XtGem Forum catalog
Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction

Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325795

Bình chọn: 10.00/10/579 lượt.

r/>
- Vậy anh tới vì chuyện đám cưới à? “Chị dâu tương lai” của em báo tin là hai người sắp cưới.

- Ừ, anh đang lên lịch! – Anh quay sang Huyền – Em cố gắng tham gia nhé!

- Vâng, tất nhiên rồi ạ! Chúc mừng anh chị!

- Đấy, em thấy không? Cô bé còn chúc mừng anh mà em không thèm nói gì sao?

- Chúc mừng làm gì ạ? Chẳng phải anh trì hoãn mãi rồi mới cưới đó sao?

- Thằng này, anh không đi lấy vợ là vì anh lo em không có ai chăm sóc đấy chứ!

- Anh cứ chăm lo cho vợ con anh thôi là được!

- Không được! Em cứ sống như thế này thì anh làm sao yên tâm để lấy vợ đây hả?

- Em thấy em sống vẫn ổn!

- Ổn gì mới được cơ chứ? Công việc đó làm sao làm cả đời được?

- Nhưng chắc hôm nay anh không tới đây để ăn cơm đâu đúng không?

- Đừng có đánh trống lảng, Zenka! – Minh thở dài – Thì đúng là anh không đến tìm em về việc đó, anh có việc muốn nhờ!

- Chuyện gì khó quá thì em không làm đâu!

- Chuyện này đơn giản cực! Em chắc chắn làm được! – Minh nhìn cậu em với ánh mắt long lanh – Làm phù rể cho anh nhé!

- Không!

- Cái thằng này, lại muốn anh cho một trận hay sao?

- Em không thích những chỗ ồn ào!

- Linh tinh, nói cho em hay anh đã nói chuyện với bố mẹ em rồi, em mà không đồng ý thì em sẽ sang đó ngay lập tức!

- Em không thích!

- Không thích cũng phải làm, chúng ta đã thỏa thuận rồi!

- Thỏa thuận đó là em phải ở nhà này đấy chứ!

- Vậy em muốn gì đây?

Zenka ngả người ra sau tựa lưng vào ghế, cậu trầm ngâm trong giây lát rồi lên tiếng:

- Để Nilk ra khỏi đây, anh hãy xóa giấy vay nợ với cam kết gì đó, trả đồ cho cô ấy và để cô ấy về nhà.

- Sao tự nhiên em lại…

- Anh muốn em làm phù rể mà, nếu anh không đồng ý thì em sẽ không làm.

- Em dám đặt cả điều kiện với anh sao?

- Trên cơ sở đôi bên cùng có lợi ạ.

- Thằng ranh này… thỏa thuận giữa anh và cô bé không có nghĩa là em được đuổi Nilk ra khỏi đây.

- Không nên tiếp tục, cô ấy không thể ở đây được, bạn trai cô ấy sẽ nghĩ không tốt!

Minh ngạc nhiên nhìn Huyền:

- Em có bạn trai rồi sao?

- Vâng! – Cô bẽn lẽn gật đầu.

Anh im lặng trong chốc lát rồi lên tiếng:

- Được, anh đồng ý! Thỏa thuận như vậy đi! Anh sẽ thông báo cho em những việc phải làm.

Minh đi khỏi thì Zenka cũng đi cùng anh.

- Anh chở em tới chỗ làm nhé, nhóc!

- Anh bận còn gì?

- Vậy thì em chịu khó đi bằng bus vậy.

- Anh Minh…

- Chuyện gì?

- Xin lỗi anh!

- Sao em lại xin lỗi.

- Không có gì đâu ạ, anh đi đường cẩn thận!

- Thằng nhóc này, lại ăn nói linh tinh rồi!

Zenka nhìn theo chiếc xe của Minh đang khuất dần trên đường, câu xin
lỗi không hoàn thiện dành cho anh trai mình là vì cậu không muốn đám
cưới của anh trai lại trở thành một thỏa thuận, cho dù nó liên quan đến
người khác. Cậu thở dài rồi lại bước đi….

====

Cho đù đã lên kế hoạch nhưng đám cưới của Minh cứ bị hoãn lại đến mấy
tuần sau, danh sách khách mời cứ mỗi lúc một dài, thế là khi đám cưới
được ấn định cũng đã là khi mùa đông bắt đầu tràn về Hà Nội.

- Anh không thích làm đám cưới vào mùa đông tí nào! – Minh chán nản.

- Hôm đó trời sẽ đẹp thôi, chẳng phải hai gia đình chọn mãi mới được ngày đó sao?

- Anh thấy lấy vợ mệt quá!

- Vậy thì anh đừng để em đi vào vết xe đổ đó!

- Đừng có chuyện nọ xọ chuyện kia! Lát nữa nếu em thấy Huyền thì bảo
với cô bé là anh sẽ hoàn lại đồ cho cô ấy cùng các thứ khác sau khi đám
cưới kết thúc, anh sẽ giữ cam kết trả tự do cho cô bé.

- Vốn dĩ người ta là người tự do, anh đâu có trói buộc được đâu!

- Anh đã thấy những gì anh muốn thấy rồi, em ít ra cũng quan tâm tới người khác đấy chứ?

- Chẳng liên quan gì hết cả! – Tuấn Anh toan quay đi thì bị Minh giữ lại.

- Này nhóc, em không nên bỏ đi, anh cần phù rể lắm đấy!

Lễ cưới của Minh và Loan đón rất nhiều khách khứa đến nỗi nguyên việc
bắt tay anh đã thấy chóng mặt chưa kể phải uống rượu. Sau khi đón dâu và tổ chức xong những khâu cuối cùng, tay trong tay với cô dâu của mình,
anh mới chịu nói với cậu phù rể có gương mặt chán nản và buồn ngủ về nơi anh để đồ của Huyền.

Đứng trước sảnh, Huyền vẫy tay chúc mừng đôi uyên ương khi họ lên xe đi hưởng tuần trăng mật:

- Chị ấy trông đẹp thật đấy! Tôi cũng muốn được mặc váy cưới! – Nilk quay sang nói chuyện với Zenka.

- Đồ của cô đây! Kiểm tra xem có đủ không.

- Chỉ có laptop với ít nữ trang thôi, không có gì phải kiểm tra đâu!

- Vậy thì đi về nhà dọn đồ thôi!

- Anh muốn đuổi tôi đi đến thế sao?

- Cô không thể ở nhà tôi được, cô có bạn trai đó thôi, không muốn bị hiểu nhầm thì đi nhanh còn kịp.

- Vậy còn những người ở chung cư, họ biết tôi ở đó còn gì?

- Em họ.