời này thật không
phải.

Quay lại nở một nụ cười, thấy sắc mặt cô em khẽ khựng lại,
Bạch Tiểu Thuần giả vờ bình thản, nói hùa theo: “Ừ thì sướng, nhưng mà
đắt, kỳ nghỉ lễ đâu có giảm giá.”

“Kiếm tiền để hưởng thụ mà.”
Thấy chị không có nét gì bất thường, Bạch Tiểu Điệp khịt khịt mũi. “Đợi
em tìm được việc rồi, dịp nghỉ lễ Quốc khánh, em mời chị đi máy bay về
nhà.”

“Được. Nhưng phải nhanh chóng tìm được việc đã, đúng không?”

“Ừm…”

“Sao thế?” Thấy cô em ngập ngừng, Bạch Tiểu Thuần đưa tay xoa xoa cái trán dô. “Vẫn cảm thấy không khỏe à?”

“Không phải. Chỉ là, em cảm thấy có nhiều việc phải nương tựa vào nhau ở thành phố ồn ào, náo nhiệt này rồi.”

Bạch Tiểu Thuần bật cười, chau mày, khẽ nói: “Sao dạo này ai ở bên cạnh chị
cũng nói câu “có nhiều việc thay đổi nhanh quá” thế nhỉ? Anh chàng Adam, Vương Trị, em, ai cũng nói như vậy, đúng là kỳ lạ.”

Nước mũi
chảy ròng ròng, Bạch Tiểu Điệp không muốn nói thêm câu nào nữa. Bạch
Tiểu Thuần nhìn đồng hồ, tuy cảm thấy câu nói ấy xuất hiện khá nhiều
nhưng cũng không muốn nghĩ về nó nữa. Chỉ có điều, những chuyện xảy ra
sau đó giải thích cho cô hiểu tại sao mọi người lại nói câu đó, mà lúc
ấy, cô không thể không thừa nhận một cách bất lực… Sự thay đổi của rất
nhiều chuyện quả thực diễn ra rất nhanh, cũng giống như những trò đùa
chưa từng nghĩ đến lại khiến người khác không kịp trở tay.

Gió
đông thổi liền mấy ngày rồi khung cảnh mùa xuân hoa nở, chim bay bắt đầu xuất hiện. Bầu trời trong xanh như được gột rửa, ánh mặt trời mùa xuân
chiếu rọi, từng làn gió nhẹ mơn man, trăm hoa đua sắc, từng cảnh liễu
phất phơ như nàng thiếu nữ duyên dáng, tiết trời đẹp nhất trong năm đã
thực sự trở về.

Cú lộn ngược dòng của dự án tàu điện ngầm đã mở
ra cánh cửa rộng lớn cho công ty tại thành phố G, hai thương vụ khác
cũng cùng lúc được ký kết. Mọi việc dường như đều đang dự báo năm nay sẽ là một năm thành công. Sếp Lý cực kỳ vui vẻ, khác hẳn vẻ bực dọc trước
lúc nghỉ Tết. Theo thông lệ, Tổng giám đốc Adam sẽ mời các nhân viên đi
ăn vào tuần làm việc đầu tiên, nhưng nghĩ đến cuộc giao lưu Giám đốc Lý
sắp xếp tổ chức vào thượng tuần tháng Tư, anh quyết định đến lúc đó sẽ
mời mọi người luôn thể.

Đúng như tin tức đã được thăm dò, dự án
tàu điện ngầm mời thầu lại diễn ra trong tuần làm việc đầu tiên. Từ sớm
đã biết đây chỉ là hình thức nên mọi người không bận rộn, khẩn trương
như lần trước. Đầu tháng Ba, ủy ban mời thầu gửi thông báo trúng thầu
chính thức, ngày ký kết hợp đồng mua bán được quyết định vào thượng tuần tháng Tư. Biết được thông tin này, Adam quyết định sẽ đến thánh phố G
sớm hơn dự kiến, muốn tự mình xem xét các điều khoản trong hợp đồng. Về
việc này, sếp Lý và Quách Hà luôn nhất trí cho rằng Adam làm việc vô
cùng nghiêm túc, cẩn thận, là một tổng giám đốc tốt, luôn biết cách ủng
hộ công việc của cấp dưới. Có lẽ là do suy nghĩ nhiều, Bạch Tiểu Thuần
cảm thấy việc anh yêu cầu đích thân kiểm tra các điều khoản trong hợp
đồng, nghiêm túc, cẩn thận là một nguyên nhân, còn một nguyên nhân khác
có liên quan đến thái độ kỳ lạ lúc trước của anh. Cô không hề nói cho
bất kỳ ai suy nghĩ này của mình.

Nhịp sống bình lặng được đẩy
nhanh hơn, sáng chín giờ đi làm, chiều năm giờ tan sở. Điểm không giống
so với trước đây là, ra Tết, Thư Hạo Nhiên xuất hiện bên cô ngày càng
nhiều, ngoài nhắn tin, gọi điện, gặp mặt, anh ta còn cách vài ngày lại
viết cho cô một bức thư như đã hứa. Có chàng trai cứ cách vài ngày lại
viết một bức thư tì