pacman, rainbows, and roller s
Chuyện Tình Đêm Mùa Hạ

Chuyện Tình Đêm Mùa Hạ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325553

Bình chọn: 9.00/10/555 lượt.

nhất: Thông qua
sự thỏa thuận của trưởng ban và phó ban, quyết định thu nhận Dương Hạ Chí, người
đã dũng cảm thể hiện trong lần công diễn vở Trà Hoa Nữ lần này làm thành viên
chính thức! Xin mọi người hãy vỗ tay ủng hộ!”

Bộp bộp bộp!

Tuy là thành
viên chính thức là một việc rất tốt, nhưng tôi không ngờ lại công bố trước nhiều
người thế này. Cứ tưởng hôm qua anh Nam Xuyên lén nói với tôi thế là được rồi,
bây giờ tôi bỗng chẳng có chút tâm trạng nào cả.

“Chúc mừng cậu, Tiểu
Chí!”

“Thật vui vì cậu đấy!”

“Sau này chúng ta là người một nhà
rồi!”



Mọi người ôm lấy tôi chúc mừng, còn nói những lời thân thiết nữa
chứ. Nhưng tôi là một kẻ ngốc, vừa rồi sao lại nhét bánh đầy miệng thế kia? Bây
giờ thì chẳng nói được tiếng nào, ngay cả nuốt cũng không nuốt được! Tôi cố gắng
nuốt…

“Mất mặt quá!” A Mộc huých vào người tôi, lợi hại quá! Làm cho miếng
bánh trong miệng tôi chui xuống bụng! Thật hay quá, nhưng miếng bánh này sao
cứng thế? Cứ như là có đá bên trong ấy, thảo nào khó nuốt…

“Hi hi. Cảm ơn A
Mộc!” Tôi thò tay lau mồ hôi trên trán, cười nói với A Mộc đứng bên cạnh. Cậu ta
trừng mắt, chẳng thèm đếm xỉa gì đến tôi. Còn may, vừa rồi chưa bị nghẹn
chết.

“Bây giờ, tôi xin tuyên bố tin thứ hai.”

Mọi người yên lặng trở
lại.

“Đó chính là, chúng ta hãy đặc biệt biểu dương cho một người bạn đã có
cống hiến rất lớn cho Ban Kịch nghệ của chúng ta, chúng tôi thưởng cho bạn ấy
danh hiệu khách quý của Ban Kịch nghệ, được xem Ban Kịch nghệ biểu diễn miễn phí
cả đời…”

Ánh mắt mọi người đổ dồn lên người A Mộc. Ôi chao! Không cần phải
nói, A Mộc được biểu dương đương nhiên là được mọi người công nhận rồi. Hi hi,
đương nhiên rồi! Nếu không có A Mộc dũng cảm, cơ trí thì Ban Kịch nghệ đã gặp
phải nguy cơ rồi! A Mộc ơi! Cậu là niềm tự hào của tớ! Cậu thật tuyệt
quá!

Anh Đa Lâm giả vờ ra vẻ thần bí. Cả thế giới này ai cũng biết là A Mộc
hết rồi, nhưng anh ấy lại chờ một lúc sau mới “bật mí” với mọi người: “Các vị.
Cô ấy chính là cô Mục Mộc, ngườ đã biểu diễn xuất sắc trong lần công diễn vở Trà
Hoa Nữ lần này, cứu Ban Kịch nghệ thoát khỏi dầu sôi lửa bỏng.”

“Oa! Tuyệt
quá!”

Tất cả mọi người lại tưng bừng lên.

Tôi vội bỏ cái dĩa qua một bên,
ôm chầm lấy A Mộc: “A Mộc! Chính là cậu! Cậu nghe chưa? Chính là cậu! Cậu được
biểu dương kìa!”

A Mộc cũng mừng rỡ nhảy lên, ôm chầm lấy tôi: “Tuyệt quá! Tớ
thành khách quý rồi đấy! Thật vui quá! Nhưng nếu cho tớ gia nhập luôn Ban Kịch
nghệ thì hay quá! Hi hi!”

“Đúng đấy A Mộc! Ai cũng thích cậu! Cậu nhất định
được mà!”

“Ừ! Tớ nhất định phải gia nhập Ban Kịch nghệ!”

“Đúng thế! A Mộc
cậu là thần tượng của tớ! Tuyệt quá!”

Tôi và A Mộc vui mừng ôm chầm lấy nhau,
nhảy cẫng lên. Những người bạn trong Ban Kịch nghệ kéo đến chúc mừng chúng tôi
lần nữa. Hạnh phúc quá! Hai đứa chúng tôi nhất định là người hạnh phúc nhất
trong buổi tiệc hôm nay.

“Xin mọi người yên lặng một chút.” Tôi và A Mộc còn
đang vui mừng khôn xiết, tâm trạng chưa kịp bình lặng lại thì anh Đa Lâm lại nói
lớn trong micro.

Ha ha! Hôm nay thật vui quá! Không biết tiếp theo sẽ là tin
vui gì? Sốt ruột quá!

“Các vị! Để chúc mừng một loạt những tin vui ấy, chúng
tôi còn đặc biệt chuẩn bị một trò chơi rất vui dành cho các cô gái xinh đẹp ngày
hôm nay.”

“Oa! Là cái gì vậy?”

“Mau nói đi.”

“Vui quá!”

Mọi người
náo loạn lên.

Anh Đa Lâm lại nói tiếp: “Yên lặng nào! Để chúc mừng ngày đặc
biệt hôm nay, chúng tôi đặc biệt chuẩn bị một trò chơi rất vui dành cho các cô
gái xinh đẹp! Người thắng cuộc trò chơi này sẽ được…” Ghét quá! Anh Đa Lâm cố ý
kéo dài âm thanh, khiến cho mọi người đều nóng lòng chờ đợi…

“Mau nói đi anh
ơi!”

“Đa Lâm, đừng có úp mở nữa!”

“Mau nói cho chúng tôi biết người thắng
cuộc sẽ được giải gì đây?”

Thấy mọi người gấp gáp muốn biết đáp án như thế,
anh Đa Lâm nhất định sẽ rất đắc ý. Coi cái dáng vẻ của anh ta kìa! Hi
hi!

“Mọi người hãy yên lặng!” Toàn bộ mọi người lại yên lặng lại. Anh Đa Lâm
ra vẻ áy náy nói: “Nghe tôi nói đây: người thắng cuộc trò chơi hôm nay có thể
cùng với Trưởng ban và Phó ban của chúng tôi nhảy một bài!”

“Ôi! Tuyệt
quá!”

Nghe thấy giải thưởng hấp dẫn đó, cả hội trường náo loạn cả lên, đặc
biệt là các cô gái, ai cũng nhao nhao muốn thử. Hi hi, sẵn đây nói luôn, Ban
Kịch nghệ của chúng tôi toàn là người đẹp.

Ôi chao! Thật là hạnh phúc quá!
Nói như thế, nếu thắng thì có thể nhảy với anh Nam Xuyên rồi? Đương nhiên, đối
với tôi, khiêu vũ với cái gã Nguyên Dạ siêu “mù đường” ấy chẳng có gì hứng thú
cả, cần biết là trong tim tôi chỉ có anh Nam Xuyên thôi.

Nhưng thật kỳ lạ, từ
khi vào trong này tôi không thấy anh Nam Xuyên và Nguyên Dạ đâu hết nhỉ? Ngay cả
chị Lai Tử cũng không thấy bóng dáng đâu? Thật là kỳ lạ.

Lát nữa không biết
ai sẽ may mắn đây… Ừ… Nhưng có điề