
căm thù người đàn ông vô nhân tính, cô ta
đã chịu đựng chín tháng mười ngày mang thai, ầm thầm sinh con một mình,
nuôi nó lớn đến gần ba tuổi, mới đi tìm hắn để nói cho hắn biết. Cô ta
làm thế không phải vì muốn hắn cung cấp tiền nuôi con hay cho mẹ con cô
ta một danh phận. Cô ta chỉ vì muốn đứa trẻ không phải sống trong sự
thiếu thốn tình cảm của cha. Người mẹ thương con nào chẳng muốn con cái
của mình được sống trong vòng tay yêu thương và đùm bọc của cả cha lẫn
mẹ.
Nhưng hình như hắn không hiểu, hắn đã gạt bỏ điều đó đi. Sau khi xác
minh được đứa bé chính là con ruột của mình, thay vì chấp nhận để cho cô ta tiếp tục nuôi đứa bé, hắn lại trình đơn lên tòa án, muốn tranh
giành quyền nuôi con với cô ta.
Có lẽ chính vì quá căm hận hắn tàn nhẫn và tuyệt tình như thế, Ella mới
thuê bọn xã hội đen đánh trọng thương Thy Dung, nhằm khiến cho Bách Khải Văn hiểu được một phần nỗi đau mất mát mà cô ta phải chịu đựng trong
hơn ba năm vừa qua.
Đi thang máy lên đến lầu thứ sáu, rảo bước trên hành lang, tiến đến căn
hộ có biển báo đề tên 601. Bách Khải Văn bấm chuông cửa. Đã lên đến tân
đây rồi, hắn không còn muốn chạy trốn sự thật nữa, hắn cần phải đối mặt
với nó.
Chuông cửa reo một lúc khá lâu. Trong nhà mới có tiếng dép khua lẹt quẹt.
_Cạch – Cánh cửa phòng được hé mở.
Một giọng nói không được vui vang lên:
_Ai đấy ?
Bách Khải Văn nén giận dữ. Lạnh lùng lên tiếng:
_Là tôi đây. Cô mở cửa ra đi.
Cơn buồn ngủ trong người Ella hoàn toàn tan biến. Bàn tay động chạm vào cánh cửa khựng lại. Cô ta cau có hỏi:
_Anh đến đây làm gì ? Mời anh đi về cho. Hôm khác, chúng ta gặp nhau tại tòa án.
Bách Khải Văn cười nhạt:
_Ella ! Cô muốn tôi phá cửa xông vào không ? Những gì mà cô gây ra, cô
tưởng tôi không biết sao ? Cô nên hiểu lấy hoàn cảnh của mình mà mở cửa
ra đi. Nếu không cô đừng trách tôi đối xử thô bạo với cô.
Ella đang mặc quần áo ngủ. Khoanh tay trước ngực. Cằm hất cao. Ella thách thức:
_Có giỏi thì anh cứ phá cửa xông vào đi. Anh tưởng là tôi sợ anh sao ?
Cùng lắm thì tôi gọi cảnh sát đến đây bắt anh tội xâm nhập gia cư bất
hợp pháp. Để xem ai sợ ai.
Bách Khải Văn nhếch mép cười lạnh. Người phụ nữ này càng ngày càng không coi ai ra gì.
Bách Khải Văn dơ cao chân. Đạp thật mạnh vào cánh cửa gỗ.
_ Rầm ! Phành !
Sợi xích khóa cửa bị bong tróc ra khỏi bản lề. Cánh cửa bị hất tung, đập mạnh vào bờ tường tạo nên hai âm thanh đinh tai nhức óc.
Ella thoáng rùng mình sợ hãi, nhưng rất nhanh chóng lấy lại được vẻ bình thản và điềm tĩnh.
Bách Khải Văn giống như hung thần ác sát, sải những bước chân dài đi vào trong phòng.
Ella và Bách Khải Văn đứng đối diện với nhau. Nhìn nhau như kẻ thù.
Cả hai đứng nhau rất lâu, không ai bảo ai câu nào. Bầu không khí căng thẳng ghẹt thở, đượm mùi thuốc súng.
_Cô nói đi. Có đúng là cô đã thuê bọn xã hội đen chém bị thương Thy Dung không ? – Không dằn được tức giận, Bách Khải Văn gằn giọng chất vấn.
Ella lãnh đạm hỏi lại Bách Khải Văn:
_Nếu tôi nói rằng tôi không hề thuê bọn xã hội đen chém bị thương cô nhân tình của anh liệu anh có tin tôi không ?
_Ella ! Cô đừng chơi trò đố chứ với tôi – Bách Khải Văn nghiến răng,
quát Ella – Nếu muốn người khác không biết, trừ phi mình không làm. Con
nếu không, cô có muốn giấu, cũng giấu không được.
Ella khẽ nhếch mép. Đôi mắt sắc bén, nhìn thẳng vào mắt Bách Khải Văn.
_Nếu anh đã biết rồi, cần gì phải giả vờ đi đường vòng với tôi nữa. Anh đến đây để hạch tội tôi chứ gì ?
Nhanh như chớp, Bách Khải Văn đặt tay lên vai Ella, bóp mạnh:
_Vậy là cô đã thừa nhận, việc đó do chính cô làm.
Ella nhăn nhó vì đau. Mặc dù vậy, vẫn cắn chặt môi, không kêu rên đến
lấy một tiếng. Mắt vẫn quật cường nhìn thẳng vào mắt Bách Khải Văn đầy
khiêu khích.
_Đúng. Chính là tôi đã thuê người chém bị thương cô nhân tình nhỏ bé của anh. Anh định làm gì tôi, định giết chết tôi để trả thù cho cô ta, hay
là kiện tôi ra tòa ?
_Cô….
Hai ngọn lửa trong đáy mắt Bách Khải Văn bốc cao ngùn ngụt. Hắn đang vô cùng giận dữ.
Ella hất bỏ tay Bách Khải Văn ra khỏi vai. Cô ta lạnh nhạt nói tiếp:
_ Bách Khải Văn ! Anh có thể đi được rồi. Tôi xin anh từ lần sau đừng có tìm đến đây nữa. Nếu anh muốn chúng ta sẽ gặp nhau tại tòa. Tôi chán
ghét khi phải nhìn thấy khuôn mặt giả nhân giả nghĩa của anh.
Bách Khải Văn giơ cao tay, định tát thẳng vào mặt Ella.
Trong mắt Ella không có sợ hãi, cũng không có giận dữ, chỉ có một sự chán chường và vô cảm.
_Anh có giỏi thì đánh đi ! – Ella thách thức Bách Khải Văn, cười một
cách khinh bỉ - Anh đang bênh vực, đang bảo vệ cho cô ta chứ gì ? Anh
yên tâm, tôi sẽ không làm gì cô ta nữa đâu. Ngẫm nghĩ lại, tôi thấy cô
ta cũng chỉ là nạn nhân của anh mà thôi. Trước khi anh cũng quan tâm lo
lắng cho tôi nhiều như vậy. Nhưng cuối cùng thì sao ? – Ella cười cay
đắng – Khi không còn thích, không còn cảm giác, anh vứt bỏ tôi như đang
vứt bỏ một chiếc áo rách. Tôi đã mang thai đứa con gái của anh. Nếu anh
là người có đức, anh đã không nói những lời tuyệt tình và tàn nhẫn như
thế, cũng không vứt tiền vào mặt tôi.