Old school Easter eggs.
Nói Cho Em Biết Làm Sao Để Hết Yêu

Nói Cho Em Biết Làm Sao Để Hết Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325385

Bình chọn: 10.00/10/538 lượt.

ua sang phòng hồi sức , anh ngồi ngay bên cạnh , bàn tay anh nắm lấy bàn tay cô , nhìn sắc mặt nhợt nhạt , làn môi tím tái mà không khỏi đau lòng.

Quản gia Ngô đã thay anh giải quyết mọi việc , những người làm công việc lau sàn đều bị đuổi việc ,... đó mới là hình phạt cảnh cáo thôi.

Anh cần phải đẩy nhanh việc kết hôn vói cô, có như vậy cô mới không bị như vậy , anh muốn cho cô một danh phận địa vị trong gia đình.

Bác sĩ nói với anh cô bị chấn thương não nên có thể sẽ nọ mất đi một phần kí ức.

" Cộc.....cộc....cộc"

- Vào đi! - Anh lên tiếng khàn khàn vì mệt mỏi.

Cửa phòng đẩy ra , Thái Na bước vào , trên tay Cần theo giỏ hoa quả.

- Em đến đây làm gì ? - Anh lạnh giọng , mắt vẫn chú ý vào Băng Đồng.

- Em đến đây thăm chị Băng Đồng,....- Cô giả bộ yếu đuối đặt giỏ hoa quả lên chiếc bàn cá nhân cạnh giường bệnh.

- Là em đúng không ? - Anh gằn giọng , cói kìn nén giận dữ với Thái Na ở đây.

- Anh nói gì em không hiểu ? - Cô có chút giật mình , tay nắm chặt kiềm chế run rẩy , cố giữ bình tĩnh.

- Em lên nhớ , tôi là ai!... - Anh nhắm mắt nói một câu khiến cô có chút sợ hãi , mặt tái nhạt. - - Em về đi , sẽ không có lần sau đáu....

- Em .... -Cô đành ngậm ngùi lần chần ra về , cô biết lúc này không nên động vào anh.

Cánh cửa vừa khép lại , anh thở dài gục mặt xuống cạnh cô , lúc không phải lể tình ba mẹ Thái Na là chỗ thân tình thì anh đã cho Thái Na một bài học rồi! Từ nhỏ anh đã quen biết Thái Na , cô là người thế nào anh còn không rõ sao.

Băng Đồng đã nằm đây được ba ngày af mà vẫn chưa tỉnh. Anh cũng ở lại chăm sóc cô không chịu về nghỉ ngơi , quản gia Ngô phải khuyên mãi anh mới chịu về nghỉ chút, để cho chị Hoa giúp việc và Cẩm Tú ở lại chăm sóc cho cô. Và lại công ty cũng Cần người chỉ đạo nên anh không thể ở lại bệnh viện mãi được.

- Cô Cẩm Tú ! Uống chút nước đi! - Chị Hoa đưa cho Cấm Tú ly nước ép hoa quả.

- Cản ơn chị ! - Cẩm Tú đón lấy ly nước và uống một ngụm nhỏ rồi đặt lại bàn.

- Cô sắp sinh rồi mà vẫn phải đến đáy chăm sóc cho tiểu thư Băng Đồng ! - Chị Hoa dùng khăn ấm lau qua mặt cho Băng Đồng. - Tội nghiệp tiểu thư ! Cô ấy tốt như vậy mà cứ gặp tai họa suốt.

- Em tin Băng Đồng sẽ khỏe lại sớm thôi ! Nó kiên cường lắm ! - Cẩm Tú thở dài nhìn Băng Đồng.

- Cầu trời phù hộ!...

Cả hai đang nói chuyện với nhau thì Băng Đồng tỉnh lại. - Nước...nước....khát ....- Tiếng Băng Đồng yếu ớt thều thào , tay khua khoắng linh tinh, mắt vẫn nhắm nghiền.

- Băng Đồng! Băng Đồng! Tỉnh lại đi em ! - Cẩm Tú lay cô dậy , liên tục gọi tên cô.

- Tiểu thư! Tiểu thư tỉnh lại đi !- Chị Hoa cũng cuống cuồng gọi , tay bấm nút gọi bác sĩ.

- Nước ....nước ...tôi muốn uống nước...- Băng Đồng mở bừng mắt , nhìn quanh.

- Nước đây rồi ! Tiểu thư ! - Chị Hoa giúp cô uống từng ngụm nhỏ.

- Đây là đâu! Sao tôi lại ở đây ? Cô là ai ? .....-Băng Đồng cảm thấy sợ hơn bao giờ hết.

- Băng Đồng ! Em sao vậy! Chị là Cẩm Tú đây mà ! - Cẩm Tú như khóc nức lên.

- Chị Cẩm Tú ! Chị ...em sợ quá ! Đây là đâu? Em muốn về nhà! Huhu...- Băng Đồng cầm lấy tay Cẩm Tú không ngừng vùng vẫy.

Đúng lúc đấy các bác sĩ đẩy cửa chạy vào ! Cẩm Tú và chị Hoa bị đẩy ra ngoài.

@@_______________________@@

Nghe tin Băng Đồng tỉnh lại , Hiếu Thiên chạy vào bệnh viện ngay. Lúc này anh cũng phải chờ ở ngoài.

- Hiếu Thiên ! Hình như Băng Đồng không nhớ tôi là ai ! - Cẩm Tú lên tiếng.

-Cô ấy bị di chứng ! - Anh chỉ đáp vậy và chống tay vào tường, thở dài.

- "Cạch", cửa phòng bật mở , bác sĩ bước ra, theo sau là hai y tá.

- Bác sĩ ! Sao rồi!?- Anh chạy lại.

- Cô ấy đang hồi phục khá tốt, nhưng do di chứng nên sẽ mất trí nhớ tạm thời , mọi người hãy giúp cô ấy nhớ lại....- Bác sĩ dặn dò rồi đi luôn - Mọi người có thể vào thăm.

- A.....a.....a!!!! - Cẩm Tú vừa đứng lên thì cơn đau bụng ập đến , mồ hôi đang vã ra trên trán cô.

- Ôi ! Cô Cẩm Tú ! Cô Cẩm Tú sắp không xong......- Chị Hoa đỡ lấy Cẩm Tú.

- A.....bụng tôi ! Bụng .....đau....quá!- Cẩm Tú thều thào.

- Chị Cẩm Tú ! Chị sao rồi!? Bác sĩ ...Bác sĩ....

Hiếu Thiên cũng chạy lại đỡ lấy Cẩm Tú....

Một lát sau , Cẩm Tú được các bác sĩ đưa vào khoa phụ sản , hộ sinh. Thái Lăng cũng chạy vào....

Anh phải quay lại chăm sóc cho Băng Đồng nên không ở lại được.

Vừa đẩy cửa bước vào thì...

"Bụp"

Một cái gối bay thẳng vào mặt anh....

- Anh là ai? Sao lại vào đây? Đừng lại đây ? Chị Cẩm Tú ! Cứu em ! Em sợ quá! Huhu - Cô khóc nấc lên , cả người không ngừng run rẩy trong chăn.

- Băng Đồng ! Em làm sao vậy ? - Anh kéo cái chăn ra khỏi người cô , không quên nở một nụ cười chấn an cô.

- Anh là ai ? - Cô hét loáng lên.

- Ngay cả chồng em , mà em cũng không nhận ra à