Pair of Vintage Old School Fru
Câu Chuyện Tình Của Tôi

Câu Chuyện Tình Của Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 321700

Bình chọn: 7.5.00/10/170 lượt.

y đi, Duy đi có một mình thôi.

- Ừ, vậy…tốt quá.

Thực chẳng tốt tẹo nào. Nhưng mà…ha, khéo lại tốt, chẳng phải nhỏ bạn mê trai của tôi đang cần hỏi về cậu ta hay sao, tôi thà phải hỏi cậu ta
còn hơn hỏi Anh Duy, ngại chết >.<

Nghĩ rồi tôi chạy lại luôn cái bàn, ngồi xuống đối diện Duy, sắp hỏi han cậu ấy mấy chuyện (biến thái) nên cười tươi lắm luôn.

- Duy sao đi có một mình, bộ không có cô nào tình nguyện đi cùng sao, hihi. – tôi giả bộ trêu đùa.

- Hì, bọn họ làm Duy sợ luôn, lúc nào cũng bám theo, mọi lúc mọi nơi, đi…mà cũng không yên tâm luôn.

- Hihi, thiệt hả. Mà bọn họ đang định tổ chức cuộc thi tìm hiểu về Duy đó, Duy biết không?

- Duy biết, thật…biến thái hết chỗ nói.

Hic, tôi đang chuẩn bị phải hỏi cậu ấy mấy câu hỏi biến thái đây >.<

- Vậy…vậy à? Hic, Như…đang định hỏi Duy…mấy câu, Duy nói như vậy…hic.

- Như…Như cũng trong cái FC biến thái đấy hả.

Trời ơi, đừng nghĩ xấu tôi cũng thích cậu chứ. Thật là, con bạn đáng
ghét kia, hại người ta thế này đây. Nếu bây giờ tôi nói là hỏi hộ bạn,
có khi nào…cậu ấy không trả lời không. Nghi là không lắm.

- À, thì…hì hì, được không vậy Duy, nghe nói cuộc thi…giải thưởng…rất thú vị…

- Thú vị??? – Duy làm vẻ mặt rất…kinh khủng khi nghe tôi nói thế. Hic, tôi nói gì sai chăng.

- Sao vậy?

- À, có lẽ là đối với những người như Như thì là thú vị. Haiz, vậy Như muốn hỏi Duy cái gì vậy.

- Như muốn biết…

- Ơ, Như, sao Như ở đây? Lại còn cùng Thành Duy…

Tiếng nói dễ thương này… Tôi quay mặt ngay ra, vẻ mặt ham hố. A, Duy–của–tôi, đúng là cậu ấy. Ơ, mà sao Duy lại ở đây.

- Ừ, Như đây, sao Duy lại ở đây vậy?

- Duy làm việc ở đây mà. Mà Duy đang hỏi Như đó, sao Như lại ở đây, với Thành Duy.

Ra là Duy làm thêm ở đây, cậu ấy bận việc này ư. Mà hình như tôi thấy mặt Duy không được vui lắm, không phải chứ =.=.

- Tình cờ, tình cờ thôi, Duy nhỉ. – tôi quay ra nhìn Thành Duy, giả lả cười.

- Ừ.

Thành Duy ậm ừ gật đầu. Tôi quay ra nhìn Anh Duy, lại cũng cười, nhưng
nụ cười có vẻ dễ thương hơn :”>. Nhưng không hiểu sao, ánh mắt Duy
nhìn tôi cứ như kiểu: Như nói dối Duy, hai người hẹn hò chứ gì. Hic,
hình như tôi tưởng tượng hơi thái quá >.<

- Ừm, vậy hai người ăn gì, Duy lấy cho. Khách đang đông quá. Uyên ương nhé?

- Sao lại Uyên ương. Cho Như một kem cocktail.

- Tao thì như mọi lần.

- Ừ, đợi.

Duy nói rồi quay lưng đi luôn. Hic, Duy làm sao vậy, sao cứ cảm giác Duy khó chịu với tôi >.<, chẳng thân thiện như mọi lần gì, hic, sao
vậy chứ.

- Này, Như, có vẻ thằng Duy thích Như nhiều lắm đó.

Giọng này… Thành Duy bỗng khều khều tay tôi nói nhỏ, lại còn cười cười.
Không hiểu sao tôi nổi hết da gà, mặt thì ngược lại nóng bừng lên.

- Gì cơ, Duy nói gì lạ thế.

- Lạ gì đâu, thằng này trước đây, từ khi ấy, nó chưa bao giờ chơi với
con gái đâu, lúc nào cũng lạnh lạnh lùng lùng. Vậy mà giờ nó bỗng tuyên
bố nó chơi với một người con gái, là Như, lại còn, Như không thấy sao,
lúc ở bên Như nó cười rất nhiều đúng không?

Duy còn có khi nào lạnh lùng cơ hả @.@, hoàn toàn không hay biết.

- Duy…lạnh lùng?

- Ừ, vậy là nó chưa khi nào lạnh lùng với Như hả, ngay từ lần đầu tiên gặp?

- Ừ, chưa.

Ngay từ lần đầu gặp, chẳng phải Duy đã rất tốt với tôi sao, cậu ấy chẳng cười… Nếu không phải có lần đó thì tôi cũng chẳng yêu Duy. Hay…đấy
không phải lần đầu tiên gặp nhỉ?

- Hì, vậy đúng là nó thích Như thật rồi.

- Duy…đùa Như đấy à =.=.

- Đùa gì chứ. Như ghé lại gần đây, Duy nói nghe nè.

- Gì thế.

Làm theo lời Duy nói, tôi thấy Duy ghé tai tôi, thì thầm:

- Nãy đến giờ mình nói chuyện, Duy nó cứ nhìn bọn mình đấy, nói đúng hơn là lườm, hehe.

- Thật á???

Tôi không khỏi hét lên rồi ngay lập tức bị Duy bịt miệng:

- Nhỏ nhỏ thôi, định cho cả quán nghe hả. Kìa, Duy ra rồi kìa. Đừng có nói là Duy vừa nói gì cho Như nghe à nha.

- Ừ @.@

Đầu óc tôi đang lộn tùng phèo lên, không suy nghĩ được gì nên cứ gật đầu bừa. Theo như Thành Duy nói, không lẽ…Duy thích tôi thật. Thật thật
thật…là thật. Không thể nào tin được, Duy có khi nào tỏ ra là thích tôi
đâu, trừ việc rất…rất…tốt trong việc…giúp tôi đến với Thành Duy =.=. Tin được không, có khi nào Duy thích tôi mà lại giúp tôi tiếp cận người con trai khác không chứ. Chắc không phải rồi, chắc Thành Duy chỉ đoán thế
thôi.

Tí thì làm người ta vỡ tim vì sung sướng, haiz.

- Của hai người đây. Có vẻ nói chuyện hợp nhau quá nhỉ.

Rõ là Duy đang khó chịu gì đó mà >.<

- Ừ, Như rất dễ thương, đúng không? – Thành Duy bỗng ngước lên nhìn Duy, buông một câu đùa…dễ thương. Ấy, là tôi bảo câu khen của cậu ấy dễ
thương, không phải là cậu ấy à nha.

- Ừ. Thôi, đang có khách gọi rồi. Hai người vui vẻ.

Duy nói rồi r