Xin Lỗi Nhé Cút Rồi

Xin Lỗi Nhé Cút Rồi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325811

Bình chọn: 7.00/10/581 lượt.

nhẹ nhàng lau lên mặt, rồi thở dài lấy từ trong lòng ra một chiếc

mặt nạ màu bạc, rắc chút thuốc bột lên, dùng tay vẩy nước để thuốc bột

hòa tan, đợi trong chốc lát rồi kéo từ trên mặt nạ xuống một tầng da

mỏng trong suốt, dán lên mặt, soi lên mặt nước, xoa xoa nắn nắn một lúc, chỉ chốc lát sau một gương mặt giống Phong Lăng Ba trước kia như đúc

xuất hiện trước mắt Lê Trạm, không mảy may khác biệt.

Thở một hơi thật dài lần nữa, nàng đổ bát nước đã dùng đi, lau sạch thuốc

bột và vệt nước trên bàn, sau đó thổi tắt đèn, ra khỏi phòng bếp, định

bụng trở về phòng.

Trong giây đầu tiên Phong Lăng Ba bước ra khỏi phòng bếp, Lê Trạm dùng tốc độ sét đánh điểm huyệt nàng, sau đó lại kéo nàng vào trong.

Hắn nhìn chằm chằm đôi mắt đỏ bừng vì tức giận của Phong Lăng Ba, nhẹ nhàng mà không cho phép từ chối nói: “Nếu ngươi không kêu ta sẽ giải á huyệt

của ngươi. Đồng ý nháy mắt trái, không đồng ý nháy mắt phải. Nhất định

đừng có nháy nhầm mắt đấy nhé!”

Phong Lăng Ba oán hận trừng mắt nhìn hắn, không cam lòng nhưng vẫn nháy mắt

trái, Lê Trạm giúp nàng giải huyệt, nàng lập tức gầm lên: “Họ Lê kia…”

Mới gào được nửa câu lại phát hiện mình không phát ra tiếng được nữa.

Giờ thì nàng tức giận đến mức tóc sắp dựng thẳng đứng lên.

“Cô nương không cần thiết phải tức giận như vậy, Lê mỗ chỉ muốn hiểu rõ

nghi vấn của mình mà thôi, không có ý mạo phạm cô nương. Nếu cô lớn

tiếng như vậy nhất định sẽ đánh thức rất nhiều người, tới lúc đó mọi

người đồng loạt ùa tới, chúng ta cô nam quả nữ nhảy xuống Hoàng Hà cũng

rửa không sạch. Lê mỗ là thân nam nhi, danh dự có thể không nói đến,

nhưng không thể dùng danh tiết của cô nương để nói đùa…” Bla bla bla một đống, từ danh tiết nữ nhân nói thẳng đến hậu quả đáng sợ khi thất tiết, mắt thấy Phong Lăng Ba sắp giận đến đứt hơi hắn mới cho nàng cơ hội lựa chọn thứ hai: “A, cô nương, lần này hy vọng ngươi nhỏ tiếng một chút,

tốt nhất là nhỏ nhẹ giống ta, ngươi có thể làm được không? Có thể thì

nháy mắt trái, không thể nháy mắt phải.”

Phong Lăng Ba thật sự muốn chửi ầm lên lắm rồi, tiếc rằng hiện giờ bị người

kiềm chế, nàng đành nhịn một bụng lửa giận, hung hăng dùng sức nháy mắt

trái với hắn, lại khiến hắn bật cười, tên điên, tên tâm thần này!

“Rốt cuộc ngươi bắt ta làm gì? Ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi dám có mưu đồ

chiếm đoạt bản cô nương, bản cô nương tuyệt đối sẽ khiến ngươi chết

không có chỗ chôn.” Gần như vừa được tự do, Phong Lăng Ba lập tức dùng

âm thanh cực nhỏ gầm ra lời cực kỳ tức giận. Chờ thân thể nàng có thể cử động, chuyện thứ nhất là phải châm hắn thành con nhím.

“Rốt cuộc ngươi là ai?” Lần này Lê Trạm không dài dòng lảm nhảm nữa, ngược

lại dùng vẻ mặt nghiền ngẫm nhìn thẳng vào mặt nàng, giống như trên mặt

nàng viết chữ vậy.

“Ngươi có ý gì?” Phong Lăng Ba thầm giật mình, lẽ nào hắn ở đây thấy hết quá trình dịch dung của nàng rồi, hắn thấy rồi sao?

“Nhìn vẻ mặt cô nương hẳn cũng đoán được, Lê mỗ trùng hợp đi ngang qua phòng

bếp, không biết cô nương có thể giải thích một chút vì sao đêm hôm khuya khoắt quang lâm phòng bếp tệ gia không vì kiếm ăn cũng không vì nấu

nước mà để dịch dung hay không? Rốt cuộc ngươi là ai? Tiểu thư Phong gia thật sự đang ở đâu, ngươi đã làm gì cô ấy? Nếu cô nương nhất định không cho tại hạ một đáp án, sợ rằng cô nương phải tạm thời chịu ấm ức, tới

khi cô nương chịu nói ra chân tướng mới thôi.” Lê Trạm nghiêm túc ép

hỏi.

Phong Lăng Ba gần như muốn phun máu thăng thiên, sao nàng lại không may đến mức này…

Nàng vốn ở cùng phòng với Hoắc Thanh Trần, bởi vì cha Trần Trần vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại nên tâm trạng không ổn định, thường thường nửa đêm

giật mình tỉnh giấc, mà nàng mang mặt nạ đã lâu, cần để làn da hít thở

không khí! Vất vả lắm mới chờ được Trần Trần ngủ, nàng len lén chuồn ra, cho rằng phòng bếp là nơi an toàn, ai ngờ nam nhân chết tiệt này nửa

đêm không ngủ chạy tới phòng bếp tuần tra, không phải thần kinh thì thế

nào nữa!

“Ta chính là Phong Lăng Ba! Ngươi buông ra mau.” Nàng giận dữ hét lên với

hắn, đương nhiên vì đã vặn nhỏ âm lượng nên hiệu quả của tiếng hét này

cũng suy giảm rất nhiều.

“Hả? Nếu ngươi là Phong cô nương, vì sao không dám dùng mặt thật? À, nói mới nhớ, đây thật sự là mặt thật của ngươi chứ? Rốt cuộc ngươi có mấy lớp

mặt nạ?”

“Ngươi… Vì sao ta phải nói cho ngươi? Ngươi là cái thá gì?”

“Thật đáng tiếc, tại hạ là người, không phải cái thá gì, như vậy cô nương đã sẵn lòng giải thích hay chưa?”

“Ta-chính-là-Phong-Lăng-Ba.” Phong Lăng Ba gằn từng tiếng, nghiến răng nghiến lợi.

“Vậy vì sao không dám dùng mặt thật?” Lê Trạm nhướng mày hỏi.

Bao nhiêu lần bị chọc đúng chỗ đau, Phong Lăng Ba rốt cuộc không nhịn được

nữa mà bùng phát: “Đồ thần kinh, nếu ngươi mười chín tuổi còn có bộ mặt

bánh bao như trẻ con, ngươi có muốn dùng mặt thật để gặp người hay

không?”

Vì sao trong tam tuyệt nàng dốc lòng cho dịch dung nhất, chính vì bị bộ mặt của nàng kích thích!

Mặt trẻ con thì thôi không nói làm gì, cố tình dáng người còn như bò sữa,

sự tương phản trên dưới rất lớn khiến từ khi mười b


XtGem Forum catalog