80s toys - Atari. I still have
Nơi Ấy Có Anh

Nơi Ấy Có Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327983

Bình chọn: 8.00/10/798 lượt.

ã phai nhạt, chỉ có
mỗi Ngân Hằng.

Quang
Khải liền tính tiền trở về nhà, anh muốn xin lỗi Ngân Hằng, muốn nói cô biết
mình cần cô đến thế nào. Khi Quang Khải đến nhà Ngân Hằng, anh nữa say nữa tình
đập mạnh cửa nhưng chờ mãi chẳng có ai ra mở. Quang Khải cảm thấy trong lòng
bất ổn, anh vội dùng chìa khóa của mình mở cửa vào. Khi cánh cửa mở ra, mọi thứ
gần như nguyên vẹn, nhưng anh lại cảm thấy thiếu mất thừ gì. Tìm kiếm khắp nơi
đều không thấy cho đến khi anh bắt gặp một tờ giấy .


Quang Khải!

Khi
anh đọc được tờ giấy này có lẽ em đã rời đi thật xa rồi. Em xin lỗi anh. Em
không hề trách anh về sự việc vừa qua, em có thể hiểu cảm nhận của anh. Không
có người đàn ông nào có đủ rộng lượng tha thứ cho sự phản bội.

Quang
Khải, em cứ nghĩ mình có đủ tự tin để bên anh đến trọn đời, có thể quên đi được
Lâm Phong. Chỉ đàng tiếc em làm không được, em không thể quên anh ấy. Được ở
trong vòng tay anh ấy là niềm hạnh phúc nhất đời của em.

Cho
nên em xin lỗi anh. Xin lỗi vì đã phụ tấm chân tình của anh.

Cám
ơn anh đã chăm sóc cho em bao ngày tháng qua. Em chẳng thể làm gì để đền ơn
anh, hổ thẹn ra đi. D(iều em có thể làm được cho anh là, giúp anh thoát được vụ
kiện tụng lần này.


người cố ý phá hoại, *** hại anh. Em mong anh bình tĩnh tìm ra kẻ đó để không
còn gặp cảnh tương tự.

Điều
cuối cùng em muốn nói: Xin hãy tha lỗi cho sự ra đi của em. Đừng tìm em làm gì

Ngân
Hằng”

Quang
Khải đọc xong lá thư, anh ta vò nát nó trong bàn tay mình

Chương
14: ( tt -3)

Quang
Khải lập tức gọi điện cho cho Ngân Hằng, nhưng điện thoại cô không liên lạc
được. Gọi điện thoại đến nhà Bảo Trâm thì hay tin Ngân Hằng đã dẫn Gia Bảo rời
đi rồi, trên tay con thu dọn hành lí giống như đi xa. Quang Khải vô cùng hoảng
hốt, vội vàng đi tìm đến những nơi cô có thể đến những điều không tìm được,
Quang Khải bèn gọi điện cho Bảo Trâm hỏi thử.


Không có, em không gặp Ngân Hằng. Có chuyện gì xảy ra à – Bảo Trâm lo lắng hỏi
Quang Khải qua điện thoại, hôm nay cô cùng với Bảo Duy tìm Lâm Phong để kể rõ
mọi chuyện.


Cô ấy….- Quang Khải định nói rõ thì nghe tiếng Bảo Duy gọi :” Phong, bên này
nè”, anh ta ngừng bặt không nói tiếp, trong lòng trào lên ngọn lửa hận, biết
đâu Ngân Hằng đã dọn đến nhà Lâm Phong, bèn ghiến răng hỏi Bảo Trâm – Em đang ở
đâu?


Em….- Bảo Trâm ngập ngừng không dám nói.


Ngân Hằng có chuyện rồi, mau nói em ở đâu để anh tới gặp – Quang Khải bèn thục
giục.

Nghe
Ngân Hằng xảy ra chuyện, Bảo Trâm vội nói địa chỉ mình đang ở, nhưng trong lòng
thấp thỏm không yên còn dặn dò :


Anh đến rồi thì gọi điện thoại em ra ngay.

Quang
Khải không đáp, có địa chỉ rồi, anh lên xe chạy đi ngay, cũng may quán đó khá
gần chô anh ta đứng.

Lâm
Phong đến ngồi xuống trước mặt Bảo Duy cười chào, nói vui vài câu thì Bảo Trâm
đi đến, Bảo Duy liền hỏi:


Ai vậy?


Một người bạn thôi – Bảo Trâm cười ngượng đáp rồi nhìn Lâm Phong khẽ gật đầu
chào, cô vẫn còn cảm thấy ngượng vì đã từng **** mắng Lâm Phong thậm tệ, nhưng
Lâm Phong dường như không để ý đến điều đó vẫn vui vẻ cười đùa hỏi:


Hôm nay không phải kêu mình ra đây để phát thiệp đấy chứ. Mình nhất định sẽ đi
món quà to.


Tụi này vẫn chưa đâu. Mình hiện nay khá bận rộn, để khi nào thời gian rỗi thì
tính tới – Bảo Duy ôm lấy Bảo Trâm âu yếm đáp lời Lâm Phong.


Đời bác sĩ cứu người hoài không hết, bây giờ vẫn là bác sĩ mới mà bận như vậy
rồi, sau này càng khó mà có thời gian rảnh nha. Lúc đó chỉ sợ Bảo Trâm sẽ đá
cậu cho mà xem – Lâm Phong trêu.

Bảo
Duy cười cười nắm lấy tay Bảo Trâm giơ lên khoe chiếc nhẫn đính hôn ra đáp:


Mình biết vậy nên mua dây trói chặt lại rồi đây này.


Xí…nếu anh mà không giành thời gian cho em, em nhất định sẽ đá anh tìm người
đàn ông khác ngay – Bảo Trâm bĩu môi nói trong lời nói chứa đựng sự yêu thương.


Trời ơi, bao nhiêu thời gian rỗi của anh, em đều lấy đi rồi còn gì – Bảo Duy
giả vờ than thở.

Lâm
Phong nhìn hai người họ âu yếm nhau mà buồn bã, nhưng cậu vẫn cố gượng cười.
Bảo Duy bỗng nhớ ra điều gì bèn hỏi.


À, mà hôm trước, lúc Gia Bảo bị bệnh, chẳng phải cậu đến bệnh viện có chuyện gì
mà đúng không?


Chẳng có gì đâu, chỉ là đau bao tử mà thôi – Lâm Phong bèn giấu diếm đáp.


Ừ, phải ráng ăn uống đầy đủ đúng giờ……- Bảo Duy gật đầu dặn dò một tràng.

Bảo
Trâm bên cạnh nhìn Lâm Phong cười khúc khích ra dấu bảo: Lại mắc bệnh nghề
nghiệp nữa rồi.

Cả
ba đang trò chuyện vui vẻ, cuối cùng Bảo Trâm ra hiệu cho Bảo Duy nói, Bảo Duy
bèn hắng giọng nhìn Lâm Phong nói lớn:


Thật ra mình tìm cậu để nói rõ một chuyện đã lâu giấu kín.

Bảo
Duy còn đang lựa lời kể sao cho rõ ràng nhất thì từ sau lưng họ, Quang Khải hầm
hầm bước vào. Anh ta không nói không rằng đấm Lâm phong một đấm rồi gào lên:


Ngân Hằng đâu.

Mọi
người đều sửng sốt nh