
lễ: Xà Lang Quân (97)
Chi Lan vẻ mặt khốn hoặc nhìn hắn, mặt khẽ né sang một bên, tránh đi cử động thân mật của hắn, đưa mắt nhìn về phía Hắc Nham ở bên cạnh hắn.
Hắc Nham hừ lạnh một tiếng, nói: "Công tử, ta cần phải nói ra điều này, hết thảy mọi chuyện đều bởi vì nàng mà thành, nếu nàng chết, mọi việc sẽ được kết thúc. Công tử nếu muốn lấy tính mạng của mình đổi cho nàng, Hắc Nham trăm triệu lần sẽ không đồng ý."
Kim Càn Khôn cười cười "Thiên ý như thế, cho dù không phải là Chi Lan, cũng sẽ xuất hiện những người khác." Nói xong, hắn lần nữa đem ánh mắt chuyển hướng Chi Lan, vẻ mặt tức khắc trở nên nghiêm túc
"Ta nếu cứu nàng, nàng có hứa sẽ bình an mà sinh ra đứa nhỏ hay không?"
"Ta..." Chi Lan cho dù có ngu ngốc đến mấy, thì trong lời nói của bọn hắn cũng đoán ra được, tình huống thân thể của mình vô cùng nguy hiểm, mà giờ khắc này chẳng lẽ chính là hồi quang phản chiếu? Mà Kim Càn Khôn cứu mình thì hắn sẽ phải gặp nguy hiểm.
"Có thể không?" Kim Càn Khôn lại lên tiếng hỏi lại.
"Ta..." Nàng nói không ra lời cự tuyệt
Thấy Chi Lan hồi lâu không có đáp ứng, Kim Càn Khôn than nhẹ một tiếng.
Chi Lan trong lúc bất chợt cảm thấy đau lòng "Ta đáp ứng." Nói xong, ngay cả mình cũng ngây người.
Kim Càn Khôn cũng là vui mừng, cười nói: "Tốt, ta không cầu nàng nuôi dưỡng nó lên người, chỉ cần bình an sinh hạ ra nó, giao cho Hắc Nham là được."
"Công tử..." Hắc Nham kêu to "Công tử không thể làm chuyện điên rồ..." Lại thấy Kim Càn Khôn đột nhiên đem Chi Lan kéo vào trong ngực, cúi người hôn nàng
"Ngươi... ô ..." Chi Lan kinh ngạc đến ngây người, miệng bị hắn hết sức cạy mở, tiếp theo một vật trơn chui vào trong miệng, không đợi nàng kịp phản ứng, liền theo thực quản tiến vào trong bụng. "Khụ khụ... Cái gì... Cái gì a?" Chi Lan bị buông ra, vội vã hỏi.
"Công tử..." Hắc Nham trong nháy mắt quỳ phịch xuống mặt đất, tròng mắt rưng rưng "Xin công tử thu hồi nội đan, công tử..."
Nội đan? Chi Lan giật mình ôm ngực, nhìn về phía Kim Càn Khôn.
Song Kim Càn Khôn nhưng không còn có để ý tới nàng, nói với Hắc Nham: "Ngươi đưa Chi Lan đi ra ngoài, trong cơ thể nàng có nội đan của ta, pháp khí ở bên trong sơn trang nàng chịu không được."
"Công tử, Hắc Nham không đi." Hắn quật cường nói.
Kim Càn Khôn thở dài một tiếng "Cũng được, ta tự mình đưa nàng đi ra ngoài."
"Công tử không thể, ra khỏi gian thạch thất này, người không phải..." Hắc Nham hai mắt đỏ ngầu, cắn răng một cái "Công tử, ta đưa nàng đi ra ngoài cũng được." Nói xong lôi kéo Chi Lan đang ngẩn ngơ ở một bên đi ra ngoài.
"Ngươi..." Chi Lan thần chí hoảng loạn, quay đầu nhìn lại, cửa thạch thất đã khép lại. Tự nhiên nàng sẽ không biết được, một khắc kia, khi cánh cửa thạch thất đóng lại, Kim Càn Khôn cũng không kiên trì được nữa, ngã xuống mặt đất, khôi phục thành nguyên thân loài rắn.
************
Thứ 98 lễ: Xà Lang Quân (98)
Chi Lan bị Hắc Nham lôi kéo chạy nhanh ở trong sơn trang, thỉnh thoảng quay đầu nhìn lại, nhưng lại bị Hắc Nham nói móc "Công tử không ở chỗ này, ngươi không cần giả bộ lưu luyến nữa, hừ! Nếu không phải ta không thể làm trái với mệnh lệnh của công tử, ta sớm đã giết ngươi rồi."
"Hắn cứu ta là vì hài tử trong bụng ta."
Hắc Nham đột nhiên tức giận dữ vung tay lên "Ngươi... Không biết tốt xấu."
Chi Lan lạnh lùng mà đối diện hắn. Cuối cùng, Hắc Nham thả tay xuống, lôi kéo Chi Lan tiếp tục đi về phía trước. Chỉ chốc lát sau đã đến cửa sơn trang.
"Công tử nếu quan tâm đến hài tử, người muốn cứu cốt nhục của mình chẳng lẽ còn không thể dễ dàng sao? Người công tử chân chính cứu chính là ngươi."
"Cái gì?"
Hắc Nham nói tiếp: "Thả ngươi trở về, chỉ mong bọn họ có thể hết lòng tuân thủ hứa hẹn, tháo bỏ pháp khí bên trong sơn trang xuống, ngươi tự mình bảo trọng, không tiễn." Nói xong, liền nắm lấy eo của Chi Lan, ném ra ngoài sơn trang.
**********
"Công tử, người phàm quả nhiên là không thể tin được, chúng ta thả nàng, bọn họ ngược lại không còn điều gì để mà băn khoăn do dự nữa, bắt đầu phóng hỏa đốt sơn trang."
"Những người khác ở bên trong sơn trang như thế nào?"
"Có thể chạy trốn đã sớm trốn rồi, Ngô Thông sáng sớm đã không còn thấy bóng dáng, thật uổng công công tử đã đối xử tốt với hắn như vậy."
"Nếu lưu lại sẽ chết nhanh a! Sự thông minh của ngươi không bằng một nửa của hắn."
"Hắc Nham chết cũng sẽ không rời khỏi công tử."
Thở dài một tiếng "Thai nhi trong bụng Chi Lan, có hàm chứa nội đan xuất thế của ta, pháp lực của nội đan quá lớn đứa bé khống chế không được, đến lúc đó tất sẽ trở thành mục tiêu tranh đoạt của yêu giới, sau này an toàn của nó liền giao cho ngươi."
"Công tử lúc nào cũng tự mình đưa ra quyết định, chưa bao giờ hỏi qua Hắc Nham có đồng ý hay không."
"Bởi vì ta là công tử a! Ha hả... Mặc dù thu người ngu ngốc như ngươi làm người hầu, cũng là chuyện đắc ý nhất của Kim Càn Khôn ta."
"Hắc Nham không rõ, tại sao công tử lại yêu Chi Lan phu nhân đến không tiếc sinh mạng của mình đến vậy? Vì cứu nàng, ngay cả nội đan tu luyện nhiều năm cũng không muốn."
"Ta là cứu con trai của ta."
"Công tử có thể lừa gạt ngư