XtGem Forum catalog
Đại Chiến 4Princes

Đại Chiến 4Princes

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327355

Bình chọn: 8.5.00/10/735 lượt.

g, vẫn thản nhiên lạnh lùng nói chuyện với cô:

-Sau ngày đó! Em đi đâu tôi cố liên hệ tìm em nhưng không gặp.

-Đơn giản thôi, một con bé 18 tuổi bước vào đời cô độc 1 một mình anh nghĩ sao? Tôi phải đi bán báo, bồi bàn, có lúc như túng thiếu tôi còn phải hạ mình đi phục vụ bar để ngừ ta cứ cho là gái bao. Anh nghĩ xem so với anh đang khây khỏa ngủ trong chăn ấm niệm êm có người lót đường cho đi, ai tốt hơn.-Tiểu Anh từ tốn nói chuyện, từng câu nói của cô có vẻ như lay động Tuấn Anh, cô cố tình làm thế để khi nào cô thấy được anh đau khổ cô mới vừa lòng-Anh có 5 phút để bàn công việc với tôi, sau 5 phút tôi sẽ đi.

-Thế là tôi đã hiểu, em cố tình chơi tôi có đúng không?

-Anh nghĩ sao cũng được, quan trọng là hợp đồng này tôi ko chấp nhận. Một là anh bồi thường lại cho chúng tôi, hai là sản xuất lại tôi cho anh hạn một tuần. Anh chọn đi, còn bằng không chúng ta ra tòa.

-Em dọa tôi sao?-Tuấn Anh tiến sát lại nhìn thẳng vào mắt cô, anh hạ giọng.

-Đó là quy tắc trong kinh doanh, tôi không dọa ai cả.-Tiểu Anh vẫn bình tĩnh đáp trả.

-Được, quy tắc kinh doanh của em khá là hay, nhưng em thù nhằm người rồi, đừng có ngây thơ mà đối đầu với tôi. Em nên biết là em chơi với lửa đó.-Anh vẫn tiến sát lại gần nhìn thẳng cô, anh cứ hiên ngang bước lại một gần Tiểu Anh.

Tiểu Anh có vẻ như lay động, cô từ từ lui về sau để tránh anh:

-Anh nhằm rồi đó! Anh nghĩ anh học ở Harvard, 2 năm kinh nghiệm trên đất Mĩ, rồi về đây làm chủ tịch TMLA là dọa được tôi sao. Xin lỗi! Từ trước đến giờ tôi không ngán ngại một ai đâu, anh nghe kĩ đây Trần Tuấn Anh bản hợp đồng đó tôi không kí lại, anh làm gì tôi.

Tuấn Anh bước nhanh tới, Tiểu Anh cố tránh anh ra nhưng không được. Cô mang giày cao gót, khi lùi về sao có vẻ như mất thăng bằng Tiểu Anh la lên:

-AAAAA

Cô bị ngã người về phía sau, Tuấn Anh đỡ cô lại. Cô cố lấy lại thăng bằng, rồi đẩy anh ra. Nhưng bàn tay anh siết chặt vào eo cô, làm cô không thể kháng cự.

-Anh làm cái quái gì vậy? Buông tôi ra.

Tuấn Anh nhìn vào chiếc áo sơ mi của cô, 2 chiếc nút trên áo cô rớt xuống sàn nhà. Để lộ làn da trắng gần, chiếc áo nội y thêu ren bên trong của cô. Cô đỏ mặt khi phát hiện điều đó rồi cô tát vào mặt anh một cái không thương tiết, rồi mắng:

-Vô liên sĩ.

Anh buông tay cô, Tiểu Anh đứng dậy tay nắm chặt chiếc áo nhìn anh đầy căm ghét. Anh nhìn cô rồi cười:

-Tôi phải công nhận là em rất đẹp, quyến rũ và thông minh, ắt hẳn một người đàn ông nào cũng muốn có em. Nhưng đối với tôi, em là một đóa hoa hồng đầy gai sắc nhọn, vì mục đích của bản thân em cũng không ngần ngại làm hại ai đâu. Trong chuyện này em đã cố tình hại Lam Linh rồi đó em hiểu ko.

Tiểu Anh giật mình khi nghe câu nói đầy ẩn ý của Tuấn Anh

-Anh nói vậy là sao?

Tuấn Anh nhìn lên đồng hồ

-Đã hơn 5 phút của em, xin lỗi tôi phải về. Còn bản hợp đồng em không chịu kí là chuyện của em, tôi không biết.

Tuấn Anh cởi chiếc áo khoác của mình, rồi khoác lên người cô

-Em nên khoác nó vào, bằng không lộ liễu lắm. Em thông minh vậy, chắc em đón được mà.

Xong chuyện anh chuẩn bị ra về, Tiểu Anh phát tức cầm chiếc bình quăng thẳng xuống sàn nhà. Anh vẫn thản nhiên đi về.

T.Hương nhanh chân vào phòng xem Tiểu Anh ra sao, thì thấy một bãi chiến trường gồm những mảnh vụn bình hoa bị vỡ. Thấy Tiểu Anh trông bộ dạng hớ hênh chiếc áo sơ mi bị mất nút đang khoác áo của Tuấn Anh đó, T.Hương hoảng hốt:

-Cậu có sao ko? Tuấn Anh đã làm gì cậu, nói cho tớ biết tớ sẽ giúp cậu?

-Không có gì, chỉ là chút chuyện vặt thôi!

T.Hương đưa cho Tiểu Anh đóng tài liệu:

-Tuấn Anh trước khi về nhờ tớ gửi cho cậu?

Tiểu Anh cầm nó xem sơ sơ thì ra đó là bảng hợp đồng được soạn thảo mới, khi cô phải chấp nhận nhận 3000 chiếc áo cưới. Tiểu Anh mệt mỏi, cầm bảng hợp đồng vội đi:

-T.Hương tớ về nhà trước! Ngày mai tính sao.

Rồi Tiểu Anh tức tốc ra về, T.Hương sau khi tan ca. Cô tìm đến công ty đứng trước cửa công ty đón Tuấn Anh. Giờ tan ca, cả 4 anh chàng vừa đi vừa bàn bạc.

-Tuấn Anh! Chuyện cậu thương lượng với phía Bình Minh sao rồi?-T.Nhân

-Vẫn tốt-Tuấn Anh nói mệt mỏi.

-Thế còn Xyxy Phan cô ta như thế nào-T.Khanh tò mò hỏi với vẻ khoái chí.

-Nguy hiểm hơn tớ tưởng, cô ta bây giờ khác quá

Cả 3 bất ngờ khi Tuấn Anh nói như thế

-Cô ta là người quen sao?-Đ.Tuấn nghi vấn

-Cô ta là Tiểu Anh, các cậu tin ko?

Cả 3 còn lại ai cũng bất ngờ khi nghe tin này, đúng lúc cả ba vừa đến cửa. T.Hương kêu họ.

-Này! Tuấn Anh.

Cả 4 đi đến, chào hỏi cô nàng. T.Hương bắt dầu tra khảo Tuấn Anh:

-Tuấn Anh, cậu nói đi! Lúc này gặp mặt cậu làm gì Tiểu Anh vậy?

Cả 3 anh chàng không hiểu gì nhìn Tuấn Anh đăm đăm

-Cậu đi hỏi Tiểu Anh sao hỏi tớ?-Tuấn Anh đáp lại bất cần

-Chính vì Tiểu Anh không nói,