XtGem Forum catalog
Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng

Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325434

Bình chọn: 9.5.00/10/543 lượt.

ười phụ nữ đó con bắt được chưa.

- Đã nhốt trong ngục, chỉ chờ đến ngày tế.

- Được, ta rất hài lòng về con. Vậy hắn ta… – bà ta nhắc đến một người.

- Sẽ đông đủ hết không thiếu một ai.

Một tràng cười diễn ra trên khuôn mặt đẹp. Từ khi xuất hiện nữ hoàng đã trò chuyện với hắn và giờ thì đã quay qua nói chuyện với cậu:

- Rất vui được gặp cậu – bà lại mĩm cười.

- Chào nữ hoàng – cậu đáp.

- Cậu rất giống con trai của kẻ thù ta. Nhưng không phủ nhận một điều cậu rất đẹp.

Dứt lời thì một dòng nước bay đến quấn lấy cổ và kéo cậu lên khỏi mặt nước
ngang tầm mắt bà ta, dòng nước ấy như một sợi dây thừng ngày càng siết
chặt làm cậu khó thở vô cùng.

- Con trai của Jack, cháu trai của vua thủy tề, kaka.

- ….

- Để ta xem lão già ấy sẽ làm gì được ta, khi chính mắt thấy đứa cháu của mình sẽ chính tay giết chết ông ấy.

- …

- Ngươi có biết là ta chờ ngày này lâu lắm rồi không, ta muốn lão già đó
phải ân hận, à không còn tên khốn Lucian và con khốn Waston nữa, chúng
sẽ phải lãnh đủ những gì chúng đã gây ra trong quá khứ.

Mỗi lời nói là sự đay nghiến, tức giận, đôi mắt đã chuyển sang màu đỏ phẩn nộ. Thấy cậu giẫy dụa hắn liền lên tiếng cang ngăn:

- Nếu nữ hoàng tiếp tục thì cậu ấy chết mất.

- … – hắn nói mà không dám nhìn vào mắt nữ hoàng.

Rồi bà ta buông cậu ra, cơ thể cậu rơi xuống nước, nước bắn tung tóe. Bà ta nhoẻn miệng cười thích thú:

- Xem chừng nó kỉ vào.

- Vâng thưa nữ hoàng.

Nói xong bà biến mất cùng con gió lạ ấy. Hắn bơi đến bên cậu, sờ vào đôi
vai vẫn thấy sự sợ hãi, đôi mắt ngấn lệ khiến hắn phải động lòng.



Lúc ấy sau khi Brian đưa Chritiana tới biển chàng nhẹ nhàng đưa thân thể nàng cho vua thủy tề như sợ nếu mạnh tay quá thì thân thể ấy sẽ tan ra
mất, Ngài ấy ôm lấy đứa con đang bị thương tội nghiệp của mình vào lòng
rồi quay sang cười với chàng, sau đó mất hút trong lòng biển mênh mong
rộng lớn. Còn về phía anh thì vẫn đứng đó trơ trọi một mình, từng cơn
gió xuyên tạc qua khuôn mặt anh, làm tóc tai rối bời, lòng anh lúc này
đầy căm phẫn khi nhớ lại cái giọng hét lên đau đớn của Hân, nó như bót
nghẹn tim anh, anh biết mọi chuyện sẽ không đơn giản như thế, sẽ không
dừng lại ở đây và đây mới chỉ là màn mở đầu cho những tấm bi kịch chuẩn
bị được diễn ra. Anh hét lên rằng:

- Dù mày là gì đi nữa tao sẽ bắt mày trả giá gấp trăm lần những gì mày đã gây ra đối với nàng ấy, nhất định là như thế.

Nói xong Tú vụt cánh bay đi để lại đằng sau là một sự im lặng đáng sợ, chỉ
có tiếng gió và sóng biển thay nhau rào thét cho những điều bất hạnh
chuẩn bị diễn ra. Màn đêm luôn khiến con người chúng ta phải suy ngẫm về nhiều điều.

Tại thủy cung nơi mà vua thủy tề đang cai trị, Ngài rất giận dữ khi hay tin con gái mình bị một kẻ xa lạ làm bị thương như
vậy, cứ bơi qua bơi lại làm cho vợ Ngài phải lên tiếng:

- Anh làm như vậy cũng không phải cách.

- …

- Mọi việc để Chriatiana tỉnh lại rồi chúng ta cùng nhau bàn tính – bà khuyên nhủ chồng.

Ngài ấy vẫn cứ lo lắng khôn ngui, ánh mắt hằng lên cơn tức giận, nếu không
có vợ bên cạnh chắc Ngài đã nổi điên lên quá. Cuối cùng Christiana đã
tỉnh lại, vua thủy tề kêu nàng thuật lại toàn bộ sự việc và nàng là
thuật lại, sau khi nghe xong Ngài ùng ùng nổi giẩn, Ngài quát:

- Nó
là gì sao mà dám cả gan xem con và cháu nó không ra vì, ta đường đường
là chúa tể biển khơi nhất định ta không thể bỏ qua chuyện này.

- Cha à nhưng vấn đề bây giờ là nó đã bắt được cháu nó, không biết nó có làm gì tổn hại đến…

- Không thể tha thứ được.

- Cha ơi nó có nhắc đến là nó có huyết thống với chúng ta và còn nói với Brian cũng có chung huyết thống, chuyện này là sao?

- … – Ngài suy nghĩ – ta không biết.

- “chẳng lẽ nào” – bà ta chợt nhớ ra điều gì nhưng có điều còn mơ hồ chưa hình dung ra được.

- Nhưng chúng nó bắt cháu nó vì mục đích gì, có một điều chúng đã lấy
được chiếc lông vàng mà Brian đang giữ, ngoài 3 loài chúng ta ra không
lẽ còn 1 loài nữa?

- Không thể nào, nếu tồn tài một loài nào khác thì nhất định ta sẽ biết nhưng lần này thì không…

- Anh hãy suy nghĩ thật kĩ coi gần đây có chuyện gì bất thường xảy ra không – bà ta nói.

Ngài suy nghĩ và rồi như chợt nhớ lại gần đây nhiều đêm chỉ mơ thấy một giấc mơ thật kì lạ. Trong mơ Ngài thấy gặp được cô gái trẻ đẹp nét mặt hao
hao giống với Rose – người mà ngài gần như lãng quên nhưng đôi mắt thì
màu xanh thuần khiết của biển, rồi Ngài thấy mình bị giết, máu nhuộm đỏ
của bãi biển cát vàng, cô ta mĩm cười mãn nguyện, nụ cười ghê gợn nhất
có thể. Nhớ lại điều đó làm cho Ngài phải rùng mình. Ngài thuật lại giấc mơ cho 2 mẹ con Christiana nghe, dường như nàng không tin vào điều mình vừa được nghe từ tai cha mình:

- Không thể có chuyện đó xảy ra được.

- “Chẳng lẻ là”