Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng

Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325642

Bình chọn: 7.00/10/564 lượt.

rạng rỡ rồi nhanh chống vào nhà sau mà chờ đợi, còn lại
thì mọi người cười nói vui vẻ không biết có chuyện gì sắp xảy ra.

Mọi người đang ngồi uống nước vui vẻ quay quần bên nhau thì bỗng nhiên Tử
có cảm giác vô cùng rạo rực, máu trong người chạy mỗi lúc một nhanh,
nóng bức vô cùng khó chịu, rồi Tử nghe đâu có có một mùi hương quyến rũ
mình, nó lôi kéo anh về phía nó. Vẫn còn một chút ý chí anh quay sang
nói với cậu và mọi người:

- Mình đi vệ sinh một chút.

Khi Tử đi thì Toàn chợt cười nhẹ với ý nghĩ “chuyện hay sắp đến rồi đây, đứa
trẻ của lời nguyền ta xem ngươi sẽ đau khổ như thế nào, kaka”.

Bước
vào nhà sau anh nhanh chóng tìm đến nơi phát mùi hương, cái mùi ấy ngày
càng nồng nặc điều đó càng làm cho anh càng rạo rực hơn nữa. Và rồi Như
xuất hiện trước mặt anh, lượn vòng quanh người, đôi tay khiêu gợi không
ngừng chọc phá khuôn mặt, vuốt ve bờ ngực săn chắc, miệng thì phát ra
nhưng câu tình tứ khiêu gợi vô cùng:

- Anh xuống đây để làm gì.

- …

- Muốn em lắm phải không, em đợi anh đây, đi với em và bỏ thằng biến thái đó đi – Như vừa nói tay vừa sờ xoạn ngực và tay di chuyển tới vùng hạ
bộ.

Còn Tử lúc bấy giờ như một người đang say mộng mị, từng cái sờ
xoạn của Như làm cho Tử vô cùng hưng phấn, không chờ được nữa anh đẩy
Như áp sát vào tường mà hôn tới tấp, vùng cổ để lại những vết đỏ, bầu
ngực tròn trịa bị Tử không ngừng nấn bóp rồi tay di chuyển xuống vùng
cấm địa của Như nhưng chưa kịp lấn vào trong thì đã bị Như đẩy ra, Như
trách nạt:

- Anh hư lắm nha, chưa gì hết mà đã…..

- … – đôi mắt nhìn Như đầy dục vọng.

- Đi theo em.

Nhưng chưa kịp thì Như đã bị sự quyết liệt của Tử làm cho mê muội mà đi theo
những cảm xúc vô cùng mới mẻ, không còn kiềm được mình Như cũng nồng
nhiệt đáp trả lại tới tấp, miệng phát ra những tiếng dâm dục mà bỏ mặc
mình đang ở sau nhà và có thể bị phát hiện bất cứ lúc nào. Cả hai nồng
nhiệt quấn lấy nhau như hai con rắn vậy và đang cùng nhau hả hê với trò
chơi đầy khoái lạc này.

Lúc này nhà trên mọi người vẫn cùng nhau trò chuyện vui vẻ mà không biết những gì đang xảy ra phía nhà sau, cậu
thì luôn cười chọc phá mọi người:

- Ê, sao lại đăng cái đó lên Facebook vậy, muốn dìm chết người ta à – cậu tức.

- Thế thì sao nào, làm gì được nhau, kaka – Phương nói.

- Ý, mới đăng lên mà được 10 like rồi kìa, kaka – Lan phụ họa theo.

- Thôi rồi, lần này chết chắc….thôi gỡ xuống đi, năng nỉ đó bạn hiền – cậu than vãn, dùng mỹ nam kế.

- Cái trò năng nỉ của cưng đã được chị miễn dịch rồi nhá – Phương nói hung hổ.

Cậu thì khuôn mặt ủ rủ còn Phương và Lan thì khoái trí vì chộp được tấm
hình vô cùng xấu xí của cậu. Nãy giờ cũng khá lâu mà chưa thấy Tử quay
về thì Toàn lên tiếng nhắc khéo:

- Ủa nãy giờ lâu lắm rồi không biết anh Tử làm gì lâu dữ vậy?

- Ừ, thôi để Phương xuống phía sau coi có con Như có ở đó không mà sao
mất tiêu từ nãy giờ – Phương nói mà không biết những gì đang xảy ra ở
phía sau.

Phương bước xuống vừa quay đi là một nụ cười quỷ quyệt nở rộ, chưa đầy 1 phút sau thì có một tiếng hét thật to vang dội từ
phía sau nhà thì lập tức mọi người chạy xuống xem chuyện gì đã xảy ra
thì đập vào mắt tất cả mọi người là cảnh Tử và Như ôm ấp lấy nhau, quần
áo thì xộc sệt, tiếng thở gấp, tiếng va thịt chạm vào nhau nghe ma mị.
Mắt mở to mồm há hốc trước cảnh tượng đó.

Mọi người thì kinh ngạc
nhưng còn cậu thì…Cậu không nói lời nào, cả thân người ngã ngục xuống
dưới đất, nước mắt bắt đầu tuôn rơi. Tiếng rên của Như, tiếng thở gấp
gáp của cả hai như mũi tên bắn vào trái tim bé nhỏ của cậu. Trái tim đó
vốn đã bị tổn thương và giờ một lần nữa vết thương ấy lại bị rách toẹt
ra lần nữa. Cậu muốn thét lên nhưng sao cổ họng bị nghẽn lại, chỉ có
nước mắt rơi. Nó mặn chát và trác ngầm. Những ngày vui vẻ còn đâu chỉ
còn nỗi đau thương và mất mát. Trước kia là Khương còn bây giờ là anh,
anh làm cho cậu đau và rất đau, bao nhiêu cảm xúc, bao nhiêu hi vọng
mong manh nhỏ nhoi của cuộc đời cậu bỗng chóc vỡ tan, tất cả tan biến.
Anh nói sẽ luôn thương yêu cậu nhưng sao…tại sao anh làm như vậy, tại
sao anh không nghĩ cho cảm xúc của cậu, cậu ngã ngụy và hoàn toàn đau
đớn.

Tiếng hét của Phương và sự ồn ào của mọi người vẫn không gì có thể ngăn cản hai con người đó dừng lại, vẫn tiếng hối thúc, gấp gáp
cả hai cuốn lấy nha. Lan, Phương thì há hốc không tin Như và Tử có thể
làm như vậy, Tử thì yêu Nhân sao anh lại làm chuyện này được, còn Như
thì ngoan hiền thì tại sao chứ…cả hai cùng chung một suy nghĩ. Còn Tú và Hân cũng sững sờ nhưng không để ý lắm chỉ quan tâm tới cậu từ khi cậu
ngã xuống và chỉ có duy nhất là Toàn thì tỏ ra khoái chí trước tình cảnh này nhưng vẫn mang một khuôn mặt giả tạo bất ngờ.

Nước mắt cậu
rơi ngày một nhiều, nó chứa chang sự đau khổ, niềm vui đã biến mất chỉ
còn lại đây nỗi đau. Thu hút mọi ánh mắt chính là sự phát sáng từ phía
cậu, cụ thể là chiếc n


Polly po-cket