XtGem Forum catalog
Yêu Lại Từ Đầu

Yêu Lại Từ Đầu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326015

Bình chọn: 7.5.00/10/601 lượt.

g hơi nhướng mày, cười như không “ Cậu không cần khẩn trương quá. Khi nào cần tôi sẽ nói”. Anh muốn chính là mong Hải Lam có thể thật sự tha thứ cho anh, cùng anh trở về nhà. Tuy dạo gần đây, bọn họ đã xảy ra quan hệ thân mật nhưng cô vẫn còn lảng tránh anh, không chịu chấp nhận lời cầu hôn của anh, làm anh vẫn còn phiền muộn rất nhiều……….

……………

Hai ngày sau………

Hải Lam buồn bực ngồi ở nhà một mình. Nghĩ tơi nghĩ lui về quan hệ không rõ ràng bây giờ giữa anh và cô. Có lên tiếp tục thế này không? Có lên tha thứ mà trở về bên anh không? Cô vẫn là bị một mảng quá khư đau thương kia ám ảnh chưa dứt ra được. Dường như cô vẫn chưa nguyện tin tưởng anh, chưa nguyện tha thứ cho anh.

Nhìn vào tờ rơi quảng cáo mà sáng nay người ta để trước cửa nhà cô “ TRUNG TÂM MÔI GIỚI HÔN NHÂN” khiến cô nghĩ ra một ý tưởng. Không bằng cô đến trung tâm này, tìm lấy một đối tượng để tìm hiểu, để không phải suốt ngày nghĩ đến tên sắc lang kia.

Nghĩ là làm, Hải Lam ấn số gọi cho trung tâm môi giới hôn nhân để được giải quyết vẫn đề. Cô sẽ cho tên kia biết, cô không dễ bị bắt nạt như vậy.

Rất nhanh, quả đúng là dịch vụ tìm bạn đời có khác, vừa gọi đã được bọn họ sắp xếp chiều nay đến gặp đối tượng xem mặt.

“mẹ, mẹ đi đâu vậy?” Vũ Uy đang mải chơi một mình, thấy mẹ nó cười cười, rồi lại nói gì gì khiến nó nổi hứng tò mò….

Hải Lam nở nụ cười lém lỉnh, nhìn thằng bé “ đi tìm một ba ba khác cho con” nói rồi, cô nhanh chóng vào phòng ngủ, trang điểm lỗng lẫy, chọn lấy cho mình bộ váy đẹp nhất, gợi cảm nhất để đi gặp “bạn đời”

Vũ Uy tròn mắt, trông rất ngố nhìn mẹ. Nó thực không hiểu mẹ đang nói gì. Một ba ba khác nào sao?

………………

“ông nói có chính xác không ? Năm đó, Trịnh Hải Lam có thai đôi, cô ta vẫn còn một đứa con?” Lâm Nguyệt Lan nghe tên tay sai của mình thuê đi điều tra về Hải Lam và Minh Phong không khỏi cả kinh, sợ tới ngây người. Cô ta quá sốc nặng với tin động trời này………..

Tên kia gật đầu dứt khoát, nhấn mạnh một lần nữa “ tin này chính xác tuyệt đối”

Lâm Nguyệt Lan trong lòng tràn ngập sự căm uất, cặp mắt như long ra khỏi khuôn mặt trắng bệch kia. Hóa ra, hóa ra Trịnh Hải Lam có thai đôi. Haha……..ông trời thật bất công, thật bất công, sao mọi thứ tốt đẹp đều dành cho cô ta…Lâm Nguyệt Lan cười dại ra lẩm bẩm nguyền rủa một tiếng.

“kế hoạch chúng ta bàn ông tiến hành đến đâu rồi?” Lâm Nguyệt Lan cố lấy lại bình tĩnh.

“ mọi việc rất tốt. Chỉ chờ cô nói một tiếng chúng tôi sẽ hành động”

“ được. Cũng đến lúc phải khiến cho bọn họ lìa xa thế giới này rồi” Lâm Nguyệt Lan tàn khốc nói

“cốc………..cốc” tiếng cửa đột nhiên vang lên

Lâm Nguyệt Lan nhăn mày, liếc nhìn về phía cảnh cửa, khó chịu nói “ ai mà lại đến vào tầm này?”

“ chắc có lẽ là người quen của cô đấy”

“được rồi, ông lui trước đi. Hãy đi lối cửa sau, tránh để ai nhìn thấy”

Lâm Nguyệt Lan chờ cho người kia rời khỏi nhà mình mới bước chậm từng bước đến gần cánh cửa, trong lòng không biết vì sao lại run rẩy , bất an đến thế

“cạch”

“ anh……….” Nhìn người trước mặt đập ngay trước mắt, Lâm Nguyệt Lan không tự chủ được loạng choạng lùi sau ba bước, sắc mặt không còn giọt máu, giọng lắp bắp như đang nhìn thấy ma

“ sao lại là anh?”

“ anh……….” Nhìn người trước mặt đập

ngay trước mắt, Lâm Nguyệt Lan không tự chủ được loạng choạng lùi sau ba bước, sắc mặt không còn giọt máu, giọng lắp bắp như đang nhìn thấy ma

“ sao lại là anh?”

“Lâm Nguyệt Lan, chúng ta thật có duyên !!! Chắc cô nằm mơ cũng không

nghĩ tới sẽ có ngày phải gặp lại tôi ?” người đàn ông râu ria rậm rạp,

khuôn mặt sạm đen, ung dung khoanh tay trước ngực, đôi mắt ma ác ẩn sau chiếc kính dâm cười thâm độc mà đánh giá sắc mặt không còn sự sống của

Lâm Nguyệt Lan.

“Phùng Lập Nguyên, anh………anh sao…………không phải anh đang ở trong……….”

Lâm Nguyệt Lan sợ hãi, cô ta hoảng loạn lùi từng bước từng bước về phía

sau

Phùng Lập Nguyện tóm ngay lấy tay Lâm Nguyệt Lan, giật mạnh cô ta về

phía mình, một bàn tay khác chèn giữa cổ họng ả, bức ả sát vào vách

tường, không có cách nào thở được “Lâm Nguyệt Lan, ả đàn bà thối thây.

Năm đó, cô giám hại tôi phải gánh chịu mọi tội ác. Vu oán giáo họa cho

tôi là có thể một mình hưởng sung sướng ư ??? haha……Cô thật đê tiện”

“khụ….khụ…” Lâm Nguyệt Lan nghe ngữ khí đòi mạng hung hăng của Phùng Lập Nguyên mà khiếp sợ, khuôn mặt tái nhợt , sống chết không chịu nhận tội “ không phải tôi, không phải tôi……khụ, khụ”

“ muốn phủi sạch phải không? ả đàn bà ti tiện này, hôm nay tao sẽ khiến

mày phải nếm mùi đau khổ, sống không bằng chết.” nói xong hắn đẩy mạnh

Lâm Nguyệt Lan ngã một cái đau điếng trên nền nhà, khinh bỉ trừng mắt

nhìn ả. Ba năm qua, hắn trốn chui trốn lủi nơi núi rừng , cuối cùng cũng có ngày tìm được cách trở về thành phố để báo thù. Hắn sẽ khiến những

kẻ làm hắn thành ra ngày hôm nay phải chịu gấp trăm gấp vạn lần đau khổ

mà hắn đã phải gánh lấy.

Cả người Lâm Nguyệt Lan run lên vì sợ hãi, sợ tên ác ma trước mặt ,

giọng run cầm cập , yếu ớt uy hiếp hắn “Lập Nguyên, anh đừng có…làm bừa, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát”

“Báo cảnh sát? Haha….cô nghĩ tôi sợ sa