
t
đối không đủ, nhất là cung tên cần làm thêm...”
“Kho lương của huyện bị trộm bán gần hết, chưa đủ trăm thạch (Thạch (tạ), đong
thì 100 nhưng gọi là một thạch, cân thì 120 cân gọi là một thạch).” Ta cười
khổ, “Cũng may cửa hàng lương thực của chúng ta ở trong huyện, Kim Thượng thư
cũng nhờ các đại phú thương trong huyện cùng nhau góp, ta tính qua, ước chừng
trụ trong mười ngày không thành vấn đề.
Mười giếng trong thanh ta đều phái người trông coi, ba ca thay phiên nhau. Chỉ
là vũ khí trong kho không đủ, có rất nhiều cái đã gỉ nát rồi. Cái đó ta không
hiểu lắm, tối nay huynh phải tự mình tự đi xem một chút...”
Nói chuyện một lát, hắn hài lòng gật đầu, “Cô là nữ nhi thật sự rất đáng
tiếc...” Hắn cười, “Quân nhu quan, hậu cần ta liền đem giao cho cô.”
“Huynh yên tâm đi hậu cần giao cho ta là được.” Ta gật đầu một cái. Cũng đã xử
lý trang viên suốt 7 năm, chút chuyện tình này sao có thể làm khó ta. Cái này
khá giống tổ chức cứu tế, ta khi ở trường học cũng đã tham dự qua mấy lần. Chưa
ăn thịt heo cũng xem qua heo chạy chứ?
Nhưng hắn vẫn bình tĩnh nhìn ta, ánh mắt dịu dàng khiến ta hốt hoảng. Càng khác
thường hơn là tay hắn để lên má ta.
“Cực khổ rồi. Liền giao cho nàng vậy.”
Ta ngây ngẩn cả người, cho đến khi hắn đứng lên, ta mới nhếch nhác đứng dậy đi
theo. Không được nghĩ không được nghĩ... Rất đáng sợ.”Cái đó... Chu Cố, “ta vội
vàng muốn đem suy nghĩ ra hỏi, “Huynh thật sự... Một mũi tên bắn chết chủ tướng
của bọn giặc cướp sao?”
“Cái loại mao tặc đó xứng làm chủ tướng sao?” Hắn nhẹ nhàng cười, “Thắng không
cần dùng võ. Chỉ là tình thế như thế, không làm khác được chỉ đành làm bẩn mũi
tên của ta.” Hắn sải bước đi ra.
... Biết nhiều năm như vậy, ta thật đúng là không nghĩ tới Chu Cố sẽ giả bộ
rồi, cũng không nhìn ra hắn lớn lối như vậy.
Nam nhân ở tiền tuyến đánh giặc, chúng ta những người già yếu phụ nữ và trẻ
con...cũng ở đây đánh giặc. Giữ ba ngày, ta liền bắt đầu có chút hốt hoảng. Đồ
dùng tốc độ hết cực nhanh, ngay cả băng cũng phải thu về dùng lại.
Ta đề nghị lúc thủ thành sử dụng nước nóng, cũng không phải ta rất độc ác. Mà
là nước sôi có thể uống, có thể để cho ta nấu lại băng gạc, một loại tài
nguyên, nhiều cách sử dụng, tiết kiệm nhiều a. Điểm nhỏ này khiến Chu Cố rất
tán thưởng, hắn thậm chí đem nước đã sử dụng qua đun sôi rồi đổ xuống. Giặc
cướp cũng muốn để cho chúng ta chết, còn cần dùng nước nóng sạch với bọn hắn?
Không cần phải tốt bụng như vậy.
Phòng thủ đến ngày thứ năm, người chết nhiều hơn, không khí trở nên rất nặng
nề. Trong huyện thành khắp nơi đều là tiếng khóc, sắp xếp người đi liệm những
người đã tử nạn, tốn không ít người. Cuối cùng ta ra tay đi xử lý, dùng quan
tài mỏng thô ráp, tiếp theo phải hỏa táng. Nếu không sợ sẽ xảy ra bệnh dịch.
Thật may ta là người vô tình. Bởi vì ta còn trấn định, thuộc hạ bên người sẽ
không hốt hoảng. Nhưng vấn đề chấn hưng sĩ khí này, ta bây giờ không có biện
pháp.
Buổi tối hôm đó, Chu Cố và các thôn dũng thủ thành cùng nhau cất giọng ca vàng.
Đầu tiên là hát Kinh Thi Tần Phong Hoàng Điểu, sau lại lại hát Tần Phong Vô Y,
cuối cùng là Mãn Giang Hồng. [1'> Đầu tiên thương tiếc những người tử nạn, sau
đó là an ủi những người may mắn sống sót, cuối cùng là khích lệ toàn thể tinh
thần. Ta cảm thấy được người học tâm lý học rất tốt, mặc dù hắn không biết cái
gì là tâm lý học.
Quan trọng nhất là, thanh âm của hắn hùng hậu đầy từ tính, giống như có thể
chấn động đến linh hồn.
~~~~~~
[1'> Hoàng Điểu, Vô Y là 2 bài trong “Thập ngũ quốc
phong”, tức ca dao của 15 nước chư hầu thuộc Kinh thi.
Hoàng điểu (chim hoàng ly) 黃鳥 - Bài
vãn ai điếu ba người hiền họ Tử Xa bị chôn sống theo Tần Mục công.Năm 620 TCN,
Tần Mục công chết, nước Tần đem chôn ba anh em họ Tử Xa là Yểm Tức, Trọng Hàng,
Châm Hổ theo Mục công, họ đều là bậc hiền tài. Người Tần thương xót, mới làm
bài này để phô bày việc ấy. Xét thấy Mục Công làm thế, tội lỗi không thể trốn
tránh nhưng thói ấy thành lệ thường ở Tần, thì dẫu Mục Công là người hiền đức
cũng không tránh khỏi. Nhà Chu không giữ giềng mối, chư hầu tự chuyên, giết
người không kiêng sợ, phong tục tệ hại thay!
Vô y (không có áo) 無衣 -
Lòng hăng hái kháng chiến chống xâm lược Khương Nhung của dân Tần. Phong tục
nước Tần mạnh tợn hung hăng, ưa việc chiến đấu. Cho nên người Tần nói với nhau,
sắp dấy binh theo lệnh thiên tử, phải sửa soạn giáo mâu để đi đánh kẻ thù, anh
không có áo thì mặc chung với tôi. Đó là lòng yêu thương lẫn nhau đã đủ khiến
người ta cùng chết với nhau như thế. Tần đất dầy, sông sâu, dân chúng trọng
hậu, chất phác, ngay thẳng, lấy điều thiện để dẫn dắt dân chúng, lấy mạnh bạo
mà khu xử dân chúng, nước vùng Sơn Đông không thể nào theo kịp được.Đời sau nếu
không muốn lo toan cái kế sách dựng nước thì thật không thể nào không lấy đó
làm gương.
Mãn Giang Hồng - Nhạc Phi:
滿江紅
怒發衝冠,
憑欄處、
瀟瀟雨歇。
抬望眼、