
i lại công bằng cho hai mình.
Cô vào phòng tắm rửa,dùng dầu gội X-men để tăng them phần nam tính.Sau đó cô thay một chiếc áo cộc,quần jeans mài rách.tóc hớt lên dội them chiếc mũ kiểu.Trông cô như một chàng trai cực kì cá tính.
***
Tại bar HP&MA …
Tại một góc nhỏ trong quán rượu, bong một chàng trai trẻ đang ngồi uống rượu một mình đã gây tâm điểm chú ý cho cả quán,anh chính là chủ của quán bar này.Tên anh đặt chính là tên của người con gái đó và của anh.Bar này do chính tay anh thiết kế và do chính anh đến đây để chỉ đạo thợ làm.Bar được bao quát bởi màu xanh da trời nhẹ nhàng với những ánh đèn sặc sỡ.Dàn DJ hiện đại với những người DJ chuyên nghiệp dược lựa chọn kĩ.Bàn ghế ở đây rất nhiều,trên trăm bàn cũng ít,còn có cả những quầy với đủ thứ nước trái cây hay rượu đắt tiền cũng rất hiếm thấy trong các cửa hang.
Hạo Phong đang đắm chìm trong hơi men thì có một bàn tay đập đập vai anh,không cần ngoảnh mặt anh cũng biết là Minh Khang,Anh chỉ vào cái ghế bên cạnh:
-Ngồi xuống đi!
Cô ngồi xuống,nhìn từng ly rượu cứ dần dần trôi xuống cổ họng anh.Một chai,Hai chai,Ba chai rơi xuống đất cái bịch
Cô dựt lấy li rượu trong tay anh:
-Không phải cậu gọi tôi đến đây để khi nào say mèm rước cậu về nhà chứ!
Hạo Phong gật đầu.
-Sao cậu không gọi thư ký Kiên?
-Anh ta mắc làm một số việc cho tôi.-Anh lại dựt lấy ly rượu của mình,tiếp tục uống
-Nè,có phải cậu đã xảy ra chuyện gì không?bình thường cậu rất khi uống rượu.
Anh vẫn uống.
-Này!-cô bực mình
Nói lảm nhảm vài câu xong,cô nhìn anh uống rượu,vẻ mặt buồn chán hiện rõ trên khuôn mặt.
“có phải do cô mà anh mới như thế không?”-cô đau long nghĩ tới những gì anh từng làm cho cô,nhưng chưa hề có một chút tình cảm nào trong đó.
-Có phải em tôi đã làm cậu mệt mỏi quá không?-cô đột nhiên bật hỏi long không khỏi mặn đắng
-không có.Cô ấy rất tốt.lỗi là tại tôi
-sao vậy?-cô ngạc nhiên hỏi
Anh bên trong thì đau long nhưng ngoài mặt thì vẫn nói chuyện bình thường:
-8 năm trước,tôi quen một cô bé tên là Minh Anh,cô bé ngây thơ,hồn nhiên và rất tốt bụng,cô ấy luôn muốn mọi người.Chính vì vậy mà tôi rất thích cô ấy.-anh lại hớp một ngụm rượu
-cho đến khi…
Minh Anh bị cuốn hút vào câu chuyện…
-cho đến khi cô bé bị bắt cóc,tôi đã rất lo lắng,tìm khắp mọi nơi.Kết quả…cô ấy đã ra đi trong một vụ cháy.
Minh Anh sững sờ hồi lâu.Câu chuyện này cô nghe quen quen,không biết đã đã được nghe kể từ đâu.Nhưng có một điểm rất lạ…Khi nhắc đến câu chuyện và cái tên Minh Anh kia,tim cô lại đau.Tim cứ nhói lên từng hồi mà cô cũng không biết phản ứng đó là gì.
Hạo Phong lại kể:
-từ đó,tôi luôn truy tìm đủ mọi cách để tìm ra kẻ bắt cóc và người sai khiến chúng,tôi phải bắt họ trả giá thật đắt…tôi đã tìm được kẻ châm lửa năm xưa,bắt hắn quỳ xuống mộ cô bé đó,rồi cho hắn vào tù chịu án tử hình,nhưng kẻ đứng sau vẫn không có một manh mối nào.Cho đến 8 năm sau,một người con gái khác lại xuất hiện trong đời tôi, đã làm mọi thứ thay đổi.Ngay từ lần đầu gặp mặt ở trường,tôi đã để ý đến em,bất chấp tất cả học cùng lớp bỏ mặc những lời nói ngoài tai.Bắt đầu ngắm nhìn mỗi khi em ngủ say,muốn tựa vào vai em thật chặt nhưng không thể…
Hạo Phong nhắm mắt thật chặt:
-Hình ảnh cô gái bé nhỏ đó vẫn hiện về sau mỗi lần tôi nhìn em.Tôi sợ rằng mình thừa nhận thích em chính vì em quá giống người con gái đó…
Minh Anh giật mình”hình như cô bé đó mình thấy lúc đi theo Hạo Phong ở nghĩa trang.Nói thật,cô bé đó giong giống mình khi nhỏ.”
-Tôi không muốn thừa nhận điều đó nên phải giữ khoảng cách với em.
- Hóa ra vì điều đó mà cậu mới buồn àk.Chắc cậu rất yêu cô bé đó-Minh Anh cảm thấy thoải mái khi anh nhắc về mình như vậy,khôg phải cô không muốn là người con gái kia nhưng cô không thích là người thế vai
Hạo Phog không trả lời,anh biết Minh Khag đã có sẵn câu trả lời nên không muốn nói nhiều,cậu đột nhiên gục xuống bàn…
***
“trời ơi,ai có hiểu cho tình cảnh của tôi được không?Nghĩ sao một đứa con gái chưa bao giờ khiêng vác vật nặng mà hôm nay lại phải cõng theo một người con trai khỏe như voi về nhà chứ?”-cô đang cõng anh chờ taxi về vừa nhớ tới cuộc gọi khi nãy…
Lúc nãy,khi anh gục xuống bàn,cô biết là anh ngủm luôn rồi.Lấy điện thoại trong áo khoác anh vứt trên ghế bên cạnh,cô tìm một cái tên:
-thư ky Kiên…thư ký Kiên... ák, đây rồi,số điện thoại thư ký Kiên đây rồi.- cô tìm được dãy số bấm phím gọi
-alô.- đầu dây bên kia cung kính
- thư ký Kiên phải không?-cô nói bằng giọng ồm ồm giống đàn ông
- vâng.là tôi
-Àk,Hạo Phong đang say,anh đến đón anh ấy được không?
đầu dây bên kia thư ký Kiên ngập Ngừng rồi trả lời:
-Xin lỗi,nhưng tôi đang làm mấy việc mà cậu chủ giao cho,phiền cậu đưa anh ấy về nhà giùm tôi.
Cô còn đang ngập ngừng thì thư ký Kiên trả lời luôn:
-Căn biệt thự x ở ngoại ô y.tôi đang bận lắm,cảm ơn cậu đã giúp cậu chủ.- nói rồi thư ký Kiên cúp máy.
***
“haiz”-cô ngồi than ngắn thở dài,cuối cùng cũng bắt được một chiếc taxi.Anh đỡ cô ngồi vào chiếc taxi một cách nặng nhọc rồi cũng lên.
-Bác tài ơi,bác cho xe chạy được rồi đó!-cô lên tiếng
- được rồi,th