
g hào, ánh mắt cương nghị sắc bén, vẫn là phong thái trầm ổn.
Hướng phi nhìn ông đúng một giây, sau đó chuyển sang bà Hứa như thăm dò rồi
rất nhanh phục hồi thần sắc trầm ổn bước đến sopha. Sau đó chậm rãi ngồi xuống cặp tài liệu trên tay lúc này đặt ở bên cạnh. Hai chân khép lại
trước mặt, hai tay đặt trên đùi hoàn toàn dáng vẽ chăm chú lắng nghe.
Ông Hứa đều giọng: “Hai năm nay năng lực quản lý tập đoàn Hướng Đông thực
sự cha rất yên tâm. Tuy nhiên với người đàn ông mà nói khi chưa lập gia
đình thì vẫn chưa được coi là nghiêm túc và thành đạt”. Ông Hứa bộ dạng
nghiêm nghị, cứng rắn nói.
Bà Hứa không đợi Hướng Phi lên tiếng tiếp lời ông Hứa:
“Đúng là vậy, mẹ biết bên cạnh con có không ít cô gái nhưng chờ bấy lâu nay
con vẫn chưa có ý định tiến tới. Dù sao cha mẹ cũng đã lớn tuổi đối với
việc lập gia đình của con rất là để tâm”. Ngừng lại bà thở dài nói:
“Haizz hiện tại con trong lòng đang có chủ định gì thì nói ba mẹ biết?”
Nếu bình thường chỉ có bà Hứa, Hướng Phi chỉ cần vài câu là có thể cho qua, thế nhưng hôm nay ông Hứa đã ra mặt. Hướng Phi biết đại nạn này khó
tránh khỏi, mà anh đối với việc phụ nữ trói buộc vô cùng chán ghét. Tìm cách đưa đẩy :
“Gần đây tập đoàn vừa mới xâm nhập thì trường Âu
Mỹ, trong giai đoạn này con muốn tập trung lo công việc, hôn nhân đại sự là cả đời người xin cha mẹ có thể cho con thêm chút thời gian nữa hẳn
tính”.
“Vậy bao lâu nay chẳng lẽ công việc lúc nào cũng bận rộn?
Vậy con thời gian nào đi hộp đêm, quán bar, du lịch với ngôi sao, á hậu? Con đừng tưởng ta không nói thì hoàn toàn không biết những cuộc ăn chơi phóng túng của con.” Ông Hứa trên mặt lộ ra sắc giận nhìn Hướng Phi.
Hướng Phi hơi sững người một chút nhìn ông nói: “Thưa ba, mấy cô đó căn bản cũng không thể đem về làm dâu”.
Lúc này Bà Hứa dịu dàng can thiệp: “Thực ra thì hiện tại mẹ cũng xem xét
vài chổ, như vậy đi con mấy ngày tới sắp xếp gặp mặt là được”.
Nghe bà Hứa nói Hướng Phi dở khóc dở cười đừng nói là chuyện xem mắt cũ rích anh hiện tại chỉ cần tùy ý vẫy tay hay vô tình đưa mắt còn lo thiếu
người đẹp hay sao. Hướng Phi nhẹ nhàng thoái thác: “Tuần này công việc
rất nhiều con không có thời gian hay là…”
Chưa nói hêt câu liền bị ông Hứa ngắt lời “Công việc không phải một ngày làm hết, không bàn cãi
nữa, quyết định như vậy. Tối mai đi coi mắt”. Nói xong đứng lên bỏ về
phòng.
Bà Hứa thở dài nhìn con: “Con xem, chọc giận ba con rồi”.
Hướng Phi thấy ông Hứa kiên quyết như vậy nhất định chuyện này không
dễ gì cho qua đành miễn cưỡng hỏi bà Hứa: “Cô gái mẹ nói là ai
vậy?”.
Bà Hứa tươi cười nói: “ Là con gái của kiểm sát trưởng
Lương Đình Huy. Con bé tên Hà Vy, sắp ra trường…” Bà Hứa quảng cáo một
tràng tương đương nhân viên bán bảo hiểm, nào là dịu dàng nết na, nào là tài mạo. Nói xong kết luận: “Con bé này muốn tài có tài, muốn sắc có
sắc, muốn gia thế có gia thế, con gặp nhất định yêu thích”
Hướng Phi khổ sở đáp ứng: “Vậy được ngày mai con sẽ gặp”.
Bà Hứa hớn hở mừng thầm, cười với Hướng Phi: “Vậy tốt lắm, mẹ sẽ sắp xếp, con nghỉ ngơi sớm đi”
Đang hồi tưởng lại chuyện cũ bên ngoài có tiếng gõ cửa Hướng Phi khôi phục thần sắc lạnh lùng nói: “Vào đi”
Thư ký Lưu thanh tao, điềm đạm chầm chậm bước vào lúc này Hướng Phi đã ngồi trên ghế. Thư ký Lưu cất giọng nhỏ nhẹ :
“Thưa chủ tịch, đây là văn kiện bên phòng kế hoạch gửi sang chờ ngày phê
duyệt”. Nói xong nhẹ đặt văn kiện trước mặt Hướng Phi. Anh lạnh lùng cầm lên xem.
Thư ký Lưu công tác được hơn nửa năm đối với vị chủ tịch này vừa yêu vừa sợ. Cô là người thông minh hiểu được bên cạnh Hướng Phi rất không dễ dàng nhưng trụ vững vị trí này càng khó hơn. Vì vậy có ý
định gì cũng nuốt vào lòng một chút cũng không dám thể hiện. Bởi Hướng
Phi tuy phong lưu nhưng nguyên tắc rạch ròi “không chấp nhận nơi làm
việc có tư tình”. Chính vì điều này các cô thư ký trước đây đã không ít
người được thăng chức từ “thư ký đương nhiệm” sang “thư ký tiền nhiệm”.
Hướng Phi xem xong văn kiện chậm rãi đặt bút ký vào sau đó trao lại cho Lưu thư ký.
Lưu thư ký đi đến cửa sau lưng nghe giọng Hướng Phi cất lên:“ Thư Ký Lưu”.
“Chủ tịch còn gì dặn dò ạ”. Lưu thư ký nhẹ nhàng xoay người lại đáp.
“Hủy cuộc hẹn với người mẫu Phương Nhu tối nay”.
“Vâng”. Lưu thư ký ngẩng đầu ánh mắt như chờ anh nói ra chỉ thị tiếp theo.
“Cô có thể ra ngoài”. Hướng Phi lạnh nhạt nói.
Thư ký Lưu “Vâng” một tiếng sau đó xoay người mở cửa bước ra.
Hướng Phi ngồi trầm tư điện thoại reo là của Bà Hứa anh nhíu mày nhận
“alô”
“…”
Sau đó thở dài: “Dạ”.
“…”
Cuối cũng nói: “Vâng! Con biết rồi!”
10 phút sau Hướng Phi đã ngồi vào chiếc Ford rời khỏi tòa cao ốc Hướng Đông.
Tại nhà hàng Nhân Duyên phong cách sang trọng.
Ngồi một mình trong phòng, Hướng Phi phải công nhận mẹ anh tốn công sắp đặt
bày trí. Nhìn q