
i
thật chịu đựng không nổi nữa nên vỗ mạnh xuống hai vai hắn đòi ngừng.
Hiên Phi miễn cưỡng
không muốn rời môi nàng chút nào cũng đành ngừng nhìn thử biểu hiện của nàng.
Nhưng Lệ Nhan chỉ le lưỡi thở hổn hển trông thật giống Cẩu Cẩu nhà hắn quá.
- Ta không thích hôn mạnh đâu… Thật là khó thở! - Nàng
cố hít sâu vẫn là hụt hơi do ban nảy không thở được chút nào. Hiên Phi nôn nóng
nói.
- Thở chút đi hôn tiếp!
- Không! Ta không chơi nữa đâu!
- Chơi thêm chút xíu thôi mà! - Hắn
năn nỉ nhưng xem ra nàng chán rồi.
- Không chơi!!!
Lệ Nhan trèo khỏi
bệ cửa sổ đi đến bàn tìm nước uống ngay. Trò này nhìn thì đơn giản nhưng khổ
hơn chịu búng lỗ tai nhiều nha. Hiên Phi nhìn nàng, trong bụng thật muốn chơi
tiếp nhưng làm sao dụ nàng tiếp được.
Cuối cùng cả hai
đi về. Lệ Nhan bình thản lắm vì cứ cho đó là trò chơi thôi, dù môi có hơi mất cảm
giác và cảm xúc quái lạ xâm chiếm. Trong khi đó Hiên Phi bước sau chỉ như người
mất hồn. Hắn nhìn nàng đi trước, bản thân hắn biết mình đã làm gì thì sao có thể
như trước với nàng.
Đến nhà, nàng cười
toe toét nói…
- Hôm nay đi chơi vui lắm! Ngủ ngon nha Thổ Phỉ! - Nói
rồi nàng định trèo tường vào nhà thì Hiên Phi gọi.
- Lệ Nhan…
- Sao nữa?
Nàng đang bám tường
nhà mình xoay nhìn. Hiên Phi cắn môi nhìn nàng rồi lại không có cản đảm nói gì
đành lí nhí.
- Thôi không có gì!? Chừng nào ngươi hết bị phạt
gặp sau nhé!
- Ừhm. Biết rồi!
Nàng cười sau đó
cố trèo vào bộ dạng thiệt xấu không giống nữ nhi tí nào. Hiên Phi đứng nghe
nàng đáp đất bằng mông bên trong mới có chút yên tâm đi về nhà mình bên kia.
Song bước chân Hiên Phi lên thềm đầy do dự, tay chạm cổng phủ thì hắn đã tự đập
trán lên thân cửa mấy cái thật mạnh.
Dĩ nhiên có đập
nát cái trán đẹp thì Hiên Phi cũng không thể bình tĩnh lại, cũng như ngăn má
mình thôi nóng đỏ lên như vậy. Hắn nhận ra mình thật thích nha đầu đó rồi nên
không cam tâm chấp nhận sự thật quá kinh khủng này.
Mỹ nam như hắn cả
đời cứ chọc ghẹo người ta xấu xí, cuối cùng chính hắn lại ngớ ngẩn đi thích người
ta mới đau khổ chứ.
————————
Lệ Nhan ở trong
nhà gặm nhấm hình phạt không hiểu sao lúc buồn buồn rãnh rỗi chứ nhớ trò hôn nhẹ
với Hiên Phi. Bản thân nàng cảm thấy trò chơi đó thật quái lạ nhưng không biết
diễn ta cụ thể là nó lạ thế nào nữa. Đợi hết phạt nàng sang tìm Hiên Phi hỏi vậy.
Song có khách đến
tìm tiêu cục nhà nàng vào một buổi chiều đẹp. Bình thường ngày nào cũng có
khách thôi nhưng lần này cha mẹ nàng há hốc lúng túng trước người đó. May là vẫn
hay nhìn thấy Hiên Phi nên cũng không đến nỗi kinh ngạc lắm vì nhan sắc của người
này.
Vị công tử đến
nhà nếu đem ra so với Hiên Phi thì cũng là một bên tuyệt sắc, một bên giai nhân
rồi.
- Công tử muốn chúng tôi bảo tiêu sao?
- Phải! Ta muốn đại tiểu thư của các vị bảo
tiêu cho ta!
Cha nàng hơi nghi
ngờ nhưng công tử này bề ngoài thật nho nhã, đường hoàn không giống phường lừa
đảo nên cho gọi nàng ra ngay. Lệ Nhan ngoáy mũi bước ra thấy bạch y nam nhân
khôi ngô tuấn tú bất phàm, đã gặp một lần
không thể nào quên được vội hớn hở…
- Nhan công tử!
- Chào Lệ Nhan cô nương!
Chí Bình chỉ nhìn
thấy vẻ mặt nàng là tâm tình vui vẻ ngay rồi không tiếc nụ cười thật tươi trên
môi. Ai nhìn cũng say sẩm như thấy đóa hoa xuân hé nở khoe sắc không ai bì kịp.
Cả Mạch Kiểm cũng
phải lo lắng vì tiểu nữ cứ rên rỉ tên “Lệ Nhan” không hợp với cái mặt xấu của mình vậy mà luôn quen biết với
những người đẹp đến mức không thể bình thường hơn. Lệ Nhan thật chỉ vui vẻ vì gặp
lại cố nhân thôi.
- Công tử cần gì cứ giao phó! Cửu Nhật tiêu cục
nhà tui chưa bao giờ bảo tiêu thất bại!
– Lệ Nhan giơ ngón tay cái hăm hở khoe khoan thanh danh tiêu cục nhà
mình. Chí Bình càng cười đáp lời.
- Hì…Ta chỉ muốn cô nương bảo tiêu cho ta thôi!
- Hơ?? Tiểu nữ bảo tiêu không được đâu công tử!
Nàng đi dắt chó
đánh nhau sinh sự còn được chứ bảo tiêu một mình thì cha không bao giờ tin tưởng
đâu. Chính nàng cũng không tin tưởng nổi mình nữa, Mạch Kiểm run run cũng định
nói thì Chí Bình lên tiếng ngay.
- Cô nương giúp ta bảo tiêu một vòng thành Vạn
An là được!
- Ngắn vậy thôi sao?
- Ừhm! Không biết có được không tiêu chủ?
Thuộc hạ của Chí
Bình nhanh chóng rút sẵn mấy tờ ngân phiếu lớn. Việc này xem ra dễ ăn ngân lượng
đây khiến lòng tham của Lệ Nhan sôi trào rồi. Mạch Kiểm suy tư cũng không biết
chọn lựa ra sao nhưng thấy nhiều ngân phiếu thế kia đành gật đầu thử tin tiểu nữ
một lần vậy.
Thấy cha đồng ý,
nàng cũng vui lắm hớn hở hỏi…
- Vậy hàng đâu Nhan công tử?
- Ta chính là hàng. Cô nương bảo tiêu cẩn thận
nhé!
Chí Bình cười thật
cuốn hút gây lóa mắt. Mặt nàng vì thế có chút co quắp lại, “hàng quý giá” như
thế trách nhiệm khá nặng nề nha. Mạch Kiểm lau mồ hôi không biết nên lo cho con
gái hay lo cho vị công tử kia đây?
Vì thanh danh
tiêu cục nhà mình, Lệ Nhan đành liều mạng hành động một mình. Chí Bình có vẻ rất
vui còn bảo thuộc hạ cứ về trước để được đi riêng với nàng. Khi cả hai mới ra
khỏi phủ đã thấy Hiên Phi bên kia đường lớn.
Hiên Phi trùng hợp
cũ