
Lăng Thiếu Đường
cũng không buông tha.
Kỳ Hinh thấy Lăng Thiếu Đường thật lâu không nói một câu, lại nhìn sắc
mặt không chút biểu tình của anh, trong lòng cảm thấy sợ hãi.
“Đường - - ” Cô nhẹ nhàng gọi tên của anh.
Đôi mắt nghiêm nghị của Lăng Thiếu Đường nhìn Kỳ Hinh, rồi dần dần ánh
mắt của anh cũng trở nên dịu dàng, anh cúi đầu nhìn vào đôi mắt trong
như nước của Kỳ Hinh.
Cô là vật báu quý báu anh kiếm tìm cả đời, làm sao anh có thể chắp tay nhường cho người khác được đây? Thật buồn cười!
“Đường, có phải anh đang tức giận không? Kỳ thực em không thích chuỗi
dây chuyền này, là do hắn nhét vào tay em- - em nhất định sẽ tìm cơ hội
trả lại cho hắn!”
Kỳ Hinh cho rằng Lăng Thiếu Đường đang tức giận nên cô vội vàng giải thích.
Lăng Thiếu Đường nhìn sắc mặt lo lắng của Kỳ Hinh, anh mỉm cười nhẹ nhàng kéo Kỳ Hinh qua, để cô tựa lên bả vai của mình - -
“Hinh Nhi, anh không tức giận, anh tin em!” Lăng Thiếu Đường xoa đầu cô nói.
“Thật vậy sao? Thật tốt quá, Đường, em rất sợ anh sẽ tức giận!” Giọng
nói của Kỳ Hinh giống như mật ngọt rót vào trong lòng Lăng Thiếu Đường.
Đáy mắt hay vẻ mặt của Lăng Thiếu Đường đều không có một tia hờn giận,
anh khẽ cười nói: “Đối với phụ nữ Cung Quý Dương luôn như vậy, hắn thích dùng thủ đoạn cứng rắn, cho nên anh có thể tưởng tượng được em là bị ép buộc!”
Trong lòng Kỳ Hinh căng thẳng! Anh thật sự có thể tưởng tượng được sao?
Nếu bị anh phát hiện tại buổi đấu giá Cung Quý Dương đã cường hôn mình
thì sẽ như thế nào? Cùng lúc đó, cô nhớ đến một câu nói khác của Cung
Quý Dương.
Khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên bi thương: “Đường, Cung Quý Dương nói với em, phụ nữ ở bên cạnh anh chỉ có hơn chứ không có kém hắn! Đây là sự thật
sao?”
Sự ghen tị tràn ngập trong lòng Kỳ Hinh.
Lăng Thiếu Đường nắm chặt tay - - Cung Quý Dương, nhất định tôi sẽ bẻ gãy xương cốt của cậu! Kỳ Hinh nhìn Lăng
Thiếu Đường, đáy mắt có một chút ghen tuông nhưng lập tức bị cô thu lại, cô cúi thấp đầu xuống, theo bản năng hai bàn tay bé nhỏ xoắn lấy nhau.
Lăng Thiếu Đường thấy bộ dáng như vậy của Kỳ Hinh, trong lòng cũng cảm thấy đau.
Cung Quý Dương!
Bàn tay to của Lăng Thiếu Đường xiết chặt làm cho người ta phải sợ hãi, anh hận không thể lập tức túm cổ tên Cung Quý Dương này lại đánh cho một
trận.
Nhưng mà Kỳ Hinh cũng không biết được trong lòng Lăng
Thiếu Đường đang suy nghĩ cái gì, tâm của cô vẫn trở nên hỗn lại vì câu
nói lúc đó của Cung Quý Dương.
"Đường - - anh thật sự - -
thật sự có rất nhiều người phụ nữ ở bên cạnh sao?" Giọng nói nhỏ nhẹ
vang lên, kỳ thực cô cũng không muốn hỏi anh như vậy, sự việc này không
phải đã quá rõ ràng rồi sao? Không phải cô không có mắt để nhìn thấy có
rất nhiều người phụ nữ say đắm Lăng Thiếu Đường.dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com
Lăng Thiếu Đường - anh có một khuôn mặt đẹp tuyệt mỹ, anh mạnh mẽ khiến
người phụ nữ nào ở bên cạnh anh cũng cảm thấy an tâm, anh cũng là người
có quyền lực, người đàn ông như vậy, nhiều người phụ nữ quanh quẩn bên
người cũng là chuyện bình thường.
Tuy rằng Kỳ Hinh tự an ủi bản thân mình như vậy, nhưng trong lòng cô vẫn cảm thấy rất đau.
Ngón tay dài nhẹ vuốt ve mặt cô: "Hinh Nhi, em ghen tị!"
Giọng nói nhẹ nhàng êm ái nghe không hề cảm thấy như anh đang giận, con ngươi sâu thẳm của Lăng Thiếu Đường nhìn cô, ánh mắt chứa đựng sự nuông
chiều.
Hoá ra yêu một người sẽ thay đổi nhiều như vậy, ngay
cả ý nghĩ và hành động cũng thay đổi luôn. Nếu đổi lại là một người phụ
nữ khác nói những lời như vậy, anh có thể khẳng định anh không nói quá
hai lời đã xoay người rời đi, dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com nhưng mà những lời này là do chính miệng Kỳ Hinh nói ra khiến anh cảm thấy ấm áp vô cùng.
Kỳ Hinh không nói gì, chỉ đem khuôn mặt nho nhỏ của mình chui vào trong
ngực Lăng Thiếu Đường, cô muốn nghe chính miệng anh nói cái gì đây? Nếu
anh muốn lừa cô, cô có hỏi cũng chỉ là lừa mình dối người thôi.
Cô đang hoài nghi anh, không phải sao?
Động tác của cô khiến trong lòng Lăng Thiếu Đường cảm thấy yêu thương cô
nhiều hơn, anh cười nhẹ rồi nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên, hôn nhẹ
lên môi cô nói:
"Hinh Nhi, không sai, bên cạnh anh thật sự có rất nhiều người phụ nữ!"
Kỳ Hinh run lên, nhưng đôi mắt vẫn sáng như sao nhìn Lăng Thiếu Đường,
lòng cô vô cùng đau đớn, tuy rằng cô biết đây là sự thật.
Lăng Thiếu Đường mỉm cười, đem bàn tay nhỏ bé của cô đặt lên tim mình, để cô cảm nhận được nhịp tim của anh lúc này.dღđ☆L☆qღđ
"Nhưng mà, Hinh Nhi, chỉ có em là người duy nhất có khả năng chiếm giữ vị trí quan trọng nhất trong lòng anh!"
Tiếng nói trầm thấp, cực kì có sức hút.
"Thật vậy sao?"
Kỳ Hinh chớp mắt, cô nhẹ nhàng hỏi người đàn ông cô yêu đến tận xương tuỷ.
Lăng Thiếu Đường cưng chiều cười: "Đương nhiên rồi!"
Trong lòng Kỳ Hinh cảm thấy ấm áp:
"Đường, em rất yêu anh!"
Giọng nói của cô giống như một cô gái say tình, khiến trái tim băng lạnh cũng phải tan chảy.
Bàn tay to nhẹ phẩy những sợi tóc mềm mại trên mặt cô, động tác dè dặt cẩn
trọng và vô cùng nhẫn nại, anh cúi người hôn lên mặt cô.
Trái tim đập bất quy tắc, anh rất qu