Sự Nhầm Lẫn Diệu Kì

Sự Nhầm Lẫn Diệu Kì

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 328181

Bình chọn: 7.5.00/10/818 lượt.

i này lại có thứ âm thanh tinh khiết và tuyệt
vời đến vậy. Thì ra đây là niềm kiêu hãnh, niềm hạnh phúc lớn nhất của
một người bố khi được con mình gọi. MV bỗng thấy yêu sao cái ẩm ướt của
mùa xuân, yêu sao cơn mưa phùn ngoài kia, yêu sao cả những ngọn cây,
cọng cỏ đang tắm mình trong nước mưa…. Mọi thứ trước mắt dường như lung
linh, huyền ảo đến hoảng hốt. MV muốn thít tay chặt hơn để giữ chặt tất
cả nhưng lại sợ làm mọi thứ tan vỡ.

Hai bố con ôm nhau thắm
thiết, AD nằm trong lòng MV khóc lóc thỏa thích, như xả hết nỗi ấm ức và thiệt thòi của những ngày không có bố. Lúc này bé hoàn toàn là một cô
bé con năm tuổi với niềm hạnh phúc vỡ òa trong vòng tay ấm áp và tràn
ngập yêu thương của người bố. Còn MV xúc động, khóe mắt đỏ hoe, hôn lên
mái tóc đen huyền, mềm mại và thơm mát của con gái với tất cả yêu
thương.

Bên ngoài, những hạt mưa nhỏ li ti đậu vào mặt kính.
Mọi người đi đi lại lại trên đường, trong khi đó ở chiếc bàn bên cạnh
cửa kính trong suốt kia, hai bố con MV đang đắm chìm trong niềm vui đoàn tụ, không còn biết đến sự tồn tại của thời gian và không gian.

Nằm yên trong lòng bố, AD hai mắt đỏ hoe vì khóc nhiều nhưng miệng lại nở nụ cười tươi chưa từng có. MV cũng im lặng ôm con gái như ôm trọn cả thế giới vào lòng, cảm xúc vẫn còn lâng lâng trong tim. Ly cà phê trên
bàn đã muội ngắt, ly kem của AD cũng đã tan gần hết. Bỗng dưng bé ngẩng
đầu lên nhìn thẳng vào mắt anh, ngập ngừng hỏi:

- Bố ơi… Bố có yêu mẹ không ạ?

Nghe con hỏi vậy, MV không vội trả lời mà nhìn lại con gái trong lòng.
Hai tròng mắt bé đỏ hoe, chiếc mũi nhỏ nhắn cũng hồng hồng như mũi thỏ,
đôi má phúng phính, mọng nước như quả ** sữa, khiến người ta chỉ muốn
cắn một cái. Kìm lòng không đậu, MV cúi xuống thơm vào hai má bé, tình
yêu và niềm hạnh phúc từ từ dâng lên đáy mắt. Sau đó anh nghiêm túc trả
lời con như một người bạn thân thiết, có thể tâm sự tất cả:

- Bố yêu mẹ con. – Câu nói ngắn gọn, đơn giản nhưng lại chân thật và đáng tin nhất.

- Vậy còn những người khác ạ?

- Không có người nào khác. Bố chỉ yêu một mình mẹ con. – MV bình tĩnh đáp.

- Vậy… có phải vì bố muốn có con cho nên mới nói yêu mẹ? – AD tiếp tục hỏi.

- Không. – MV vẫn trả lời ngắn gọn.

- Cũng không phải bố muốn cướp con khỏi mẹ? – Niềm vui trong ánh mắt AD tăng dần theo câu trả lời của anh.

Nghe con gái hỏi vậy, MV phì cười, đưa tay xoa xoa đầu con nói:

- Không, tất nhiên là bố muốn có cả con và mẹ rồi.

AD hài lòng gật đầu, sau đó nheo mắt hỏi:

- Vậy…bố yêu mẹ hay con nhiều hơn ạ? – Trong ánh mắt bé lóe lên tia
tinh nghịch, muốn bắt bẻ bố. Ngược lại MV không rối rắm mà bình thản
đáp:

- Bố yêu hai mẹ con như nhau… Bố có lỗi với hai người nhiều
lắm. – MV nhìn sâu vào mắt con với nỗi đau và sự dằn vặt - Bố sẽ yêu
thương và bù đắp cho hai mẹ con tất cả. – Anh âu yếm nhìn con, trong mắt là tình yêu thương và sự hứa hẹn mạnh mẽ.

AD thấy vậy, không còn tức giận nữa, nhoài người lên thơm vào má bố, tha thứ. Sau đó bé lại ngước mắt nhìn anh hỏi:

- Vậy bố yêu mẹ và con như thế nào ạ?

- Bé con có biết con đối với mẹ quan trọng như thế nào không? – AD
trịnh trọng gật đầu với anh. MV cười nhẹ nhàng vuốt tóc con, sau đó dịu
dàng nói – Con là ánh dương của mẹ và…. Mẹ là ánh dương của bố.

MV chỉ nói một câu duy nhất nhưng anh tin con gái có thể hiểu được nỗi
lòng của anh. Đúng vậy, NT chính là ánh mặt trời rực rỡ, chiếu sáng cuộc đời đen tối và băng giá của anh. Không có ánh mặt trời thì sẽ không có
sự sống trên thế giới….Nhưng không có AD cô sẽ không thể tồn tại…Mà cô
không còn tồn tại thì anh cũng không có lý do để tồn tại. Vì vậy, ba
người chính là một thể gắn chặt, không ai trong số họ có thể tách dời.

Sau một hồi, MV âu yếm véo mũi con gái hỏi:

- Bé con còn gì thắc mắc nữa không?

AD không trả lời, chỉ cười lắc đầu với anh. Vì vậy MV đứng dậy, nắm lấy bàn tay bé xíu, mềm mại như bông của bé nói:

- Vậy được rồi, bố con mình về thôi. Nếu để mẹ đợi lâu, mẹ sẽ lo lắng và nhớ mong chúng ta.

- Mẹ chỉ nhớ con thôi. – AD le lưỡi, làm mặt xấu với bố.

Thấy vậy MV ra vẻ buồn bã, xụ mặt xuống, sau đó bước đi nhưng AD lại
không chịu cất bước. Anh cúi xuống nhìn bé, thắc mắc không hiểu. AD
không nói gì, chỉ xòe hai tay ra. Lúc này anh mới hiểu bé muốn gì, phì
cười rồi bế bổng bé lên.

AD cũng cười tươi reo lên:

- Con muốn được cung kiêng cơ.

- Vậy bé con thơm bố cái nào. – MV chìa mặt cho con gái.

Nghe vậy, AD liền thơm thật kêu vào má anh. MV cười như chưa bao giờ
được cười rồi đặt con gái lên cổ, đưa tay giữ chân bé, ung dung bước vào cơn mưa.

AD ngồi trên cổ MV cười toe toét, hai tay nắm chặt tóc anh. Trên đầu bé được chùm chiếc áo bành tô của anh để tránh mưa.

Mọi người ngơ ngẩn nhìn theo bóng dáng của hai bố con với ánh mắt yêu
thương. Dường như tình cảm thắm thiết của họ đã sưởi ấ


XtGem Forum catalog