
đôi mắt lục thẳm như rừng đêm đang nũng nịu nghịch ngợm quấy phá những cuộn len nhiều màu sắc.
_ Dì ơi, dạy con đan len đi! Dì đan đẹp quá! - Mắt lục trầm trồ ngưỡng mộ mẹ của nhím.
Mẹ dịu dàng xoa đầu cậu bé ấy, đôi mắt mẹ mang màu tím buồn xinh đẹp động lòng người. Cười hiền dịu:
_ Cún nhỏ, con trai sao lại thích đan len hả con?
Mái tóc xoăn mun của con người kia lúc lắc, cười tít:
_ Con muốn mai mốt lớn đan khăn choàng cho bạn gái cơ.
Mẹ bật cười thích thú, hôn má cún con.
_ Ôi, bé thế mà đã lo sớm. Mai sau con sẽ trở thành chàng trai đáng yêu lắm đây!
Nhím nhỏ ghen tỵ, bĩu môi, tách cún và mẹ ra:
_ Không được! Mẹ phải dạy cho con trước. Phải dạy con trước cậu ấy. Mẹ dạy con móc sợi ren giống như sợi ren trên tóc mẹ đi!
_ Sợi ren xanh này sao con? Do ba con móc tặng mẹ mà! Con muốn móc nó làm gì? - Mẹ ôn nhu vuốt cái má lạnh cóng của nhím xù, thương mến xoa đầu cậu.
Những bông tuyết đầu tiên nhẹ nhàng rơi ngoài trời. Thu lẳng lặng thay áo trắng cho đông sang. Ngôi nhà ấm áp bởi ngọn lửa bập bùng trong bếp sưởi.
_ Con muốn đan cho vợ con! Chỉ tặng riêng cho vợ con thôi! Hì hì. - Nhím ngây ngô nói, tay tinh nghịch vân vê sợi ren màu thiên thanh trên tóc mẹ.
Cún con ôm chầm lấy mẹ, nhõng nhẽo:
_ Không chịu! Dì phải dạy con đan len trước, con muốn tặng bé Kẹo Bông của con!
_ Không, tớ muốn có ren xanh tặng vợ Bell của tớ trước. Không cho cậu ôm mẹ của tớ! Buông ra đi này! - Cậu ganh, đẩy mắt lục ra xa.
Cún nhỏ bướng bỉnh, vẫn cố ôm xiết lấy mẹ của nhím xù:
_ Hứ, dì cũng như là mẹ của tớ mà! Sao tớ không được ôm chứ? Mẹ ơi, dạy con đen len nè!
_ Không cho cậu giành mẹ của tớ! Mẹ ơi! Buông mẹ của tớ ra!
_ Không buông, plè!
_ Buông ra!
_ Không chịu!
Hai nhóc con giằng co lấy người mẹ xinh đẹp. Khoảnh khắc vô tư nhất trong cuộc đời nào ai ngờ sắp vỡ vụn thành những mảnh thuỷ tinh nhỏ bé?
Người mẹ bật cười. Sợi ren xanh yên vị trên mái tóc đen huyền. Người phụ nữ đó lần lượt hôn hai đứa bé dễ thương bên cạnh. Một đứa trẻ là núm ruột bà hết mực yêu thương, trong sáng, thuần đơn như mây trắng. Một đứa cháu bà thề yêu như con ruột, hiểu chuyện, tinh khôi như băng tuyết ngoài trời. Hai đứa bé thật quá hồn nhiên, một tuổi thơ ước chi sẽ mãi bình lặng như thế. Dù có ra sao đi nữa thì tình cảm giữa hai đứa bé sẽ mãi bền đẹp thế này.
_ Thôi nào. Bé con của mẹ, cún là em trai của con. Con không được ăn hiếp em đâu! Ngoan nào, đừng tranh giành nữa mà! Hai đứa đều là con của mẹ mà! - Mẹ vỗ về, dụ ngọt.
Nhím bé con phụng phịu, rưng rứt:
_ Oa, cậu giành mẹ của tớ! Không muốn đâu!
_ Hì hì, Black nhõng nhẽo kìa! Lêu lêu! - Cún thè lưỡi trêu chọc.
Mẹ thương yêu ôm hai đứa bé vào lòng, ôn tồn vuốt tóc con trẻ:
_ Hai cái đứa này, cứ nũng nịu suốt. Hi hi, không biết mai sau đứa nào sẽ có vợ trước đây?
Mắt lục từ rừng đêm nhanh nhảu:
_ Tất nhiên là con rồi!
Nhím cãi:
_ Là con cơ.
_ Không! Con sẽ lấy vợ trước!
_ Con trước mà!
_ Con trước!
_ Con sẽ lấy trước.
_ Ha ha, thôi mà! Hai cái thằng nhóc này!
_ Con phải lấy vợ xinh đẹp như mẹ thì mới chịu.
_ Con cũng thế!
_ Ai cho cậu bắt chước tớ?
_ Tớ bắt chước hồi nào? Vợ của Black đương nhiên phải đẹp rồi! Nhưng mẹ của Black vẫn là người đẹp nhất!
_ Vợ của cậu sẽ xấu hơn vợ của tớ!
_ Xì, mơ đi!
_ Xấu hơn nhiều!
_ Mẹ, cún ăn hiếp con!
_ Hai đứa đừng gây nữa mà!
_ Oa! Nhím đánh con!
_ Nhím xù, con không ngoan!
_ Oa, mẹ ơi cún đánh con!
_ Cún, không được đánh anh!
_ Oa, oa, oa... Không chịu đâu! Cún đánh tớ!
_ Anh Black đánh con kìa! Hức...hức...
_ Ôi lạy Chúa, trật tự nào các con!
_ Oa, oa, oa.
_ Hức...hu...hu...
_ Haizz... Mẹ vô phương với hai đứa...
_......
_........
Gió đông khe khàng lướt theo tuyết trắng. Cây rũ lá bị sắc bạch rắc lên mềm mượt. Trong ngôi nhà xinh xắn, có những tiếng nói như tinh linh trong trẻo đã thay than hồng sửa ấm mùa đông.
Quảng trường trung tâm.
Lễ giáng sinh đã đến. Những người hào hứng đón giáng sinh an lành trong mùa đông giá lạnh.
Quảng trường đầy ắp người dù bầu trời đang đổ tuyết nhè nhẹ. Lễ thắp đèn giáng sinh sắp được diễn ra. Mọi người tụ hội cùng nhau. Cái lạnh bị xua đi bởi những bàn tay đang nắm chặt lấy tay. Chào mừng ngày Chúa đã chào đời.
_ Black ơi, Cún ơi, hai con cười lên nào. Chỉ mẹ xem cây thông lớn đang ở đâu? - Mẹ nhìn thấy hai đứa trẻ qua ảnh truyền từ máy camera. Bà đang quay lại những hình ảnh đáng yêu của lũ nhóc.
_ Mẹ ơi, lại đây chơi này! Đẹp quá! Mẹ ơi đẹp! - Nhím hào hứng, cùng nắm lấy tay mắt lục, chỉ về cây thông to lớn sáng rực đèn.
Cún cũng vẫy