Insane
Ai Nói Đó Là Yêu

Ai Nói Đó Là Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323151

Bình chọn: 8.00/10/315 lượt.

cô thôi, tôi thấy cô cũng
không xứng với tay bác sĩ đó, không có tôi chắc gì anh ta đã chọn cô”.

Hà Vy nghe cái giọng khiêu khích kia thì cơm giận càng bùng lên, cô nói:
“Anh có biết trước khi anh đến chúng tôi nói chuyện rất hợp ý không? Vậy mà anh xuất hiện làm đảo lộn mọi thứ. Bây giờ trong mắt anh ta tôi có
lẽ là loại gái lăng nhăng không ra gì. Tôi tại sao bất hạnh gặp phải
người như anh kia chứ?"

Hoài Trung nghe cô nói thì nhớ lại chuyện
tối hôm qua. Quả thật, lúc đó anh thấy họ đang nói chuyện rất hòa hợp,
không hiểu sao cảnh đó làm anh vô cùng khó chịu. Anh vội đi mua một bó
hoa hồng thật to, sau đó chạy đến bàn cô cất giọng giận dữ: “Em đã nhận
lời cầu hôn của anh cớ sao lại còn hẹn hò cùng gả đàn ông khác. Hà Vy em coi anh là gì vậy? Trong lòng em có phải đối với tình yêu chỉ là chơi
đùa không? Em trả lời anh đi?”

Hà Vy thấy anh xuất hiện gương mặt
tái lại vì tức, còn chưa kịp nói anh đã nói tiếp: “Anh mặc kệ những
người đàn ông trước đây đã bị em bỏ rơi như thế nào? anh không quan tâm
em đối với tình cảm không nghiêm túc nhưng anh hi vọng em đối xử công
bằng với anh, được không?”

Hà vy nghiến răng quát: “Anh nói điên khùng gì vậy, anh có mau về đi không?”

Hoài Trung sũng sờ, quăng bó hoa xuống đất. Anh buồn bả nói: “Thôi được, anh sẽ không làm phiền em nữa. Anh sẽ hủy hôn, em cứ làm những gì mà em
thích. Chào em”.

Nói xong lủi thủi bước ra cửa, gương mặt lại hoàn toàn trái ngược với dáng vẽ buồn bả đó mà lộ ra một nụ cười gian, chỉ
là không ai nhìn thấy.

Hoài Trung trở về hiện tại nhìn dáng vẽ
giận của cô, nhẹ giọng nói: “Chẳng phải là coi mắt thôi sao? Theo tôi
thấy hắn cùng lắm chỉ là bác sĩ từ nước ngoài về, ngoại hình thì cũng
khá thì có gì nữa đâu. Mẹ cô rồi sẽ giới thiệu người mới tốt hơn cho cô
thôi”.

Hà Vy quắc mắt nhìn anh: “Anh nghĩ đơn giản vậy sao? Lần
này mẹ tôi cho người theo dõi, còn chụp ảnh nữa. Mẹ tôi nói nếu hôm nay
tôi không đưa anh về nhà ra mắt thì tôi sẽ bị đuổi khỏi nhà, bà cũng lập tức viết giấy từ con luôn”.

Hoài Trung giật mình: “Nghiêm trọng vậy sao?”

Hà Vy hung hăng nhìn anh nói: “Anh đã gây phiền phức cho tôi, tối nay anh
phải đi cùng tôi về nhà gặp ba mẹ tôi”. Cô ngừng lại ánh mắt đe dọa:
“Nếu anh không đi hợp đồng bên Đại Hoa cũng sẽ không có đâu, anh đừng có thách tôi. Tôi muốn đình công.”

Hoài Trung mím môi nhìn cô, thấy
cô dường như bị bức đến đường cùng mới giận như vậy. Anh nói: “Được tối
nay tôi đi cùng cô, được chưa?”

Hà Vy đưa ra yêu sách: “Anh nghĩ cách làm ba mẹ tôi không hài lòng anh.”

Hoài Trung gật đầu: “Dễ thôi, tôi ăn nói lung tung, uống rượu làm loạn là
được chứ gì. Chỉ sợ họ sẽ bắt tôi bỏ tù chứ đừng nói là bắt rể”.

Hà Vy mỉm cười: “Tốt lắm”.



Vào đến cửa, Hoài Trung chủ động nắm tay Hà Vy nói: “Như thế này mới giống”, sau đó thản nhiên cùng cô đi vào.

Vừa vào đến phòng khách, Hà Vy nhìn thấy ba mẹ cô đang ngồi trò chuyện với
khách. Người khách đó ngồi quay lưng nên cô không nhìn rõ mặt, cô cất
giọng nói: “Thưa ba mẹ, hôm nay con dẫn anh Trung về nhà ra mắt.”

Cô vừa dứt lời, ba người trong phòng khách đồng thời nhìn về hướng này, cô vừa thấy mặt người khách thì cười vui vẽ nói: “Dì Hân mới tới chơi.”

Dì Hân cũng mỉm cười nhìn cô, chỉ là anh mắt có hơi khác lạ.

Cô nghi ngờ không hiểu, tay khẽ kéo tay Hoài Trung, ra hiệu anh chào ba mẹ cô nhưng Hoài Trung bên cạnh không hiểu sao vẫn đứng yên không động
đậy. Cô quay đầu nhìn anh nói nhỏ: “Còn không mau chào người lớn”.

Hoài Trung khóe môi giật giật, hồi lâu nói ra một câu làm Hà Vy muốn lăn đùng ra xỉu: “Mẹ, sao mẹ lại ở đây?”

Hà Vy thầm nghĩ năm nay cô đã làm gì nên tội mà cứ bị sấm bủa tới ầm ầm
thế này. Cô bất đắc dĩ hỏi nhỏ Hoài Trung: “Dì Hân thật là mẹ anh?”

Hoài Trung không cần suy nghĩ lập tức gật đầu.

Hà Vy còn đang hoảng quá không biết sàm sao lại nghe bà Lương vui vẽ nói:
“Hân xem, tụi nó không ngờ lại đang quen nhau. Lần này hai chúng ta có
thể thực hiện điều ước năm xưa, con chúng ta sẽ lấy nhau rồi.”

Dì Hân cười nói: “Đúng vậy trùng hợp quá. Mình cũng thực bất ngờ. Chúng ta nhân dịp này bàn bạc hôn sự của hai đứa luôn đi.”

Bà Lương tán thành: “Hay lắm, để xem nên trong tết hay qua tết sẽ tốt đây?”

Hà Vy còn đang mờ mịt nghe hai người nói đến đây bừng tỉnh nói: “Không được, con không đồng ý”.

Ba người đồng loạt bắn ánh mắt nghi ngờ lên người cô. Hà Vy hơi hoảng giả
lả nói: “Chuyện này hệ trọng, tụi con muốn thảo luận một chút”.

Nói xong nắm tay Hoài Trung kéo vào phòng mình.



Vừa đóng cửa lại Hà Vy lập tức cất giọng chất vấn: “Sao anh không nói gì
hết vậy? Sự tình đã thế này anh vẫn còn bình tĩnh được sao?”

Hoài Trung nhướng mày đáp: “Cô nói tôi nên làm thế nào? Chẳng lẽ quay đầu bỏ chạy?”

Hà Vy không hài lòng nói: “Dù không như vậy anh cũng phải có chút thái độ chứ?”

Hoài Trung tỉnh b