XtGem Forum catalog
Hãy Ở Lại Trong Trái Tim Anh!

Hãy Ở Lại Trong Trái Tim Anh!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3212793

Bình chọn: 7.00/10/1279 lượt.

ịu ngủ..........

=> Để các tình yêu chờ lâu chap này Gấu viết dài hơn rồi đấy nhá ^^



Nó ngáp ngắn ngáp dài mở cửa phòng đi ra, vừa lúc hắn cũng rời khỏi
phòng. Nhìn hắn từ đầu tới chân rồi lại nhìn từ chân tới đầu, hôm nay
trông hắn ăn diện đẹp đẽ hơn thường ngày thì phải, trên người là bộ vest đen sang trọng, bộ vest tôn lên dáng người như siêu mẫu của hắn. Nó
đoán bộ này là được đặt may từ nước ngoài, để chắc chắn cho ý nghĩ của
mình nó tiến về phía hắn đi 1 vòng quanh người hắn, ngắm nghía kĩ nó đưa tay chạm vào bộ đồ. Một lúc sau nó cười thích thú búng tay cái phóc.

- Tôi đoán không sai mà!

Hắn nhìn nó với ánh mắt " rốt cuộc cô đang làm trò gì?", nó thấy vậy bèn nói.

- Tôi đang giám định bộ vest của anh thôi!

Giờ mới hiểu tình hình, hắn bèn hỏi.

- Vậy kết quả?

Nó trưng ra gương mặt nghiêm túc vờ ho 1 cái sửa giọng, rồi cất tiếng.

- Bộ của anh mặc là được đặt ở Ý. Tại sao tôi có thể kết luận như vậy? Thứ nhất nhìn tổng thể từ nút áo,
ve áo hay lưng áo đều được cắt may kĩ lưỡng và chăm chút từng chút một
nên chỉ có thể là đặt may mà Ermenegildo Zegna nổi tiếng là chỉ may đo theo đơn đặt hàng của khách hàng. Thứ hai nhìn loại vải chỉ có thể đến từ Ý cộng thêm kiểu Positano đặc trưng , dòng suit ôm sát tôn lên đường nét của cơ thể thì đây chắc chắn là của thương hiệu Ermenegildo zegna thôi! Đúng chứ?

Hắn im lặng mất mấy giây mới cất tiếng tán thưởng.

- Con gái của nhà thiết kế quả nhiên không thể coi thường...

Nó vui vẻ đáp.

- Tất nhiên, từ nhỏ tôi đã được nghe rất nhiều về những thứ liên quan
đến thời trang, hãng nào nổi tiếng đặc trưng loại vải.... của hãng đó là gì.... nhiều lắm nghe riết tôi đã thuộc nằm lòng rồi!

Ngừng lại một lúc nó nói tiếp.

- Tôi đã từng nghĩ lớn lên sẽ học thiết kế thời trang....... chỉ tiếc là
chưa kịp nói với ba mẹ tôi thì họ đã..... máy bay mất tích nhưng tôi vẫn luôn tin rằng họ còn sống và một ngày nào đó họ sẽ trở về với tôi, anh
có tin điều đó không?

Nghe nó hỏi lòng hắn chợt
thắt lại, nếu nó biết ba mẹ nó không còn nữa nó sẽ đau lòng đến mức nào
đây? Hắn thật không dám tưởng tượng và không dám nói cho nó biết sự thật là máy bay đó đã rơi và bị cuốn vào khe nứt ngầm của vùng tam giác
Bermuda, không thể tìm thấy nữa! Cố gắng làm gương mặt bình thản thường
ngày hắn nói.

- Ừ... tôi tin!

Từ tin được phát ra từ miệng hắn làm nó an tâm, tạm thời gạt qua những chuyện không vui, nó hỏi.

- Anh định đi đâu sao?

- Tôi đến công ty, hôm nay có cuộc họp cổ đông và gặp 1 đối tác quan trọng.

Trả lời xong hắn đưa tay lên sờ trán nó, cảm giác đã không còn nóng như hôm qua hắn mới yên tâm đến công ty, trước khi đi hắn dặn dò nó.

- Dưới bếp có cháo tôi đã nấu sẵn cô ăn rồi uống thuốc tôi để trên bàn. Không được đi đâu trước khi tôi về!

Bóng hắn khuất sau cầu thang , nó ủ rũ đi xuống bếp, quả thật là trên bàn có sẵn cháo và thuốc, ngạc nhiên hơn là bên cạnh còn có 1 cây kẹo mút
milkita mà nó thích nữa... Nó không nghĩ đến hắn vẫn còn nhớ nó sợ đắng
mà để thêm cây kẹo, tại sao hắn càng ngày lại càng tốt với nó như vậy?
Nó nghĩ mãi cũng không ra, nhưng trong lòng lại cảm thấy vui vẻ lạ
thường giống như vừa được ai đó tặng 1 món quà gì đó rất quý giá......
thế là nó ngồi vào bàn vừa ăn vừa tủm tỉm cười, đầu nghĩ đủ món ăn nấu
bữa trưa cùng ăn với hắn....


Chiếc Lexus đen bóng rẽ vào công ty H&H, Hắn tiến vào trong đại sãnh, đi đến đâu các nhân viên đều cuối đầu.

- Chào tổng giám đốc!

Hắn chỉ gật đầu nhẹ rồi đi thẳng lên phòng làm việc của mình, phòng của hắn nằm dưới phòng chủ tịch. Một lúc có tiếng gõ cửa..

- Vào đi.

Cửa mở, Lâm đi vào tay anh cầm một sấp văn kiện đặt lên bàn hắn, anh thong thả ngồi xuống xoay người qua lại.

- Cuối cùng cậu cũng chịu đến rồi à?

Lâm cất giọng, mắt anh nhắm hờ mà không nhìn hắn.

- Hôm nay có cuộc họp cổ đông sao tôi lại không đến được...

- Cậu cũng biết cuộc họp hôm nay quan trọng, vậy tại sao cuộc gặp hôm qua cậu lại không đến?

Hắn trả lời mắt vẫn chăm chú vào văn kiện mà Lâm vừa đem tới.

- Tôi bận!

- Cậu.... thật là! Có biết hôm qua Jelly đó tức giận lắm không?

- Họp xong tôi sẽ đi tìm cô ta, anh giúp tôi đặt một cuộc hẹn đi địa điểm do cô ta chọn.

Lâm thở dài một hơi đầy ngao ngán.

- Ôi tội nghiệp cái thân già của tôi, lại phải hạ mình tìm cái cô tiểu thư kiêu ngạo đó nữa rồi!

Hắn bỏ viết liếc về phía Lâm, anh ta cười cười rồi phi ra khỏi phòng luôn.

Sau ba mươi phút, hắn rời khỏi phòng họp, ông Hiển ở phía sau gọi lại.

- Huy....

Hắn dừng bước quay ra sau, ông Hiển đi tới.

- Dự án với C- Miss con phải nhanh chóng hoàn thành, công ty chúng ta cần xoay vốn vào dự án ở Mỹ.

- Ông yên tâm, chậm nhất là 2 tháng dự án sẽ được hoàn