XtGem Forum catalog
Xà Lang Quân

Xà Lang Quân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323171

Bình chọn: 7.00/10/317 lượt.

một lão nhân đứng bếp phụ nàng một tay.

"Hạ Vũ, mang cải trắng đi rửa cho sạch, Hạc Nhi thích ăn nhất là món này."

"Phu nhân, Hạ Vũ biết rồi, phu nhân thật cưng chiều Hạc Nhi a~, ngay cả công tử nhà chúng ta cũng phải ghen!"

Lão nhân đang nhóm lửa ở bên cạnh cũng nói: "Ăn nói linh tinh, nào có chuyện cha ghen với con, công tử cũng giống như phu nhân rất thương yêu Tiểu công tử."

Chi Lan cười cười, đột nhiên hỏi: "Tiểu nha đầu Thu Thiền đi đâu rồi? Hạ Vũ, ngươi có gặp qua nàng không?"

"Mới vừa rồi thấy nàng đang cầm một chậu quần áo bẩn, nói đi giặt."

"Ừm." Chi Lan nghe vậy gật đầu, cũng không để ý đến nữa.

****************

Thứ 57 lễ: Xà Lang Quân (57)

Cho đến lúc thức ăn đã được dọn lên trên bàn, Chi Lan tính toán thời gian "Chỉ một lát nữa, Hạc Nhi cùng công tử là có thể tới đây dùng cơm ... Triệu mẹ, chú ý một chút lửa trong lò bếp, nồi nước này phải luôn ở độ nóng, chờ hai cha con đến, đem súp bưng lên là vừa. Ta trở về phòng đổi lại xiêm y... Hạ Vũ, ngươi không cần đi theo ta, ngươi đi gọi Thu Thiền tới đây."

********

"Phu nhân, không thấy Thu Thiền."

"Cái gì?" Chi Lan từ sau tấm bình phong đi ra bên ngoài "Nàng đi đâu?"

"Không biết a? Nô tỳ trở về phòng không thấy nàng." Thu Thiền cùng Hạ Vũ ở cùng một phòng, "Cũng đã đi tìm khắp xung quanh, nhưng không thấy nàng đâu."

"Ngươi xế chiều không phải là thấy nàng đi giặt quần áo sao?"

"Nô tỳ cũng đi đến bên cạnh giếng, nhưng không thấy nàng." Hạ Vũ thành thật trả lời.

Chi Lan đột nhiên cảm thấy ngực bị bóp chặt lại "Ngươi đi hỏi Ngô quản gia, hỏi hắn có phải đã giao việc gì cho Thu Thiền làm rồi hay không?"

"Dạ."

Chi Lan mới vừa bước qua cánh cửa, liền nghe được thanh âm non nớt của Hạc Nhi "Mẹ, tối nay thức ăn thơm quá đó."

Chi Lan cười sẵng giọng: "Ăn vụng nha, cha con vẫn chưa tới mà."

"Mẹ, Hạc Nhi không có, Hạc Nhi chẳng qua là ngửi thấy được mùi vị mà thôi."

Chi Lan cười cười, quay đầu nói với Triệu mẹ: "Trước tiên đem súp bưng lên."

Cúi đầu cùng Hạc Nhi nói chuyện một lát, Hạ Vũ vội vàng chạy đi vào, "Phu nhân, Thu Thiền đi rồi."

"Cái gì?" Chi Lan ngẩng đầu lên hỏi lại.

Hạ Vũ nói: "Ngô quản gia nói, hôm nay có người thân thích của Thu Thiền đến tìm nàng, nói là nhà nàng xảy ra chuyện. Sau đó nàng liền cùng người thân thích kia vội vã đi ngay." Hạ Vũ nói xong có chút không cam lòng, nhỏ giọng thầm nói: "Thu Thiền rõ ràng đã nói nhà nàng không còn thân nhân, làm sao trong lúc bất chợt lại có người chạy đến nhận làm người thân thích, cho dù trong nhà đã xảy ra chuyện, cũng nên nói cho chúng ta một tiếng a..."

"Mẹ, mẹ, người làm sao vậy?"

Hạ Vũ vừa ngẩng đầu lên, cũng là cả kinh "Phu nhân, người làm sao vậy?"

Chi Lan hai tay gắt gao nắm chặt mép bàn, đôi môi mím chặt lại, sắc mặt tái nhợt.

"Phu nhân, phu nhân, người buông tay a! Tay của ngươi đã chảy máu rồi."

"Mẹ, mẹ..."

Chi Lan lúc này mới bừng tỉnh, nhìn lại đầu ngón tay đã mơ hồ có vết máu, hẳn là vừa nãy bám vào góc bàn quá gấp, nên xượt qua cạnh góc bàn.

"Phu nhân, người đừng nóng giận, nha đầu Thu Thiền kia không hiểu chuyện, thế nhưng không nói tiếng nào đã đi..."

Chi Lan khẽ lắc đầu "Là Ngô quản gia nói với ngươi như vậy sao?"

*************

Thứ 58 lễ: Xà Lang Quân (58 )

"Dạ."

"Kia..." Chi Lan hít sâu một cái, ôm lấy một tia hy vọng cuối cùng, hỏi "Thu Thiền có mang theo quần áo không?"

"Ồ!" Hạ vũ ngơ ngác một chút, thử nghĩ xem, sau đó nói "Không có a! Kỳ quái đó, nàng cũng không có nhiều tiền, tại sao cũng không mang theo bọc quần áo. Chẳng lẽ thật gấp như vậy a! "

"Choang" một tiếng, chén trà trên bàn bị ném xuống mặt đất "Ngô Thông, ngươi thật to gan!"

"Phu nhân..."

"Mẹ..."

"Chi Lan, có chuyện gì vậy?" Đúng lúc Triệu Hiền Văn cất bước đi vào bên trong phòng, nhìn trên mặt đất là những mảnh vỡ của chén trà bị ném vỡ vụn, lại nhìn hướng Hạc Nhi, Hạ Vũ ở một bên đang sợ hãi, trầm giọng nói: "Người nào chọc cho phu nhân tức giận?"

"Nô tỳ không dám." Hạ Vũ bị ánh mắt lạnh lùng của Triệu Hiền Văn đảo qua, liền bị làm cho sợ đến mức quỳ phịch xuống mặt đất

"Cha, không phải là Hạc Nhi... Dạ, hình như là... Thu Thiền tỷ tỷ bỏ đi..."

Triệu Hiền Văn đi tới bên cạnh Chi Lan, xoay người nàng lại "Chi Lan, đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì..." Lời nói bỗng dưng dừng lại, Chi Lan trong mắt hàm chứa nước mắt, ngẩng đầu nhìn hắn, trong mắt nhưng lại ẩn chứa một tia hận ý.

"Là lỗi của ta, là lỗi của ta... Ta không nên phóng túng nàng như vậy, không nên cưng chiều nàng như vậy, ta thương nàng vì nghĩ rằng thân thế của nàng giống ta, thế nhưng ta lại đã hại nàng..." Nàng nên dạy quy củ cho nha đầu nhanh miệng kia, không thể giấu diếm được bất kỳ một chuyện gì, nhất định là đã nói với người khác chuyện mình nhìn thấy bạch y tiên nữ. Nha đầu ngốc! Nha đầu ngốc!

Chi Lan chỉ có thể đổ lỗi cho chính bản thân mình

Triệu Hiền Văn đột nhiên híp mắt lại "Hạ Vũ, phu nhân đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?"

"Công tử, không phải là lỗi của Hạ Vũ a! Thu Thiền nàng..." Hạ Vũ mặc dù bị làm cho sợ muốn chết, nhưng vẫn là đứt quãng đem câu chuyện xảy ra nói rõ.

Triệu Hiền Văn sau