Xin Chào, Vợ Đồng Chí

Xin Chào, Vợ Đồng Chí

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322754

Bình chọn: 7.00/10/275 lượt.

i sơ sơ tình hình của mình một lần. Một bức thư này khiến nội tâm Hùng Khải có hi vọng song nghĩ đến thân phận hạ sĩ quan của mình, phần tình cảm kích động kia lập tức bị đè xuống. Với thân phận đặc biệt là bộ đội, không thể đăng hình của mình lên mạng, trong phần giới thiệu bản thân cũng chỉ nói mình là một người lính, không có nói thêm cái gì khác, cho nên có lẽ cô gái này cũng không biết mình là hạ sĩ quan. Nếu biết rồi, có khi nào cô ấy cũng giống những cô gái ở hội gặp mặt kia, không đếm xỉa gì đến anh nữa?

Vì thế anh trả lời, nội dung như sau: Tôi tên Hùng Khải, là một hạ sĩ quan đóng quân ở vùng xa của thành phố X. Tuy rằng quân hàm của tôi không cao nhưng tôi có một trái tim chân thành. Nếu cô Tu cảm thấy tôi không tệ, vậy có thể liên hệ với tôi. Nếu cảm thấy điều kiện của tôi không như ý, chúng ta cũng có thể làm bạn.

Nghĩ nghĩ, lại viết thêm một lá thư: Trước mắt tôi đang ở trong quân doanh, khả năng trả lời thư không thuận tiện lắm, có lẽ trả lời hơi chậm, xin cô Tu đừng trách.

Viết xong hai lá thư trả lời, Hùng Khải cao hứng đến nỗi mất ngủ, trong lòng cứ có cảm giác mình và cái cô Tu Dĩnh này có duyên phận. Có điều nghĩ nghĩ lại thấy, chẳng qua người ta mới hồi âm có một lần, biết đâu nghe nói anh là hạ sĩ quan lại không muốn trả lời nữa thì sao? Dù sao cũng hơn không có hi vọng gì, ít nhiều cũng an ủi anh một chút.

Mấy ngày nay Tu Dĩnh bận tối mắt. Gần đây một số công ty địa ốc ở thành phố H có nội tình, bị quần chúng báo cáo, liên đới ảnh hưởng đến công ty cô. Bất quá danh tiếng công ty cô xưa nay luôn tốt, không có chuyện lừa gạt khách hàng. Vì thế, tuy có mấy con chuột cá biệt xấu xa làm ảnh hưởng tới tập thể nhưng thành tích công ty họ vẫn ổn thỏa.

Hai ngày trước đi qua quảng trường, thấy phòng kinh doanh công ty địa ốc Ngân Sâm bị người ta dán vải trắng, trên có dòng biểu ngữ “Quan lại cấu kết doanh nghiệp, một phòng cấp nhiều giấy chứng nhận, làm hại nhân dân, trả công lý cho chúng tôi” v.v., phòng kinh doanh đó còn bị người ta đập vỡ cửa sổ, cửa chính. Cô cảm giác có một cơn lạnh buốt xộc lên óc, có thể tưởng tượng, công nhân viên công ty đó giống như chuột chạy qua đường bị người ta la hét đuổi đánh, khốn khổ cho nhân viên kinh doanh. Đứng trên phương diện viên chức, cô có thể hiểu nỗi khổ trong đó. Hôm nay công ty bị phơi bày ra như thế, chịu khổ vĩnh viễn là những nhân viên cấp dưới mà thôi, ông chủ luôn cao cao chễm chệ trong văn phòng, một bên kiếm tiền bẩn, một bên để nhân viên chịu trận thay mình. Có điều cũng may mắn, công ty của mình rất công chính, coi như là vận đỏ nhỉ?

Về đến nhà, cô mệt rã rời. Tuy thế vẫn không quên lên trang web kia. Có rất nhiều bộ đội gửi thư cho cô, cô vẫn hài lòng với tướng mạo của mình, điều kiện của bản thân lại không tệ, người ta chú ý cũng không có gì lạ. Có điều sau khi liên lạc với một số anh bộ đội, lại không biết vì sao cảm thấy không phù hợp với hình tượng bộ đội trong ấn tượng của cô.

Cô vẫn hay dạo quanh diễn đàn thảo luận của vợ lính trên trang đó, có rất nhiều vợ bộ đội, vợ tương lai của bộ đội, còn có một số cô gái cũng yêu bộ đội như cô. Cô không gửi bất kỳ bài viết nào, chỉ lẳng lặng theo dõi ghi chú về những ngọt ngào cay đắng của các chị. Tuy mọi người cũng có oán trách này nọ nhưng có thể nhận thấy, các đồng chí vợ này rất hạnh phúc, chẳng qua lí giải về hạnh phúc của mỗi người không giống nhau mà thôi.

Cô cũng có đi qua diễn đàn bộ đội, đọc các sự tích của họ liền cảm thấy mình giống như một thành viên trong bọn họ. Ngoài mấy forum này, còn có forum chuyên ghi lại mục tìm bạn trăm năm, nhưng cô cũng phát hiện có rất nhiều cô gái nói mình bị bộ đội lừa, lại phát hiện rất nhiều người mạo danh bộ đội tìm bạn trên forum này. Người điều hành website kêu gọi mọi người lúc tìm bạn trăm năm nhớ lau mắt thật sáng, đừng để bị lừa gạt. Vậy nên Tu Dĩnh đặc biệt cẩn thận, một khi phát hiện có gì đó không ổn, cô lập tức ngừng liên lạc, cô không muốn bị một tên bộ đội giả hiệu lừa.

Kỳ thật trong số thư hồi âm, có một đối tượng cô rất vừa lòng, chỉ có điều sau khi người đó gửi cho cô một bức thư xong thì không có bất kỳ động tĩnh nào nữa, dường như hoàn toàn biến mất.

Người đó chỉ có một đoạn giới thiệu ngắn gọn, không giống những người khác. Mặc dù không dài nhưng viết rất chân thành, làm cô có một thứ cảm giác, đây nhất định là một người đàn ông rất tâm huyết, là người lính thật sự, thế nên cô rất trông chờ thư hồi âm của người nọ. Nhưng đợi đã mấy ngày rồi, không có chút tin tức nào của người đó, về sau cô nghĩ, có lẽ người ta không vừa mắt cô nên cũng không nghĩ nhiều nữa.

Hôm ấy cô ngủ đến nửa đêm đột nhiên thức giấc. Nhìn đồng hồ thì đã hai giờ sáng. Di động phát sáng, hóa ra trước khi ngủ cô mở trang web quân nhân đó, quên tắt mà ngủ thiếp đi. Bức xạ điện thoại này rất lớn, đặt bên cạnh gối đầu không có lợi cho sức khỏe nên cô định tắt điện thoại rồi ngủ tiếp. Vô tình lại phát hiện, người đó trả lời thư cho cô. Nội dung vẫn ngắn gọn như cũ, rất thẳng thắn, chỉ có dăm ba câu, nói ra thân phận, còn có tên tuổi.

Hạ sĩ quan? Cô biết


XtGem Forum catalog