Yêu Không Lối Thoát

Yêu Không Lối Thoát

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325802

Bình chọn: 8.00/10/580 lượt.

úc Cao Ca cũng khinh thường Tả Thừa Nghiêu, nhưng lúc này bầu không khí giữa hai người vẫn vui vẻ như vậy.

Cô nghiêng đầu nghĩ ngợi, sau đó ngâm nga lên. Không có ca từ, chỉ có một giai điệu ôn hòa phát ra.

Giai điệu này rất quen thuộc, ngay cả Tả Thừa Nghiêu cũng rất nhanh đã hiểu.

“Rung động?”

Cao Ca mỉm cười gật đầu, nhẹ nhàng ngâm nga, nắm tay anh, từ từ cùng anh nhảy theo giai điệu âm nhạc.

Bản này lúc cô ở trên núi tuyết đã mở cho anh nghe qua.

…Bao lâu không gặp anh? Ngỡ rằng anh đang ở đâu?

Hóa ra là sống trong trái tim em, bầu bạn cùng với hơi thở của em.

Khoảng cách có xa lắm không? Ngỡ rằng em không nghe thấy hơi thở của anh…

Ai biết bóng lưng anh rộng dài như vậy, quay đầu lại liền thấy anh…

Sân thượng không lớn, nhẹ nhàng lay động cơ thể, mấy bước liền chuyển sang

bước hướng khác. Nhưng mà sân thượng rồi cũng đủ lớn, bốn phương trời

đất này, thế gian rộng lớn này, anh và cô có can hệ gì đây? Có điều tất

cả đều là phông nền, chỉ cần mấy thước đất này có thể đủ rộng để chứa

đựng cái ôm của anh dành cho cô thì đã thỏa mãn rồi.

…Quá khứ hãy để nó là quá khứ, không còn kịp nữa rồi, vì từ đầu đã thích anh.

Mây trắng, quấn quanh bầu trời xanh.

Nếu như không thể vĩnh viễn ở cùng một chỗ, chí ít cho hai chúng ta, có dũng khí để nhớ, có quyền lợi để ôm.

Để cho anh hiểu, những dấu vết trong tim em…

Cao Ca nói trời quang mây tạnh, gió thổi, chim hót đều có âm thanh, đều là

âm nhạc, nhưng lúc này, Tả Thừa Nghiêu lại nghĩ toàn bộ thế giới chỉ còn lại có giai điệu ngâm nga của cô, không cần cô hát ra ca từ, nhưng tựa

như những ca từ ngắn ngủi này đều có thể tự động xuất hiện trong tâm trí của anh… Không kịp bắt đầu lại để thích anh, qua muộn… mà quá khứ làm

sao có thể để nó thành quá khứ?

Thực ra, lúc ở trên núi tuyết anh

mới chỉ nghe qua một hai lần, nhưng kí ức mấy ngày hôm đó đã sớm ăn sâu. Hay là cuộc sống vui vẻ của anh quá ngắn. Vì vậy có một chút ngọt ngào

thôi cũng không nhịn được mà nghĩ đi nghĩ lại rất nhiều lần.

Ánh nắng chiều vô cùng đẹp, nhưng lại là ánh hoàng hôn.

Một khúc tươm tất, Cao Ca ngâm nga ra một câu cuối cùng, cô nhìn anh, không tự chủ đem câu hát hát ra.

…Anh ở trong mơ…

Cô nghĩ, không liên quan, ít nhất mình đã từng có giây phút này, sau đó có thể ôm những kí ức vào giấc mộng, em sẽ cẩn thận giấu anh vào trong cơ

thể em, bầu bạn cùng em, vượt quá những đêm bơ vơ dài dằng dặc.

Tả Thừa Nghiêu không buông Cao Ca ra, anh cũng nhìn cô, trong ánh mắt của

cả hai đều chỉ có đối phương, thời gian giống như ngừng lại.

Nhưng lần này, Cao Ca chủ động buông tay Tả Thừa Nghiêu, cô đứng cách xa mấy bước.

Cô bình tĩnh nói: “Tả Thừa Nghiêu, anh thả tôi đi đi.”

Ngay trong khoảnh khắc đó, mặt trời lặn xuống một mạch, chìm vào đường chân trời, bị một màu đen chiếm giữ.

Giống như vừa qua 12 giờ, phép màu của cô bé lọ lem biến mất, Tả Thừa Nghiêu trở lại trạng thái đối lập với Cao Ca.

Tia sáng cuối cùng đã tắt, nhưng mà Cao ca có thể cảm nhận được con người

của Tả Thừa Nghiêu chợt co rụt lại, anh hơi nheo mắt lại, biên độ đó rất nhỏ, nhưng Cao Ca rõ ràng có thể nhận thấy được những thay đổi rất nhỏ

này, cô biết anh đang tức giận.

Tả Thừa Nghiêu tạm thời không nói

gì, cô phải rời xa anh? Không, mặc dù đã hình thành cục diện với Cao

Thị, chỉ qua vài ngày nữa sẽ phát động toàn diện, chính anh cũng hiểu

giữa hai người chẳng còn mấy thời gian. Nhưng từ lúc chính miệng Cao Ca

nói ra, lí trí của anh như ngừng lại. Anh không muốn cô đi, anh nghĩ bất kể phải dùng cách gì, cũng muốn giữa cô lại bên cạnh mình. Thậm chí khi anh phải phá hủy toàn bộ mọi thứ của cô, cho dù cuối cùng cô có hận anh thấu xương đi chăng nữa.

Anh chỉ không muốn thả cô đi.

Cao Ca cho là anh không nghe rõ, lại lập lại một lần nữa: “Tả Thừa Nghiêu, anh thả tôi đi đi.”

Anh lạnh lùng nói: “Lý do?”

“Dự án trong nước của tôi đã sắp hoàn thành rồi, giáo sư gọi tôi và anh

Jack sau khi kết thúc thì quay về Ý giao lưu học tập, ở bên đó sẽ có

công việc mới.”

“Cao Ca, em cảm thấy anh Zack kia của em rời khỏi

Trung Quốc liền an toàn, cho nên em cũng sẽ không tạm thời dùng sự nhân

nhượng vì lợi ích toàn cục, ngây ngô ở bên cạnh tôi, phải không?”

Giọng nói của Tả Thừa Nghiêu lạnh lẽo, giống như một người mười phần ác ôn.

Cao Ca lắc đầu, “Tả Thừa Nghiêu, anh tội gì phải như vậy. Từ lúc anh bằng

lòng nói cho tôi biết anh không cấu kết với Cao Lạc Thi, từ lúc anh nói

cho tôi biết, năm đó anh không có phát đoạn video của tôi, bây giờ cũng

không muốn dâng tôi cho Tạ Tề, tôi liền tin tưởng anh không phải loại

người như vậy. Anh không phải là người xấu, anh sẽ không làm tổn thương

người vô tội.”

“Em hiểu tôi? Lẽ nào tôi không thể lừa gạt em hay

sao?” Tả Thừa Nghiêu đến gần Cao Ca, giơ tay nâng cằm cô lên, “Nói không chừng tôi muốn để em yêu tôi một lần nữa, sau đó sẽ hung hăng vứt bỏ

em, cho em rơi vào đau khổ càng sâu hơn.”

Cao Ca lắc đầu, cười khổ mà nói: “Anh không cần gạt tôi. Tả Thừa Nghiêu, tôi vẫn yêu anh, từ bảy năm trước đến bảy năm sau, tôi đã từng đấu tranh, tôi muốn thử quên mất anh, nhưn


XtGem Forum catalog