The Soda Pop
Sự Nhầm Lẫn Diệu Kì

Sự Nhầm Lẫn Diệu Kì

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 329275

Bình chọn: 8.00/10/927 lượt.

lại ăn với chúng tôi một bữa cũng được.

Nghe được lời này, MV như mở cờ trong bụng, nhưng lại ra vẻ ngần ngại, liếc nhìn NT dò hỏi. Thấy vậy NT đành lên tiếng đáp:

- Anh muốn ở lại thì tùy, coi như trả công.... Nhưng tôi không biết
liệu một đại thiếu gia như anh có ăn được bữa cơm đạm bạc, đơn sơ của
gia đình chúng tôi hay không?

NT ra vẻ chua ngoa, châm chọc. MV lại tỏ ra như không hiểu, lập tức cười tươi đối bố mẹ cô đáp:

- Vâng, các bác đã nói thế thì cháu xin mạn phép ở lại ạ.

Nói xong liền quay sang nhướn mày với NT khiến cô bực mình, dùng khẩu
hình nói với anh " Đồ mặt dày", MV vẫn mặt ngơ tai điếc. Nhân dịp bố mẹ
NT đi vào trong phòng liền lập tức đến gần cô cười quái dị, NT nổi gai
ốc lui lại, run run giọng hỏi:

- Làm gì? Anh cười cái gì chứ? - Cô
nhăm mặt, trừng mắt nhìn MV, tên này có bị điên không? Suốt cả buổi cứ
có vẻ mặt cười tủm tỉm, đáng ghét này. Chẳng lẽ hôm nay là ngày phát
bệnh của hắn như kiểu người sói cứ đến ngày trăng tròn là hiện nguyên
hình cho nên đến nhà cô gây sự?

- Biết tại sao không? Tại vì....em đã bắt đầu nói với anh rất nhiều và biết tức giận với anh.

Sau đó MV vui vẻ bước vào trong nhà theo bố mẹ NT để lại cô ngây người
đứng đó. Câu nói của anh đúng là làm cho NT sững sờ chết người, nó như
là một tiếng sét đánh giữa bầu trời quang đãng, đầy nắng ấm.

Trên bàn ăn, mọi người đang ngồi quây quần bên nhau, khác mọi ngày một chút đó là hôm nay có thêm một cái ghế, một đôi đũa và một cái bát, đắc biệt là thêm một kẻ mặt dày, cao lớn đẹp trai ngồi cạnh NT khiến cô khó chịu. Mặc dù không muốn ngồi cạnh MV, nhưng hắn ta vẫn nhất quyết ngồi
cạnh cô bằng được. Đúng là hôm nay hắn ta ăn nhầm thuốc cho nên mới có
thể không biết xấu hổ mà bám cô như đỉa vậy. NT đau đầu liếc nhìn người
bên cạnh đang ăn uống ngon lành, như thể đây là bữa cơm ngon nhất mà hắn ta được ăn.

Không khí trên bàn ăn rất bình thường, mọi người
từ tốn ăn, chỉ có kẻ đáng ghét kia là ăn lấy ăn để, tay không ngừng gắp
khiến ai cũng phải sững sờ. Một tổng tài cao quý, một cậu chủ trong gia
đình giàu sang như hắn ta lại có bộ dạng ăn như kẻ chết đói năm bốn lăm
sao? Ai cũng dừng mọi động tác há hốc mồm nhìn MV. Ngay cả ĐM, nổi tiếng tham ăn trong nhà cũng phải bàng hoàng, choáng váng trước hắn, miệng
ngậm một đống cơm không khép lại được. Xem ra hôm nay anh cũng gặp đối
thủ rồi.

MV không để ý đến ai, nhiệt tình ăn uống. Quả thật anh chưa bao giờ được hưởng không khí ấm cúng như vậy của bữa cơm gia đình, vì vậy mặc dù chỉ là những món ăn hết sức bình thường nhưng đối với anh lại vô cùng ngon miệng. Thức ăn vào miệng vừa ngọt vừa thơm như là thấm đầy vị của tình cảm ở bên trong. Đầu lưỡi anh như đang chạm đến tình
cảm của mọi người, cảm xúc lâng lâng, khó nói thành lời.

Nhìn
con gái và "vợ yêu" bên cạnh, MV thực xúc động muốn khóc nhưng cố gắng
giữ bình tĩnh. Anh gắp một miếng sườn xào ngon nhất vào bát AD, âu yếm
nói:

- AD ăn nhiều cho chóng lớn nhé. Thức ăn chú làm ngon lắm đó.

Ai ngờ AD đang ăn thức ăn, bỗng thấy miếng sườn to trong bát mình liền
dừng lại, ngước mắt lên nhìn anh rồi lại nhìn bát thức ăn trước mặt. Lát sau nhẹ nhàng đặt đũa xuống nói:

- Con ăn no rồi ạ.

Nói
xong bèn đứng dậy đi ra ngoài khiến mọi người lại sửng sốt lần nữa,
nhưng lần này có thêm cả MV tham dự. Đây là chuyện gì đang xảy ra? Sao
hôm nay lại có nhiều chuyện lạ lùng đến vậy? Mọi người đưa mắt nhìn nhau không hiểu chuyện gì. NT cũng nhíu mày nhìn theo bóng lưng AD. Thường
ngày con gái cô luôn rất ngoan ngoãn, sao tự dưng lại thành ra không có
phép tắc như vậy? Nhìn nụ cười cứng đờ trên gương mặt MV và ánh mắt đầy
sững sờ, tổn thương đau đớn khiến NT cũng không nỡ, tức giận định đứng
dậy nhưng không may đã bị bàn tay anh ở dưới bàn nắm chặt, ngăn lại. NT
quay đầu lại nhìn anh vẻ khó hiểu, MV không nói gì chỉ lắc đầu, ý không
nên làm khó con. Vì vậy NT càng bực mình hơn, cô đã thương hại, bất bình thay cho hắn ta, chẳng qua là do thấy hắn yêu thương con hết mực, lại
thêm là cha ruột của con gái cô cho nên cô không muốn con mình là đứa
trẻ bất hiếu vì vậy mới giúp, nào ngờ hắn không biết điều lại còn làm
như vậy. Được thôi, bà đây mặc kệ ngươi. Dù sao cũng chẳng ảnh hưởng gì
đến cô.

Mọi người lại tiếp tục ăn uống, MV cũng vậy nhưng thức
ăn trong miệng không còn mùi vị như lúc trước, anh cũng không thể ăn
nhanh nữa.

Bữa cơm kết thúc trong yên lặng. MV ở lại một chút rồi chào bố mẹ NT ra
về. Cô tiễn anh ra cổng, suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn mở miệng an ủi:

- Ừm...chắc là do hôm nay con bé không được vui, anh đừng để bụng vì thái độ của con.

- Anh biết chứ. Anh không buồn đâu, em đừng lo. - MV cười đáp.

- Ai thèm quan tâm anh buồn hay vui? Tôi chỉ không muốn con gái mình
mang tội bất hiếu thôi. - NT lạnh lùng trả lời nhưng ánh mắt lại lảng
tránh. Thấy vậy MV càng cười vui hơn, nhẹ nhàng cúi xuống gần tai cô
nói:

- Ai vui lắm.... Em đ