Xà Lang Quân

Xà Lang Quân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323181

Bình chọn: 10.00/10/318 lượt.

ồ đệ."

"Ừm." Triệu Hiền Văn chân mày chau lên "Nàng đáp ứng?"

"Làm sao có thể? Ta chỉ có một mình Hạc Nhi là con trai, làm sao có thể bỏ nó được, bất quá sư phụ kia cứ khăng khăng nói rằng, Hạc Nhi chỉ cần tu luyện thêm một chút sẽ có bản lãnh thông linh, ta vốn là không tin trên đời này có yêu quái, nhưng là chàng... Aiz, tự mình có kinh nghiệm, ta không tin cũng không được, cho nên thật là có chút ít động tâm." Chi Lan vẻ mặt khó xử, khẽ thở dài. Triệu Hiền Văn suy nghĩ một chút mới nói "Chuyện này cứ để thuận theo tự nhiên đi, nàng cũng không nên suy nghĩ nhiều quá..., cái này cho nàng."

"Cái gì vậy?" Chi Lan nhìn bình ngọc hắn nhét vào trong tay mình, tháo nút gỗ trên miệng bình ra, nhất thời một cỗ mùi thơm ngát sộc thẳng vào mũi nàng, tinh thần tức khắc chấn động, kinh ngạc hỏi: "Đây là cái gì?" Triệu Hiền Văn cười thần bí "Tất nhiên thứ tốt, đáng tiếc là chỉ có ba viên." Thay Chi Lan đổ một viên ra tay "ăn nó."

Chi Lan sợ run lên, sau đó đem hoàn đan tản mát ra mùi thơm ngát kia nuốt vào trong bụng. Chỉ trong chốc lát, Chi Lan cảm thấy thân thể nhẹ nhõm, sảng khoái lên rất nhiều, sự mệt mỏi bay mất không còn sót lại một chút nào.

"Đây chính là hoàn đan tráng kiện thân thể, kéo dài tuổi thọ, có công hiệu hồi tử hoàn sinh, chỉ còn lại hai viên, nàng phải giữ cho thật cẩn thận."

"Hiền Văn, chàng lấy từ đâu ra đồ tốt như vậy?"

"Ách..." Triệu Hiền Văn do dự một chút.

"Là hắn sao?"

Triệu Hiền Văn nhưng ngay sau đó gật đầu một cái, nói: "Thân thể nàng không tốt. Cho nên ta liền nhờ hắn giúp một việc..."

"Hiền Văn." Chi Lan đột nhiên hỏi "Cái kia... Thiên kiếp của hắn lúc nào sẽ đến?"

"Cái này..." Triệu Hiền Văn ngừng lại một chút "Là ngày đông chí."

(*ngày đông chí : Ngày 21/12 hàng năm được gọi là ngày đông chí – đó là ngắn ngắn nhất trong năm)

"Vậy là chỉ còn chưa tới ba tháng nữa... Hiền Văn, chàng có nắm chắc không? Có nguy hiểm gì hay không? Nếu nói là thiên kiếp, chẳng phải là hung hiểm vạn phần sao!" Chi Lan lo lắng nói.

"Hẳn là không có việc gì xảy ra đâu." Triệu Hiền Văn cười cười, vỗ vỗ vai của nàng, nhưng ngay sau đó lại nói "Cho dù có xảy ra chuyện gì, cuộc sống sau này của nàng cùng Hạc Nhi cũng không có gì phải lo..."

"Không cho chàng nói gở." Chi Lan đưa tay che cái miệng của hắn "Ta cùng Hạc Nhi sẽ không rời bỏ chàng."

Triệu Hiền Văn một tay kéo lấy Chi Lan ôm vào trong ngực.

*************

"Phu nhân, phu nhân." Thu Thiền vẻ mặt ngạc nhiên chạy vào trong nhà, hai gò má đỏ bừng, thở hồng hộc.

Chi Lan đang may áo bông cho Hạc Nhi thấy thế ngẩng đầu lên "Có chuyện gì vậy?"

"Phu nhân, nô tỳ thấy được... Thấy..."

"Thấy cái gì?" Chi Lan dừng tay lại, cũng có chút ngạc nhiên, Thu Thiền này ngày thường luôn nhanh mồm nhanh miệng, hôm nay nhưng lại cũng nói lắp

"Phu nhân, nô tỳ thấy được tiên nữ."

"Tiên nữ?"

"Đúng vậy a~, ở tại hậu viện, có một tiên nữ mặc bạch y, từ trên trời giáng xuống, rất xinh đẹp. Ta, ta..."

Chi Lan cũng là cả kinh "Ngươi đi hậu viện sao?" Nghĩ đến hậu quả, sắc mặt lập tức trầm xuống, quát lên: "Không phải nói nơi đó là cấm địa sao? Ai bảo ngươi đến đó một mình?"

*********

Thứ 56 lễ: Xà Lang Quân (56)

"Phu nhân, Thu Thiền không có." Thu Thiền gấp đến độ thẳng khoát tay "Nô tỳ không có đi vào, chẳng qua là đang đi ngang qua, tình cờ ngẩng đầu lên liền nhìn thấy tiên nữ kia bay vào trong viện. Thu Thiền không có tiến vào hậu viện."

Chi Lan tỉnh táo lại, vội hỏi: "Còn có ai biết ngươi nhìn thấy vị nữ tử bạch y kia không?"

"Chỉ có phu nhân, nô tỳ vừa nhìn thấy liền vội vã trở về nói cho phu nhân... Phu nhân, công tử vốn đến phía sau viện, mà trong viện lại có một vị tiên nữ, không đúng, có lẽ là hồ ly tinh biến thành! Phu nhân, Thu Thiền lo lắng công tử sẽ bị mê hoặc..."

Chi Lan dở khóc dở cười, nhẹ nhàng nói: "Bây giờ mà ngươi vẫn còn tâm tư nghĩ đến việc này." Nàng cũng tình nguyện muốn hắn có người khác. "Ngươi thiếu chút nữa sẽ mất mạng, ngươi có gặp lại vị nữ nhân bạch y kia không?"

"Không có." Thấy Chi Lan vẻ mặt nghiêm túc như vậy, Thu Thiền cũng có chút sợ "Phu nhân, Thu Thiền thật sự là không có vào hậu viện, Ngô quản gia sẽ không bởi vì ... việc này mà đuổi nô tỳ ra khỏi sơn trang chứ."

Chi Lan trong lòng thở dài, nếu là đuổi ra ngoài thì đã tốt. "Nhớ kỹ, chuyện hôm nay, không được kể cho bất kỳ ai. Ngươi đã nghe rõ chưa?" Chi Lan nghiêm túc nói.

"Thu Thiền biết rồi."

Chi Lan thở dài một hơi "Được rồi, sao mặt mũi ngươi lại nhem nhuốc thế kia, quần áo cũng vậy."

"Tại mới vừa rồi chạy vội quá, nên nô tỳ bị vấp ngã." Thu Thiền cười hắc hắc.

"Thật là nha đầu ngốc, về phòng thay bộ quần áo khác đi."

Sau khi Thu Thiền rời đi, Chi Lan một lần nữa cầm lấy kim chỉ. Tâm rốt cuộc cũng không thể bình tĩnh được nữa, liền đâm phải ngón tay, thấy vết máu nhuộm trên tấm gấm trắng một màu đỏ tươi, tim nàng lại đập càng nhanh. Tay nàng từ từ đặt lên trên bụng, nhẹ nhàng mà vuốt ve, không hiểu được mình làm như vậy là đúng hay sai? Nhưng vì Hạc Nhi, nàng quyết định đánh cược một lần.

Xế chiều, Chi Lan tự mình xuống bếp làm mấy món ăn tối, Hạ Vũ cùng


Insane