
guyên có vẻ giận trước sự thờ ơ của nó, đĩa mỳ vừa được đẩy đến trước mặt nó
trong nháy mắt đã bị quăng vào thùng rác ở góc bếp.
Nó nhăn mặt nhìn hành động kỳ quái của cái người tên Nguyên kia, phán một câu xanh rờn.
- Em muốn ăn mỳ xào trứng.
Và thế là cái người đang bừng bừng lửa giận kia ngay lập tức nở nụ cười ấm áp quay lại bếp làm món mỳ xào trứng.
Kết thúc bữa sáng, nó cảm thấy cơ thể mình đã có thêm chút năng lượng. Ờ
thì cũng phải công nhận tên Hoàng Nguyên kia có tài nấu ăn đi, ngon hơn
những món mà Hy Thần từng nấu cho nó.
Lại nhớ đến hắn nữa rồi,
aizzz...thiết nghĩ trước đây không nên việc gì cũng làm cùng hắn như vậy để rồi bây giờ cứ hễ động đến việc gì là lại nhớ đến hắn.
Vừa
bước chân vào cổng trường nó đã bị mấy đứa đàn em vây lấy, nhìn từ đầu
đến chân như sinh vật lạ. Tiếng xì xào bàn tán lại bắt đầu nổi lên.
- Chẳng nhẽ đại tỷ có em song sinh?
- Không đúng, nghe nói đại tỷ là trẻ mồ côi mà.
- Cô gái kia vừa nói mình tên Hoàng Thiên Di, họ khác với đại tỷ mà.
- Đúng vậy, mới cả chị em thì sao có thể đặt tên giống nhau được.
...bla...bla...
Bình thường thì chỉ cần lừ mắt một cái là bọn chúng sẽ tự động giãn ra nhưng hôm nay tâm trí đang thả trôi theo đoạn kí ức nào đó nên nó cũng chả
biết xung quanh đang xảy ra chuyện gì.
Mãi đến khi Hoàng Nguyên
cầm tay kéo đi thì nó mới sực tỉnh. Lúc này mới để ý đến cảnh tượng hỗn
loạn xung quanh, mắt nó dừng lại trên người cô gái đang đứng cách mình
không xa.
1s...2s...3s mắt mở to nhìn về phía cô gái đó, trong
đầu không thôi tự hỏi "Chẳng lẽ mình có chị em song sinh? Thế quái nào
cô ta lại giống mình đến thế?"
Mặc kệ lực kéo khá mạnh của Nguyên, nó đứng khựng lại, nheo mắt nhìn thật kĩ cô gái kia.
- Đừng nhìn! - Nguyên đột nhiên đứng chắn trước mặt nó, nói như ra lệnh.
- Nhưng cô ta...
- Không! Cô ta không giống em, một chút cũng không giống. - Nguyên vội vã ngắt lời nó.
Đúng lúc đó một giọng nói trong trẻo vang lên sau lưng Nguyên.
- Anh Nguyên!
Hoàng Nguyên từ từ quay lại nơi vừa phát ra cái giọng nói khiến cậu cảm thấy ghê tởm kia đồng thời đẩy nó đứng ra phía sau cậu.
- Có chuyện gì? - Nguyên nhìn cô gái trước mặt bấngnh mắt chán ghét lạnh lùng hỏi.
- Anh Nguyên, ai đang đứng sau anh vậy?
Phớt lờ sự lạnh nhạt của Hoàng Nguyên, cô gái vờ ngạc nhiên hỏi. Cử chỉ cùng lời nói hết sức dịu dàng khiêdn người ta cảm thấy cô gái này thật mỏng
manh cần được bảo vệ. Chẳng một ai nhìn thấy ánh mắt đầy tự tin cùng một chút khiêu khích của cô ta.
- Cô là ai? - Nó bước ra từ sau lưng Hoàng Nguyên, hỏi.
- Tôi là Hoàng Thiên Di, học sinh mới chuyển đến.
Cô gái vừa nói vừa đưa tay ra ý muốn bắt tay với nó.
Nó nhìn bàn tay đang giơ trước mặt mình rồi lạnh lùng quay mặt đi.
- Nếu muốn ở lại ngôi trường này thì đổi tên đi, ở đây chỉ có mình tôi tên Thiên Di thôi.
Sau đó kéo tay Nguyên rời đi trước ánh mắt ngạc nhiên cùng thán phục của bọn đàn em.
Nó không hề biết rằng kể từ giây phút gặp cô gái đó, cuộc sống của nó trong năm ngày tiếp theo chẳng khác gì địa ngục.
- Anh quen con nhỏ vừa nãy à? - Nó khoanh tay lại, người dựa vào gốc cây, nhìn Nguyên dò xét.
- Cũng không hẳn.
- Thế mà cô ta lại biết anh...mà anh vào trường em làm gì? - Nó vẫn không buông tha cho Nguyên, tiếp tục đặt câu hỏi.
- Em quên cái này. - Nguyên nói rồi giơ cái balô ra trước mặt nó.
Thảo nào lúc nãy cảm thấy vai nhẹ nhẹ hoá ra là quên balô ở trên xe. Haizz,
đầu mới chả óc. Nó ngượng ngùng cầm lấy balô, vậy mà nó cứ tưởng tên
Nguyên này cố tình chạy vào để gặp con nhỏ trông giống hệt nó kia.
Ơ! Mà có như thế thật thì làm sao, nó cũng chỉ coi Nguyên là bạn, hơn chút nữa thì là anh trai. Nếu Nguyên có cố tình vào gặp con nhỏ kia thật thì nó cũng chẳng có quyền tức giận. Chẳng lẽ nó đang ghen sao??? Không!
Không phải, chắc là do con nhỏ đó có ngoại hình giống nó nên mới thấy
khó chịu như vậy. Phải rồi là do con nhỏ đó có ngoại hình và tên giống
nó nên mới vậy.
Sau khi tự lí giải sự tức giận vô lí của bản
thân bằng một lí do cực kì có lí, nó quay qua chào Hoàng Nguyên rồi ung
dung đi về lớp, tâm trạng có chút vui vui khi nhìn thấy nụ cười ấm áp
của ai kia.
Lớp học vốn lúc nào cũng náo nhiệt ồn ã một
cách thái quá giờ đây còn náo nhiệt gấp đôi vì sự xuất hiện của một
người. Chả là cái người tên Hoàng Thiên Di kia, mới được xếp vào lớp của nó học. Chuyện tên trùng nhau thì cũng chẳng có gì to tát nhưng trớ
trêu thay đến cả mặt cũng giống, điều này khiến cho bọn học sinh không
khỏi tò mò liệu đây có phải vị đại tỷ danh bất hư truyền thứ hai của
trường hay không?
Nhác thấy bóng dáng Hàn Thiên Di ở cửa lớp đám học sinh liền im bặt, lặng lẽ tránh xa cô nàng mới chuyển đến, giương
mắt theo dõi xem chuyện hay gì sẽ diễn