pacman, rainbows, and roller s
Điều Bí Mật Trong Chiếc Hộp Pandora

Điều Bí Mật Trong Chiếc Hộp Pandora

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323515

Bình chọn: 7.5.00/10/351 lượt.

ẽ được bầu làm hot girl của trường đó, tớ
sẽ vận động mọi người bỏ phiếu bầu cho cậu. Minh nhìn tôi tán hươu tán vượn.

“Bé
cưng, em chưa nghe câu này sao: con trai yêu bằng mắt, con gái yêu bằng tai”
câu nói của anh trai tôi hôm qua văng vẳng bên tai tôi. Tôi nhìn ba thằng nhóc
trước mặt ghét bỏ, con trai đúng là chúa háu sắc. Chẳng cần nói nhiều với tụi
nó làm gì, tôi tiện tay hất văng tụi nó ra rồi chạy theo Thiên Phong, nếu có thời
gian đảm bảo hôm nay ba đứa nó ốm đòn với tôi vì tội cà chớn rồi, nhưng hên cho
tụi nó, hôm nay tôi bận.

-Nhật
Hạ! Tớ mua hamboger cho cậu rồi nè! Thiên Lam từ căntin trở về đưa cho tôi chiếc
bánh.

Tôi
chạy vụt qua cậu ta gấp đến nỗi chưa kịp đưa tay nhận, nhưng không sao, lát nữa
về ăn sau cũng được, bây giờ tôi cần đi tìm Thiên Phong đã…

Thiên
Phong…

Tớ
đến đây…

Chạy
hết đoạn hành lang đông kín người, tôi rẽ ngang qua vườn hoa sau trường. Địa điểm
này thường khá vắng vẻ, đám học sinh thường thích ngồi ở căn tin vừa ăn vừa tán
gẫu hơn là chạy ra đây ngồi ngắm cảnh, chỉ riêng Thiên Phong của tôi là một ngoại
lệ. Tôi mỉm cười, hoàng tử của tôi đương nhiên có sở thích đặc biệt rồi.

Ra
đến vườn hoa, tôi đảo mắt xung quanh và không khó để nhận ra Thiên Phong đang
ngồi bên chiếc ghế đá dưới gốc cây nở đầy hoa tím. Tôi dừng lại, tự dưng thấy
tim mình nhảy lên loạn nhịp. Những ngọn gió mang theo hương thơm hoa hồng ùa
qua đùa nghịch mái tóc đen mượt hơi dài của cậu ấy khiến tôi thấy xao xuyến
trong lòng.

Tôi
chầm chậm bước đến, đang định lên tiếng gọi thì giật mình khi nhìn thấy một đám
ba bốn đứa con gái đang đứng gần đó. Tôi nhăn mặt chán nản. Mấy đứa này đều là
bạn học trong lớp tôi, bình thường ngày nào tụi nó cũng túm tụm ở căn tin,
không hiểu sao hôm nay lại ra đây, có tụi nó ở đây làm sao tôi dám đi đến tỏ
tình với Thiên Phong được? Còn đang vò đầu vò tóc nghĩ cách đuổi tụi nó đi thì
tôi nghe được vài lời thoại thế này:

-Cố
lên Minh Khuê! Lấy hết can đảm thổ lộ với cậu ấy đi, bọn tớ tin là cậu sẽ thành
công mà!

Thổ
lộ??????

Tôi
bàng hoàng nhìn lên đám con gái trước mặt. Cô bạn Minh Khuê có vẻ lúng túng
đang chăm chú nhìn về phía Thiên Phong, trên tay cô ấy là một hộp quà nhỏ màu hồng
rất xinh xắn. Tôi vội vã nấp vào một bụi hoa cúc gần đó theo dõi.

-Can
đảm lên Minh Khuê! Cậu chắc chắn làm được mà.

Mấy cô bạn kia đẩy
vai Minh Khuê đi ra khích lệ. Tôi trợn mắt, há hốc miệng vì bất ngờ. Đám người
này…muốn nẫng tay trên hoàng tử trong mơ của tôi sao? Là tôi có tình cảm với Thiên
Phong trước mà, chính tôi là người đã giữ cậu ấy lại đây mà, nhưng không lẽ bây
giờ tôi nhào ra nói với mấy đứa kia như vậy. Ý nghĩ vừa trỗi lên liền bị tôi
bóp nát. Thiên Phong vốn là thần tượng trong lớp tôi, nếu tôi dám có ý nghĩ độc
chiếm chỉ vì tôi yêu cậu ấy trước đảm bảo sẽ bị hơn một nửa đám con gái trong lớp
đánh hội đồng, nửa còn lại sẽ đứng nhìn cổ vũ. Nhưng bây giờ làm sao? Tôi không
thể đi đến tỏ tình với Thiên Phong trong hoàn cảnh này được, mà nếu không nhanh
thì hoàng tử của tôi có nguy cơ bị cướp mất.

-Cậu
đã chuẩn bị công phu như vậy còn lo lắng gì nữa? Tiến lên đi, tặng quà cho cậu ấy
rồi nhẹ nhàng nói: “Tớ yêu cậu” là được. Mấy cô bạn kia vẫn khích lệ đứa bạn
thân nhút nhát.

Tôi
nhìn lên Minh Khuê, đó là cô bạn gái xinh đẹp nhất lớp tôi, không những nhan sắc
nổi bật hơn người mà cô ấy còn hát rất hay, cuộc thi văn nghệ toàn trường vừa rồi
cô ấy đạt giải nhất, trong lớp cô ấy cũng là người ái mộ Thiên Phong nhất.

Minh
Khuê nhìn về phía Thiên Phong rồi quay lại mấy đứa bạn khẽ gật đầu, hai tay cầm
chắc hộp quà từ từ tiến lại. Tôi nhìn hộp quà bé xinh trên tay cô ấy rồi nhìn lại
tấm thiệp nhỏ trong tay mình, cảm thấy sự chuẩn bị của mình còn thua kém cô bạn
đó rất nhiều. Bỗng nhiên sự tự tin của tôi bay biến đi đâu hết.

Tôi
buồn bã ngồi lặng im trong bụi hoa cúc hướng đôi mắt về Thiên Phong, Minh Khuê
đã đi đến trước mặt cậu ấy, khoảng cách của tôi và hai người họ không xa lắm
nên tôi có thể nghe rất rõ họ nói những gì. Minh Khuê e ngại đứng trước mặt Thiên
Phong, hai cánh tay trắng nhỏ chìa ra hộp quà màu hồng.

-Thiên
Phong, tớ rất yêu cậu, hãy làm bạn trai của tớ nhé!

Giọng
nói ngọt ngào cộng với khuôn mặt khả ái
diễm lệ của Minh Khuê thật khiến cho người ta động lòng, tôi nắm chặt bức thư của
mình trong tay, lặng lẽ quan sát hai người. Không biết Thiên Phong sẽ phản ứng
thế nào? Cậu ấy sẽ nhận lời chứ? Trong hoàn cảnh này tôi biết bất cứ đứa con
trai nào cũng không thể không động lòng, nhưng sao tôi vẫn mong chờ một tia hi
vọng nhỏ nhoi nào đó. Trái tim tôi đập ngày càng hỗn loạn, tôi cũng không để ý
là tôi chưa hề chớp mắt một cái nào từ khi nãy đến giờ. Có lẽ tôi đã không còn
cơ hội nữa rồi, tôi cúi đầu xuống thất vọng.

Thiên
Phong đưa đôi mắt đen thẳm tuyệt đẹp nhìn Minh Khuê, nhìn hộp quà nhỏ trên tay
cô ấy rồi bình thản đứng dậy. Minh Khuê vẫn hồi hộp chờ đợi phản ứng của cậu,
tôi thấy ánh mắt cô ấy l