
êng biếc như đang cười. Trên cổ cậu lộ ra một sợi dây chuyền mặt thánh giá bằng bạc lấp lánh. Nhìn cậu thật giống với một thiên thần…
- Chào Thanh Phong, rất vui được làm quen với cậu !
Lucy vui vẻ mỉm cười thật tươi đáp lại rồi yên vị vào chỗ ngồi. Nhưng sự quan tâm tới người mới của anh chàng này không lọt qua những cặp mắt tò mò, xăm xoi trong lớp, nó làm Lucy thấy lạnh sống lưng. Cô nhóc thở
dài đưa tay chống cằm nhìn chăm chú lên cái bảng đen trước mặt.
Buổi học đầu tiên diễn ra thật chậm chạp, và sự chênh lệch về kiến
thức giữa Lucy với các bạn trong lớp khá lớn, nhất là về môn ngoại ngữ.
Với vốn tiếng Anh khiêm tốn của mình tích cóp được từ trước đến giờ,
Lucy ngồi nghe giảng giống y như mấy chú trâu ngơ ngác khi nghe gãy đàn. Căn bản là không hiểu gì hết. Mà thường thì người ta lại thích để ý đến những thứ mới mẻ, vì vậy mà kẻ lạ mặt Lucy trở thành đối tượng mời gọi
được ưu tiên hàng đầu của các vị giáo viên đáng kính. Một câu hỏi bằng
tiếng Anh được đặt ra cho cô bé. Lucy đứng lên tim đập thình thịch, câu
hỏi mà giáo viên vừa đưa ra quá nhanh, cô không kịp nghe rõ. Chỉ lỏm bỏm vài từ, hình như là…Chine…rồi dish…gì đó. Cô nhóc nhíu mày nhăn nhó,
nghe không rõ. Cô đoán mò là cô giáo này hỏi cô cảm thấy món ăn Trung
Hoa có ngon hay không chăng ? dù sao cũng phải trả lời, Lucy nhắm mắt
đánh liều.
“Ngon….hình như là delecion…” Cô nhóc ngước lên lắp bắp…
-Sit..Di-li-sit..sit….
- Stop ! stop ! sitdow please.!
Cô giáo nhăn mặt vội phẩy phẩy tay cho cô nhóc ngồi xuống, còn cả lớp thì cười rộ lên. Nguyên nhân chính là do cách phát âm của Lucy không rõ ràng, hậu quả là câu delicious đã biến thành shit. Mà shit là gì thì
chắc ai cũng biết rồi. Ở một lớp học quốc tế mà đa số là du học sinh thì màn ra mắt của cô nhóc đúng là một trò cười hiếm hoi.
Cuối giờ học. Xếp sách vở một cách chán nản, khuôn mặt Lucy vẫn đỏ
bừng bừng từ sau câu trả lời khi nãy. Ác mộng…Đúng là một cơn ác mộng.
Xem ra Lucy đã bước nhầm vào một lâu đài tráng lệ mà không biết rằng
mình còn đang khoác trên người vỏ bọc lọ lem. Cô nhóc sẽ có một thử
thách to lớn để hòa nhập được vào lớp mới đây.
- Linh Đan…! Đừng lo lắng quá. Cậu chỉ mới nhập học nên chưa quen với môi trường mới thôi. Nếu có gì không hiểu thì cứ hỏi tớ nhé…! Cậu nhóc
thiên thần tiến lại mỉm cười trìu mến.
- Ờ…Cám ơn Thanh Phong ! Lucy nhìn cậu cười toe. Bù đắp mà cô nhóc
nhận được tại ngôi trường khó xơi này là có những học sinh đẹp trai như
anh bạn này quan tâm. Thanh Phong đúng là thiên thần, cậu ấy không những đẹp trai mà còn rất thân thiện và tốt bụng nữa.
- Linh Đan! Tớ là Hà Nhật Dạ . Lớp trưởng 11A. Có khó khăn gì thì cứ nói với tớ nhé.
Một cô bạn xinh đẹp với mái tóc xám và khuôn mặt gợi cảm hệt như nữ
thần sắc đẹp Arphodit trong thần thoại Hi lạp đang chìa tay ra trước mặt Lucy mỉm cười. Cô bé hơi sững sờ vì vẻ đẹp của cô ấy trong vài giây,
rồi cô cũng vui vẻ nắm lấy bàn tay đó. Xem ra mọi người ở đây cũng thân
thiện chứ không lạnh lùng quá như Lucy nghĩ…
-Cám ơn Nhật Dạ, sau này tớ phải nhờ cậu giúp đỡ nhiều đó ! Vui vẻ
đeo cặp chéo qua lưng, cô nhóc tung tăng vừa định bước ra khỏi lớp thì
lập tức bị gọi giật lại:
-Chờ đã Hoàng Linh Đan ! Cậu sao đỏ từ phía sau đang lững thững bước
lại và đưa cho cô cái giẻ lau bảng lạnh lùng ra lệnh:- Trực lớp xong rồi về nhé !
- Trực lớp ? Tại sao mình lại phải trực lớp ? Lucy nghệt mặt.
- Tại sao à ? Tại vì hôm nay bạn là người duy nhất đi trễ, mà lớp
mình quy định những người nào đi trễ sẽ phải trực lớp suốt tuần đó. Bạn
có ý kiến gì không ?
- Hở ? Nội quy ư ?
-Đúng !
Cô nhóc ngẩn người thắc mắc, ở đâu ra cái quy định quái gỡ này thế
không biết. “vậy là mình phải trực nhật nguyên tuần này sao”. Sao mà đen đủi quá, tìm cách từ chối được không nhỉ, Lucy nhìn anh bạn sao đỏ có
vẻ dò xét, nhưng chưa kịp mở lời thì anh bạn kia đã nhanh hơn ra đòn
chặn họng cô…
- Sao vậy…? bạn Linh Đan ! chắc không phải vì ngày đầu tiên tới
trường mà bạn phản đối đó chứ. Đây là nội quy lớp mình đã thống nhất
ngay từ đầu năm, bạn muốn thay đổi nó ngay ngày đầu đi học sao, người
mới ? Cậu bạn sao đỏ nghiêng đầu dò hỏi, ánh mắt nhìn Lucy nửa như
thuyết phục nửa như dọa dẫm. Cô nhóc cúi xuống vẻ đăm chiêu.
“Hừm. Mới ngày đầu tiên đi học đã thế này rồi, Thật chẳng muốn trực
phạt một tí nào cả, nhưng dù sao cũng đã là thành viên trong lớp rồi,
nếu đây là quy định chung thì nhập gia đành tùy tục vậy”
- Được rồi ! Tớ sẽ trực.
Lucy miễn cưỡng gật đầu, còn cậu sao đỏ thì mỉm cười tinh quái, Con
bé này bị cậu lừa dễ dàng quá. Linh Đan sao ? đọc cái tên lên là biết
ngay con nai đi lạc rồi, cậu vui vẻ trao cho Lucy cái giẻ lau rồi ung
dung bước ra ngoài…
Mười phút sau khi chuông reo, mọi người đã về nhà hết, chỉ còn có
Lucy là phải lủi thủi ở lại trực lớp mà thôi… Đúng là phần thưởng nhạt
nhẻo dành cho kẻ xấu số bị sao đỏ ghi tên. Sau nửa tiếng vật