
cô ơi…”
-“Mời bạn Nhím!”
-“Cô ơi không còn con chim nào ạ, vì nghe tiếng súng của bác thợ săn thì chim chóc sợ quá bay hết đi rồi ạ!”
-“Rất thông minh…”
-“Con thưa cô…con có đáp án…khác nữa ạ…”
Phía bàn cuối có cánh tay rụt rè, cô giáo tươi cười khuyến khích.
-“Được, cô mời bạn Cua, con nói cho các bạn cùng nghe nào?”
-“Dạ, con thưa cô còn ba con chim ạ! Bác thợ săn bắn chết một con chim, con chim người yêu của nó đau lòng quá tự tử theo, trên cành bây giờ còn ba con ạ…”
Đáp án khiến cô giáo tự dưng trầm mặc, nếu là trước đây, chắc cô sẽ phì cười, nhưng bây giờ, hình như cô đang nhớ tới, có một người con trai, đã bất chấp tính mạng mà ôm trọn một người con gái trong lòng, nguyện cùng lăn xuống vách đá.
Giọt nước mắt khẽ chảy, người con trai đó…hiện tại, sống tốt chứ???
Royal Bar, 12 giờ đêm.
-“Phục vụ, thêm rượu!”
Người đàn ông ngồi bàn đối diện, không kìm nổi mà đi tới.
-“Cô gái, uống ít thôi!”
-“Anh thì biết cái gì chứ? Đưa đây?”
-“Tôi nói rồi, cô nên về nhà đi…”
-“Haha, nhà anh có chị gái không? Anh có anh trai chứ?”
-“Tôi có, cô say rồi!”
-“Tôi không say, chị ta là cái gì chứ? Tại sao ông trời lại ưu đãi tới vậy? Từ bé đã luôn xuất sắc hơn tôi, đến cả người tôi yêu thương nhất cũng yêu chị ta, ba mẹ tôi thì thiên vị khỏi phải nói rồi…”
Người đàn ông ánh mắt đồng cảm, ngồi xuống rót một ly rượu, anh nói:
-“Tôi cũng vậy, tôi có anh trai, anh trai tôi quản lý cả tập đoàn, còn tôi, cũng chỉ là một giám đốc nhỏ nhoi. Từ bé, mẹ tôi lúc nào cũng thương anh tôi nhất.”
-“Xem ra chúng ta đồng cảnh ngộ rồi!”
-“ Anh ấy đẹp trai hơn tôi rất nhiều lần…”
-“Haha…chị tôi thì giống tôi đấy, giống như đúc luôn, chúng tôi là chị em sinh đôi …vậy mà người ấy, luôn luôn phân biệt được, chỉ cần chạm mặt đối diện, anh ấy liền phân biệt được tôi và chị…hơn mười chín năm, ánh mắt anh ấy chỉ có chị…”
-“ Cô có biết, rất nhiều lần tôi cũng thèm khát được cuộc sống như anh ấy không? Một cô vợ giảng viên xinh đẹp dịu hiền, một đứa con trai kháu khỉnh, một tình yêu rực lửa…sự nghiệp, tình cảm, anh ấy đều thăng hoa. Còn tôi? Tôi yêu một cô bé tha thiết, rồi cuối cùng, tôi phát hiện ra, cô ấy…là em gái mình…”
-“Haha, nghe có vẻ anh thê thảm quá nhỉ? Nhưng thôi, vẫn còn hơn, tôi còn chẳng được người ta để ý…”
Hà Nguyệt Anh bần thần, giọng nói bi thương.
-“Anh bảo chúng ta phải làm sao? Chúng ta phải kiện ai bây giờ? Tại sao lại bất công tới thế?”
-“Thực ra cũng không bất công đâu, có muốn nghe tôi nói không?”
-“Có, nói đi!”
-“Có những khi, tôi ganh tỵ với anh trai tôi. Nhưng rồi, khi tỉnh táo lại, tôi mới nhận ra, thực sự thì anh ấy rất mệt mỏi, mỗi khi tập đoàn xảy ra chuyện gì, người đứng mũi chịu sào là anh ấy, anh ấy cũng luôn nhường nhịn tôi…chị cô có nhường cô không?”
-“Haha, chị ta á, chị ta có mà dám không nhường!”
-“Vậy là cô cũng có người chị tuyệt vời rồi còn gì?”
-“Không phải chị ta tuyệt vời, mà là tôi có cách làm cho chị ta phải nghe theo mình, chị ta sợ tôi, haha!”
Người đàn ông giọng nói trầm trầm.
-“Cô sai rồi, nếu như cô nói, một người xuất sắc như vậy, làm gì có lý do gì để sợ cô, chẳng qua, cô ấy rất yêu quý cô mà thôi…”
-“Haha, cứ thử cho tôi mọi thứ xem, tôi cũng rộng lượng, cũng yêu quý chị ấy như vậy!”
Hà Nguyệt Anh trong cơn say, đem toàn bộ mọi chuyện ra kể với người đàn ông lạ mặt…cũng không ngờ, anh ta lại lắng nghe chăm chú như thế.
-“Haha, đã hiểu vấn đề, hóa ra cô ích kỉ xấu tính như vậy?”
-“CÁI GÌ?”
Ly rượu hất thẳng vào mặt người đối diện.
-“CÚT! Các người, các người toàn về phe chị ta thôi, biến cho tôi…”
Người đàn ông không những không tức, anh ta giữ tay cô gái trẻ, thì thầm.
-“Cô nghĩ mà xem, luận về tài sản, cô giàu có gấp một trăm, thậm chí một ngàn lần chị mình, luận về mức độ nổi tiếng, chắc không phải bàn. Luận về nhan sắc, cô được chưng diện, dùng nhiều hàng hiệu, chắc chắn khi đứng cạnh, cô nổi bật hơn. Chị cô có gì hơn cô?”
-“Anh…anh…im đi…”
-“Luận về tình thân gia đình, cứ coi như chị cô được ba mẹ cô yêu hơn, nhưng cô lại được chị cô coi như bảo vật, còn cô thì luôn ghen ghét, vậy là chị cô thiệt rõ ràng…mọi tai họa cô gây, mọi khó khăn cô gặp phải, chị cô đều đi đằng sau giải quyết…”
-“Câm ngay!”
-“Có chăng chỉ là chị cô được người đàn ông đó yêu hơn, nhưng mà phải nói rằng, có thể đó là người dành cho chị cô, còn cô, vẫn có người đàn ông ngoài kia dành cho cô mà…”
-“Biến!”
Chiếc ly thủy tinh vỡ choang dưới đất, người đàn ông mỉm cười bước đi, để lại cô gái trẻ đầy phẫn uất.
-“Hà Nguyệt Dương, tôi không phục, tại sao mọi người đều đứng về phía chị? Tôi nhất định không chịu, nếu là hai chúng ta không thể cùng đạt được thì sẽ cùng không có gì!”