
– bà ta theo đuổi một suy nghĩ khác và có phần âu lo ơn cả.
- Cha là vua thủy tề thì làm sao mà có ai có khả năng giết chết được cha
chứ, cha đừng quá lo lắng giấc mơ thường khác xa với thực tế.
Trong lúc nàng Christiana và vua thủy tể bàn luận thì nữ chúa tể của biển đã
lặng lẽ bơi ra khỏi cung điện và đã lên đất liền để tìm một người.
Xa xa trên đỉnh núi Oly nơi nữ thần Waston đang cư ngụ thì có một người
đến viếng thăm, vị nữ thần cười hiền đích thân ra đón, cả hai vui vẻ trò chuyện trong một khung cảnh nên thơ hữu tình với bãi cỏ xanh mướt,
tiếng suối chảy róc rách êm tai và đó chính là suối nguồn bất tử, xung
quanh có những cây cổ thụ to lớn với các nhánh xòe ra rộng lớn có tác
dụng che nắng, cả 2 hàn quyên tâm sự:
- Đã lâu lắm rồi mới thấy bà lên khỏi mặt nước – vị nữ thần cắt tiếng nói trong trẻo của mình.
- Cũng khá lâu, kể từ khi bản giao ước thứ 2 được thực thi và lời nguyền
gieo rắc xuống đầu những đứa trẻ tội nghiệp – Jennifer (nữ chúa tể biển
khơi).
- Lời nguyền đó thật sự là một sai lầm trầm trọng – Emma tỏ vẻ buồn.
- Chúng ta những đấng tối cao khó lòng có thể sửa được sai lầm của mình,
tôi thật xấu hổ về điều đó – Jen nói với lòng đầy tội lỗi.
- Có những sai lầm chúng ta không thể sửa đành phải phó mặc cho nó vậy – Emma cũng ngao ngán.
- Đứa trẻ đó thế nào rồi – Jen hỏi.
- Có lẽ nó cũng không thể nào thoát khỏi lời nguyền và nó đã bỏ đi từ lúc con trai của tôi chết tới giờ vẫn không một chút tin tức – Emma hồi
tưởng lại đứa bé của mối tình vụn trộn năm nào.
- Nhưng tôi đang lo ngại đứa bé đó không chết mà còn trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết – Jen nói.
Sau đó Jennifer kể lại toàn bộ câu chuyện mà Christiana đã nếm trãi, giấc
mơ của vua thủy tề Justin và đứa cháu khốn khổ của bà cho nữ thần Emma
nghe.
- Đứa bé khi xưa là một bé gái – Emma khẳng định.
- Thì
bởi vậy nên lần này tôi mới đích thân lên đây để hỏi cận kẽ, tôi e rằng
tai họa sắp giáng xuống đầu những kẻ đã gây lầm lỗi như chúng ta – Jen
nói giọng buồn man mác.
- Đừng quá lo lắng khi chúng ta chưa biết chuyện gì chuẩn bị xảy ra – Emma an ủi.
Cả hai ngồi đó với những bâng khuân trong đầu, có tiếc nuối, có hối hận
nhưng có lẽ đã quá muộn màng cho những mà những đấng tối cao đã gây ra
trong quá khứ. Cách nào để giải quyết những đóng rất rối đó là những gì
mà Jen và Emma quan tâm.
Khung cảnh vốn dĩ nên thơ thì bỗng
nhiên có một cơn gió lạ thổi ngang qua làm cho cành lá bỗng chốc xô đẩy
uống mình theo ngọn gió ấy và rồi giữa không trung một lỗ đen xuất hiện
trước con mắt ngạc nhiên của cả hai. Bước ra từ lỗ đen đó chính là một
chàng trai khôi ngô tuấn tú nhưng khuôn mặt lạnh băng, nụ cười nửa miệng và chàng nói ra những lời vô cùng tế nhị và lịch sử:
- Xin kính chào vị chủ nhân của loài người nữ thần Emma Waston, còn đây là … – nói và hướng con mắt đến Jen.
- Ta đây à Jennifer nữ chúa tể biển khơi – Jennifer đáp.
- Thật lấy làm vinh hạnh cho tôi khi được diện kiến một lúc hai nữ chủ
nhân của những loài hùng mạnh nhất quả đất này – chàng trai đáp.
- Ngươi là ai mà dám xâm nhập vào nơi ta ở – Emma cảm thấy bực bội khi có sự xuất hiện của vị khách không mời này.
- Nữ thần đừng nóng, thần đến đây để truyền đạt những gì mà nữ hoàng của thần giao cho – lời nói vẫn lịch sự.
- Nữ hoàng? Bà ta là ai? Lại dám tự xưng nữ hoàng – lúc này tới lượt Jen lên tiếng.
- Sớm muộn thì các nữ chủ nhân cũng biết được thôi, ai cũng có phần – nụ cười nửa miệng.
- Hỗn láo dám nói với những vị thần tối cao như thế à – Emma tức giận.
- Xin hãy nghe hết ý thần, nữ hoàng muốn mời các vị thần tối cao đến cung điện Varsailles để dùng tiệc và chứng kiến sự thay đổi của toàn thế
giới vào ngày rằm tháng này.
- Thay đổi thế giới, nghe sao thật nực
cười, thế giới này vốn dĩ xưa nay do 3 người nắm giữ thì làm sao có thể
thay đổi được, ngươi hãy nói với người mà tự xưng là nữ hoàng của ngươi
không gì có thể thay đổi được – Jen nói giọng nhẹ nhàng nhưng thể hiện
đầy quyền uy của nữ chủ nhân biển khơi.
- Không gì là không thể
được, đừng bao giờ khẳng định nếu chưa chắc chắn – lời nói của chàng vô
cùng thách thức – nữ chủ nhân sẽ có cơ hội được gặp lại đứa cháu trai
của mình, thằng bé người cá bán thuần chủng.
- Ngươi…. – Jen tức giận.
- Thần đã truyền đạt xong ý muốn của nữ hoàng xin mạng phép cáo lui, thần tin chắc rằng mọi người sẽ có mặt đầy đủ để chứng kiến sự thay đổi
ngoạn ngục ấy, thần sẽ đến đón vào ngày rằm tháng này. Một lần nữa xin
phép cáo lui.
- Ngươi, hỗn láo.
Emma dùng phép ngăn cản
chàng lại không cho đi, những đoạn dây leo lao đến quấn chàng nhưng chưa đụng tới được thì đã bị biến thành tro bụi bị gió thổi bay đi mất,
chàng nhép miệng cười rồi biến mất cùng lỗ đen khi nãy.
Và giờ đây nỗi lo lắng của Jennifer bắt đầu nổi lên, cái gì đó khiến cho