
thương nhưng cũng có
điểm gì đó khó hiểu và khó nắm bắt được giống như chủ nhân của nó vậy.
-Ngồi im,
không nghỉ làm à!_Hoàng Tú tay cầm chai thuốc sát trùng, tay cầm băng
dán cá nhân, miệng hâm he nó nhưng thực chất đang luống cuống cả lên.
Haizz, lỗi tại hắn đẩy nó mạnh quá nên thành thử ra như vậy nè.
Nhìn bàn tay
bị xước đến rỉ cả máu nó đã máu khóc vì đau rồi nay hắn lại đổ thêm cái
chai sát trùng đó vô nữa, trời ạ cắn răng muốn đứt lưỡi luôn này. Đã vậy còn dám hăm doạ nghỉ làm ư?
-Anh dám?
Hứ!_Nó giật tay về, giận dỗi quay sang chỗ khác. Tại hắn mà ra đó thôi,
còn dám trách móc gì đây? Nó còn chưa xử là may lắm rồi đó.
Hắn vội vàng nắm tay nó lại, cười xoà đáp.
-Thôi nào vợ yêu! Ngoan để anh làm! Hết đau liền nha!
-Cái gì mà vợ yêu nghe ghê quá!_Nó cười đáp, vờ nhăn mặt.
-Xì, không vợ vậy bà xã nha!
-Thôi đi, ghê lắm!
-Ầy, vậy phu nhân nhé! Cái này mà không chịu nữa là thôi luôn à!
-Á, ai cho!
Tiếng cười đùa cùng với tiếng tim trong lòng ngực đập thình thịch của hai kẻ đang yêu
hoà quyện vào nhau tạo nên một hương vị gọi là hạnh phúc.
Trong căn nhà nhỏ ấy, ước gì luôn tràn ngập tiếng cười như vậy, mãi mãi như vậy.
Căn phòng mát
rượi, cách trang trí nhã nhặn tạo cảm giác thoải mái. Từ đây lại có thể
nhìn xuống thành phố náo nhiệt của buổi trưa qua tấm kính trong suốt
thật là thích. Ánh mặt trời phản chiếu trên kính trông thật đẹp, mọi thứ với nó điều đẹp bởi tâm trạng của nó hôm nay vô cùng thoải mái và hạnh
phúc.
-Coi bộ hai
người hạnh phúc dữ ha!_Tiếng Huy vang lên, làm nó và hắn ngồi trong
phòng ở công ty đang cười đùa đều giật mình quay lại.
-Ông ghen với vợ chồng tui à? Xì..!_Nó trề môi, chu miệng đáp lại.
Minh hôm nay
mới chịu ăn mặc nghiêm túc, trông không khác xưa là mấy, vẫn trẻ con như ngày nào. Tự hỏi cậu ta có phải một ngôi sao nổi tiếng hay không nhỉ?
Không chuẩn chạc ra dáng đàn ông gì hết hèn gì tới giờ vẫn chưa tìm được một mối tình vắt vai.
-Hức..hức..Ngọc ơi..!_Huy tự dưng bay lại ôm chầm lấy nó -Hức hức..bỏ chồng đi theo tui nè, tui nuôi bà cả đời luôn, tui sẽ cho bà ăn sung mặc sướng, tui sẵn
sàng hy sinh vì bà! Ngọc...! Bỏ chồng đi! Lấy tui nè, đẹp trai, nổi
tiếng, giàu có...bla bla..
-Ế..!_Nó hết biết nói gì luôn, cố đẩy cậu ra.
-Cái tên dám
xúi bậy nè! Hại người ta chưa đủ hả? Hừm..._Tú bực tức lôi cậu ra, vừa
nói vừa cho cậu mấy cú vào đầu làm cậu la oai oái cả lên.
-Hyzin, tới
giờ quay rồi!_Một chàng trai trẻ đứng ngoài bước vào thông báo, có lẽ
cũng đang cố tình ngăn cản cuộc hỗn độn bên trong.
Huy nhân cơ hội ấy rút đi, không quên để lại lời nhắn với nó.
-Nhớ bỏ chồng nha! Anh Tú chả tốt bằng tui đâu!
-Cậu.._Tú tức
giận nhưng Huy đã vọt mất tiêu. Nó chỉ ngồi đấy cười, bảo nó bỏ Tú sao?
Chắc có lẽ không được rồi, bởi nó yêu hắn rất nhiều, tình cảm này không
phải ngày một ngày hai là nó có thể quên được, mãi mãi trong tim này chỉ có Tú mà thôi.
Ngày nụ cười, tháng hạnh phúc, năm yêu thương....
Và sự chờ đợi
cuối cùng cũng đã đến, hôm nay là ngày hạnh phúc nhất trong đời Bảo Ngọc bởi lẽ nó sẽ cô dâu xinh đẹp, bởi lẽ trên con đường dài phía trước nó
đã có Hoàng Tú đi cùng, san sẻ nỗi niềm yêu thương tận sâu trong trái
tim.
Nhà hàng, cách trang trí vô cùng đẹp mắt, từ những khóm hoa hồng đỏ thắm dọc theo hai
lối đi cho tới những chùm bong bóng hình trái tim màu hồng đẹp mắt, dòng chữ với những lời chúc đầy màu sắc, nổi bật vẫn là tấm ảnh có hình cô
dâu và chú rể, nụ cười tươi tắn trên môi cho thấy rằng họ đang rất hạnh
phúc.
Những vị khách mời mỗi lúc tăng lên, ai ai cũng khoác lên mình những bộ cánh xinh xắn
rôm rả trò chuyện nhưng đa số chủ đề họ nói đều về hai người quan trọng
hôm nay. Đâu đó vang lên điệu nhạc du dương trầm bỏng nghe mà cảm giác
hạnh phúc lây.
Trong phòng,
Jenny nhanh chóng kéo nó đứng dậy sau một hồi làm đủ kiểu tóc. Quả thật
là xinh nha! Bộ áo cưới trắng tinh hở vai với đường thêu đẹp mắt đính
những viên pha lê lóng lánh, tóc nâu xoã được uốn lọn nhẹ nhàng kèm theo là chiếc vương niệm, cùng với chiếc khăn voan trong nó như một nàng
công chúa. Gương mặt trang điểm nhẹ, hai má phớt hồng cùng đôi mắt mơ
màng. Kiểu trang điểm và làm tóc này phải nói là đơn giản nhưng vô cùng
tự nhiên và đẹp.
-Tớ thấy ngại quá, hồi hộp nữa..!_Nó khẽ nói, đôi tay đặt lên lồng ngực nơi quả tim đập nhanh liên tục.
-Đừng lo, hít thở sâu vào, tự tin lên! Chẳng có gì phải ngại cả!_Jenny mỉn cười nói.
"Cạnh.."Cánh
của phòng bật mở, bố mẹ, anh Kelvin và nhóc Kiệt bước vào, đưa những ánh mắt hạnh phúc xen lẫn niềm vui nhìn về phía nó.
-Ôi dì, trông dì đẹp quá nha!_Nhóc Kiệt hai mắt long lanh nhìn nó.
-Con trai còn phải nói, tay nghề của mẹ mà!_Jenny tự tin cười, lập tức hai mẹ con đứng khen nhau.
-Xời, coi hai mẹ con người kìa, mẹ làm con khen sao?_Nó cũng góp vui cho bớt căng thẳng.