Teya Salat
Xin Chào, Con Mèo Của Tôi!

Xin Chào, Con Mèo Của Tôi!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325811

Bình chọn: 10.00/10/581 lượt.

uôn tự nhận là rất bình tĩnh nhưng vẫn cắn răng nghiến lợi. Một tên đàn ông, một chút phong độ cũng không có, căn bản không coi nàng là phụ nữ, thật giống như nàng thiếu hắn mấy triệu.

Kha Ni Ca khẽ cắn răng, không phải thiếu mấy triệu mà là giá trị con người, số tiền này hắn không quan tâm. Tên đàn ông kia thật sự rất đen tối, nàng có chút sợ hắn, Kha Ni Ca âm thầm gật đầu, đúng, sợ hắn. Lúc đối mặt với Dương Sơ Nhất, Kha Ni Ca thường thường có loại ảo giác, hắn là một con sói, mà nàng là con dê đợi làm thịt.

Lúc này Quách Trình ngồi trong phòng làm việc mới rộng rãi, tươi cười rạng rỡ, văn phòng mới vừa mở ra, hắn làm người phụ trách, mở mày mở mặt, hào khí ngất trời cảm giác mâu thuẫn.

Quách Trình hắn cũng có ngày hôm nay như vậy, ai có thể biết, hắn vì ngày này đã chờ đợi bao lâu, bỏ ra bao nhiêu cố gắng? Nhớ tới Triệu Vi đang làm việc ở lầu dưới, Quách Trình chân mày cau lại, mỗi lần nhìn thấy nàng đều giống như trong cổ họng mắc xương cá, cả người không thoải mái. Vẻ đẹp ngọt ngào của nàng đã từng hấp dẫn hắn, mà một cô gái như vậy có cảm tình với hắn, thì tự nhiên đi lại với nhau, mỗi lần ở công ty gặp phải, bọn họ cũng ăn ý mỉm cười, sau đó làm bộ như không nhận biết tránh ra. Bọn họ cũng rất hưởng thụ loại tình yêu này.

Rất nhanh hắn ngán loại quan hệ này, ngán nàng dính lấy hắn. Nàng giống như một đứa bé, hắn không có nhiều tinh lực đối với nàng như vậy, quan trọng là hắn không ngừng thăng chức tăng lương, hắn đã bắt đầu cảm thấy hắn có thể có lựa chọn tốt hơn.

Vị trí Tổng Giám bộ phận có thể là bước ngoặc trong cuộc đời hắn, tình cờ quen biết con gái của Đại Cổ Đông, nàng học thức tốt, gia thế tốt, thông minh, xinh đẹp, đơn thuần. Hắn lạt mềm buộc chặt, như gần như xa, rất nhanh tranh thủ hảo cảm của nàng.

Mà hắn không thể để cho Triệu Vi trở thành chướng ngại vật của hắn. Nhớ tới lần trước ở quán trà, Triệu Vi thiếu chút nữa bại lộ bí mật, gần như hại cố gắng của hắn thất bại trong gang tấc, hắn đã không thể cho phép chuyện như vậy xảy ra. Quách Trình siết chặt nắm đấm, trong lòng có sự tính toán.

Nhớ tới Đường Tiểu Mễ, Quách Trình trong lòng hơi lo lắng, vô luận như thế nào cũng không được có loại cảm xúc quái dị thế này, hắn cố dằn xuống.

Đó là một loại trực giác, làm ăn lâu dài, sẽ sản sinh ra loại trực giác, giống như dã thú lúc nguy hiểm luôn chuẩn bị chiến đấu. Quách Trình không biết vì sao lại có cảm giác hoang đường như thế, đúng, hoang đường, một cô gái như vậy, mặc dù có vóc dáng đẹp, lại có cái gì quan trọng hơn sao? Có thể nhấc lên bao nhiêu sóng gió?

Trong miệng Quách Trình ngậm một điếu thuốc, trong mắt có chút mất hồn, Đường Tiểu Mễ? nghe Triệu Vi từng nói qua, nàng có một người bạn tốt, vừa là bạn bè của nàng, vậy cũng không có gì đặc biệt, không phải là một con nhóc thôi sao, Quách Trình nghĩ như vậy, cố đè nén lo lắng trong lòng.

Cầm bút lên viết ào ào trên giấy, sau đó xoa xoa huyệt Thái Dương, nhấn điện thoại nội bộ trên bàn: "Linda, vào đây".

Linda khẽ khom người: "Quách tổng".

Quách Trình nhàn nhạt liếc nàng một cái: "Đem giao cho bộ phận nhân sự thông báo".

Linda nhận lấy tờ giấy này, gật đầu một cái: "Tốt".

Quách Trình dựa lưng vào ghế xoay, ánh mắt bay xa. Vi Vi, chớ có trách tôi. So với ai khác em cũng hiểu, tôi cần gì, tất cả đối với tôi mà nói là cỡ nào khó khăn.

Đường Tiểu Mễ nhìn đống tài liệu trong tay, Kha Ni Ca ngồi đối diện nàng, sắc mặt có chút không nhịn được, hôm nay Đường Tiểu Mễ tùy tùy tiện tiện đi vào phòng làm việc của nàng, cầm lên văn kiện trong tay của nàng lật xem, nàng không cách nào cự tuyệt, những phương án này chính là Đường Kiến Quân giao cho nàng phụ trách công việc ba nhà hợp tác.

Kha Ni Ca phụ trách case này, tự nhiên sẽ hiểu mờ ám trong đó, nàng vốn định tranh thủ ích lợi, Đường Kiến Quân lại cho nàng biết, tất cả theo ý tứ của đối phương, lại liên tưởng chuyện gạt Đường Tiểu Mễ, nên có lẽ đã đoán ra, chuyện này tiền lời chỉ có tập đoàn Phúc Ninh, hoặc chỉ có một mình Phó Thụy Dương, cũng chính là chồng chưa cưới của cô gái trước mắt này.

Phương án trong tay bay vùn vụt, tự mình đi vạch trần đáp án, vĩnh viễn là lúc tàn nhẫn nhất, chân tướng đặt ở trước mặt, chẳng qua Đường Tiểu Mễ trấn định để văn kiện xuống, nhìn Kha Ni Ca gật đầu một cái: "Cám ơn".

Trừ gương mặt hơi trắng bệch, Kha Ni Ca nhìn không ra trên mặt Đường Tiểu Mễ một tia dị sắc nào. sau khi Đường Tiểu Mễ đi làm, lần đầu tiên trốn việc, từ lúc Đỗ Thủy Tâm bắt đầu xuất hiện, trực giác của nàng liền nhắc nhở nàng phải cảnh giác cô gái này, nàng kêu Gạo gọi ba lúc nàng nói điện thoại thì trong mắt cô gái kia có địch ý, nàng không cách nào quên được, trong lòng mơ hồ hiểu.

Cho đến tối ngày hôm qua, trên thân thể và đầu tóc Đỗ Thủy Tâm không còn mùi vị quen thuộc nữa, mà là hương Bạc Hà nhàn nhạt, nàng thích nhất dính vào bộ ngực hắn ngửi mùi vị này, không biết là sữa tắm có quan hệ với mùi nước hoa không, nàng không hỏi qua. Nàng so với ai khác hiểu rõ tài liệu trong tay về Kha Ni Ca có ý nghĩa như thế nào. Nếu như chỉ là những tài liệu này, có lẽ nàng sẽ cư