Teya Salat
Thừa Nhận Đi, Cậu Yêu Tôi, Phải Ko?

Thừa Nhận Đi, Cậu Yêu Tôi, Phải Ko?

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3211760

Bình chọn: 7.00/10/1176 lượt.

tương lai xa vời vợi phía trước, đến những cảnh chủ thể
và anh chàng đẹp trai họ Lăng vai kề vai, tay trong tay lãng mạn
như phim Hàn, kịch tính như phim

Trung Quốc, bạo lực như phim Mỹ và hot hot như phim Nhật, cái
miệng nhỏ hét lên với công suất lớn "Ôi! Ngọt ngào quá! Quá
ngọt ngào! Một lời tỏ tình quá tuyệt vời, quá bá đạo, quá
lạnh lùng, quá đậm chất rô man tịt...Ôi! Chuyện tình trong sáng của ta! Nó sẽ là chuyện tình đẹp nhất thế kỉ mà Bạch Tuyết phải ngưỡng mộ, Juliet phải xuýt xoa, tổng thống Obama phải
vinh danh, kênh đào Xuy-ê phải ngừng chảy... "

"Rô man khỉ khô, Bạch Tuyết, Obama cái gì chứ! Đầu óc o mi chứa bã đậu với rơm à? Tỉnh lại ngay cho ta" Một con tinh linh khác
thình lình xuất hiện trước mặt con tinh linh đang mộng hão kia,
sẵn sàng dập tắt mọi ảo tưởng của nó bằng chuỗi tát má dồn dập đến sưng vù, hung bạo kéo tuột tinh linh kia vào bàn Diêm
Hồng đã đày ắp các vì bô lão tinh anh.

Sau khi trịnh trọng đeo thêm cho mình cái kính ko độ, nó gõ gõ
cái thước dài ngoằng lên mặt bảng xanh lè dày đặc phấn trắng
đằng sau lưng, điệu bộ thư sinh nhìn qua muốn trấn lột, đánh
đập. Nó ho khan vài cái thanh lọc cổ họng rồi hắng giọng "Hỡi các anh em 16 tinh linh trong hội bàn đào, sau một giây vận dụng bộ não IQ 160 tiếp nhận, phân tích, đánh giá, nhận xét câu
nói của kẻ thù, Anhxtanh Giá Băng tôi, một thiên tài sắp tuyệt
chủng của thế giới, một ngôi sao sáng nhất trên bầu trời chỗ
nào cũng tạp nham sao đã bòn rút, moi móc ra được cái hàm ẩn
sâu xa thâm hiểm bên trong. Cho một tràng pháo tay khích lệ đồng
bào đi!"

Nhận được tiếng vỗ tay bộp bộp của đám đông hâm mộ, con tinh linh kia hài lòng tiếp tục:

"Như các anh em đã từng thấy và từng trải nghiệm xương máu qua, Tiếng Việt lâu đời nay vốn rất chi là phong phú và mang hàng
tá lớp nghĩa: nghĩa đen có, nghĩa bóng có, nghĩa đèn có,
nghĩa chìm cũng có mà nghĩa nổi lại ko thiếu. Qua miệng của
những kẻ gian xảo như tên họ Lăng kia càng nhiều nghĩa và khó
hiểu hơn mà chỉ có những người đầu óc thông minh tài trí như
tôi đây mới thông được. Theo bài toán ta có "hai năm" là thời
gian, có nghĩa là hai năm sau (1), "ko cần giữ cậu ở bên" tức
là ko cần giữ chủ thể của chúng ta ở lại cạnh hắn nữa (2).
Từ (1) và (2) suy ra, "Vì hai năm sau, tôi sẽ ko cần dùng nó để
giữ cậu ở bên tôi", nói theo quan hệ chủ-tớ: "Vì hai năm sau ta
đủ lông

đủ lá, tiền của ta nhiều rồi, ko cần một người ăn bám như
ngươi làm nô lệ nữa, ngươi được tự do, ta phóng thích cho ngươi"
hoặc theo cách nói thằng ra là "Hai năm sau, tôi chán cậu rồi,
nhìn mặt cậu tôi phát ớn rồi, tôi ko cần cậu nữa, cút đi chỗ
khác đi". Đấy, ý nghĩa thâm sâu của thằng cha đó là như thế,
chứ ko như một số người mơ hão điên rồ đâu."

"Ồ!" Đám đông xôn xao xì xào càng khích lệ nhiệt huyết của Anhxtanh sắp tuyệt chủng

"Thứ nhất, hắn coi Chị Gia Băng là nô lệ, tức hạ thấp thanh
danh lừng lẫy giang hồ của đại tiểu thư hàn Gia như chị. Thứ
hai, hắn bảo chị ăn bám, tức phỉ nhổ tài năng ngất trời ko ai
sánh bằng của chị. Thứ ba, hắn bảo nhìn chị phát ớn, tức
lăng mạ sắc đẹp thanh lệ thoát tục của chị. Thứ 4, hắn còn
dám coi thường, khinh biệt chị là kẻ hám trai. Mọi người nghĩ, chúng ta có thể dung túng được hành vi tiết lộ bí mật quốc
gia trắng trợn, lộ liễu như thế được ko?" Con tinh linh phẫn nộ
đập bàn trước ánh nhìn vạn phần ngưỡng mộ của hết thảy anh
em, khuôn mặt đỏ bừng vì hết hơi càng làm tăng thêm hiệu ứng
tình cảm của nó.

"Ko thể được!"15 con tinh linh còn lại sau khi được khai thông trí não cùng bi phẫn đập bàn theo, khí thế hừng hực đến mức làm bừng tỉnh sự ngu muội của chủ thể hành động.

-Ra là thế?_Gia Băng mỉm cười khốn khổ, ánh mắt ko hiểu sao
lại chất chứa một nỗi buồn mờ nhạt_Ra tôi chỉ đáng...

Ko để cho Gia Băng tự mãn xong câu, Tử Thần bất ngờ động tay động chân, nhanh chóng dùng lực đẩy cô về phía sau.

Vì lực đẩy của ai kia quá lớn, vì vật lí là môn Gia Băng ghét nhất và luôn đứng "thủ khoa" từ dưới lên, thế nên, khi cô nàng
chưa kịp định thần, cơ thể cô đã nhẹ nhàng dâng mông cô cho đất. Cũng may, nơi cô tiếp xúc ko có bất cứ vật lạ gì, nếu ko,
chắc mẩm, cô đã có thêm một hình xăm da thịt đỏ chói bắt mắt.

-Mẹ ơi, đau quá!_Đớn đau nhăn mặt thưởng thức cơn tê dại nhoi
nhói từ hậu môn theo đường truyền dây thần kinh phong tỏa lên
khắp cơ thể, Gia Băng điên tiếc đưa đôi mắt vằn đỏ hằn của bò
tót, ném chứ 'hận' to tổ bố về phía kẻ gây án, đỉnh đầu
khói bóc lên nghi ngút tựa hoả mù_Tên khốn! Ngươi được lắm!
Dám hủy hoại bàn tọa bà đây, to gan! To gan!

Khi ánh mắt "thân thiện, đầy tình tứ" của Gia Băng vượt gió,
vượt ko khí, vượt ánh sáng phóng đến chỗ ai kia đòi nợ, thì
bỗng, nó như ngọn gió bị núi vời vợi chắn lối, suy yếu dần
rồi tan biến. Bởi lẽ, trước mắt cô, còn có thứ có sức hút
mạnh mẽ hơn việc báo thù rửa hận nữa cơ. Nó ko phải là nam
châm, ko phải là dòng điện trái chiều cũng ko phải là người
ngoài hành tinh bị sét đánh chết queo, nó chính là cảnh tượng "tôi cho anh một tát,