
̀i cho đến khi gặp Tuấn Vũ, cả tui và Như đem lòng yêu
anh ta , anh ta chọn tui nhưng tui đâu biết bản chất thật của anh
ta. Một kẻ ham lợi, anh ta đã bỏ tui rồi chạy theo Như. Như ngày càng ghét tui khi biết tui quen với Vũ và tui đâu hay biết được điều đó nên cứ coi cô ta là bạn tốt.
- Con gái yêu là vậy sao?
- Tuỳ mỗi người thôi. Anh có nghĩ chỉ vì yêu mà trao bạn thân của mình cho Tử Thần ko?
- Chưa từng!
Nó nhắm mắt nhớ về cái quá khứ 1 năm trước.
1 NĂM TRƯỚC.
Nó đang đi dạo trên đường từ trường về nhà. Bỗng nó thấy
bóng dáng ai quen quen như cô bạn thân nó đang đứng giữa đường
tìm cái gì đó. Nó định chạy lại hỏi thì nhìn thấy 1 chiếc
container đậu ngay bên đường đang lăn bánh về phía cô bạn nó. Nó chẳng kịp suy nghĩ gì thêm mà lao nhanh ra đường định đẩy bạn
nó ra thì Quỳnh Như ngẩng đầu lên nở nụ cười nham hiểm với nó rồi chạy vọt đi để lại nó đứng ngơ ngác giữa đường. Đến khi
định thần lại nó mới cảm thấy rợn người, quay lại nó thấy
chiếc container vừa nãy đã đổi hướng và lao về phía nó. Nó
bắt đầu hiểu được việc gì đang xảy ra thì chiếc xe chỉ còn
cách nó vài mét, muốn chạy cũng khó. Nó khẽ thở dài, nhắm
mắt lại chờ Tử Thần đến.
" RẦM"- Người nó bị xô mạnh
sang mép đường, chân tay thì bầm dập xày xước, đầu do va đập
mạnh nên nó ngất đi. Trước khi ngất nó còn nghe loáng thoáng ai đó đang gọi tên mình.
- Chi! Tỉnh lại đi Chi !
Sau một
trận hôn mê, nó khẽ mở mắt, đầu đau như búa bổ được quấn mỗt
lớp băng trắn, chân tay thì băng chằng chịt, nó nhìn cảnh vật
xung quanh toàn 1 màu trắng.
" Cạch " - có tiếng mở cửa. Một chàng trai cao to đẹp trai bước vào.
- Em tỉnh rồi àh?
- Ơ. Tuấn Nam sao anh lại ở đây vậy. Đây là đâu? - Nó hỏi
- Bệnh viện! Em đó, lúc đó nếu anh ko tới kịp chắc giờ em ko còn nằm đây đâu. - Tuấn Nam cười xoa đầu nó.
- Cảm ơn anh đã cứu em!.
- Em ko sao là đk rồi! Anh đi mua chút đồ ăn cho em.
Đợi Nam đi rồi, nó gắng vượt qua cái đầu đau của mình để nhớ về vụ tai nạn hồi sáng. Thực sự nó ko hiểu nổi ý nghĩa cái nụ cười của Quỳnh Như.
Cánh cửa phòng một lần nữa bật tung ra, Bảo Long hấp tấp chạy vào.
- Chi ơi! Bà có làm sao ko? Đau ở đâu ko? Sao lại đi một mình cơ chứ!
- Ừm. Tui ko sao đâu mà. Số tui lớn lắm chưa có chết được đâu.
- Hừ! Bà có mệnh hệ gì tui thề tui sẽ giết chết con Như đó!
- Tại sao?
- Lúc về tui vô tình nghe được nó nói chuyện với một gã nào
đó rồi đưa cho hắn 1 bọc tiền. Tui đi tìm bà nhưng ko thấy bà
đâu cả. Lúc sau anh Tuấn Nam gọi báo tui biết nên tui tức tốc
chạy tới đây nè!
- Ý ông là vụ tai nạn này là do Như sắp đặt.
- Phải!
- Ko thể. Ko thể nào. Sao lại vậy được chứ? Ko. Tui ko tin. -
Nó ôm đầu đau đớn, nó ko tin vào những gì mình vừa nghe. Sao
bạn thân nó lại đối xử với nó như vậy chứ. Nó đã làm gì
sai? Nó đang tự đặt rất nhiều câu hỏi trong đầu thì bị cắt
ngang bởi giọng nói:
- Cái gì? Anh Long anh vừa nói gì? Chị em bị vậy là do chị Quỳnh Như làm sao? HẢ?
- Nhi. Sao em biết mà đến - Nó yếu ớt hỏi.
- Trả lời đi! Tại sao chứ? Ko được, em phải đi nói chuyện với cô ta- Nhi nói xong chạy vọt ra cửa.
- Nhi. Nhi. Bảo Long, ông mau giữ nó lại, nó sẽ gây chuyện mất- Nó cố gọi rồi kêu Long giữ Nhi lại. Long vội đuổi theo Nhi.
Giờ thì nó biết Như độc ác như vậy rồi, nó sợ Nhi- em nó sẽ gặp nguy hiểm mất, nó muốn chạy theo giữ Nhi lại nhưng ko
được, người nó đang đau cả về thể xác lẫn tinh thần.
*****
Sau khi rời khỏi bệnh viện, Nhi đi tới nhà Như. Trên đường đi
nhỏ vô tình trông thấy Như liền chạy đến nhưng ko phải chỉ có
mình Như mà bên cạnh còn có Tuấn Vũ. Họ đang tay trong tay dạo
bước như một cặp tình nhân. Nhi tiến đến giáng một bạt tai vào mặt Như, cô ta trợn mắt nhìn Nhi. Nhỏ cũng nhìn lại:
-
Chị là đồ tồi! Tại sao chị lại làm vậy với chị tôi. Chị có
biết vì chị mà chị ấy suýt mất mạng ko hả? - Nhi giận dữ
quát lên.
- Mày im đi! Có trách thì trách cô ta ko có mắt.
Biết tao yêu anh Vũ rồi mà còn giành với tao. Nhưng cũng ko sao, giờ thì tao thắng rồi. Hahaha.
" chát" - Một cái tát nữa
in trên mặt Quỳnh Như. Cô ta liền nhảy vào đánh Nhi. Với một đai đen taewondo thì Nhi đâu có dễ để Như đánh trả nếu ko có Tuấn
Vũ xen