
gười lòng dạ ác độc như rắn rết, nó cũng là con gái của cô thế mà cô cũng có thể xuống tay được!"
Cô đến tột cùng máu lạnh đến mức nào mới có thể xuống tay với con gái mình như vậy. Hổ dữ cũng không ăn thịt con, mà cô lại là mẹ ruột của nó thế
mà vẫn nhẫn tâm xuống tay như thế.
Trinh Tử cười lạnh trong mắt tràn đầy hận thù nhìn chằm chằm Nam Cung Tước.
"Nó là con gái của anh trên người chảy dòng máu của anh nhưng anh không
phải rất muốn để cho nó làm người thừa kế của mình hay sao? Đã như vậy
thì về sau đôi tay của nó nhất định sẽ dính đầy máu tươi. Nếu đã thế thì cần gì phải giữ lại, còn không bằng để cho nó chết sớm đầu thai sớm !"
Tay Trinh Tử lại tăng thêm sức lực làm tim của Nam Cung Tước cũng treo lên theo.
"Trinh Tử, cô dừng tay! Tôi sẽ thả người, không cho phép cô đả thương hại đến con gái duy nhất của tôi!"
Tay Nam Cung Tước buông Huyết Sắc ra, mắt nhìn chằm chằm vào Trinh Tử.
"Được rồi!"
"Cô mang con gái của tôi tới đây!"
Nam Cung Tước nhìn tay Trinh Tử vẫn còn đặt trên cổ đứa bé, tiếng khóc xé
ruột xé gan muốn đứt từng khúc của nó làm cho tim hắn như bị đao cắt.
Người phụ nữ đáng chết, đợi đến khi cứu được con gái hắn nhất định làm
cho cô tan xương nát thịt!
Trinh Tử cười lạnh vừa tiến lên hai bước liền bị Mạc Thiên Kình gọi lại.
"Trinh Tử. . . . . ."
"Không có việc gì, hắn sẽ không dám làm loạn!"
Trinh Tử tin chắc nếu hắn còn chưa nhìn thấy đứa nhỏ hắn sẽ không xuống tay với cô!
Trinh Tử đi tới trước mặt hắn, Nam Cung Tước đưa tay muốn ôm lấy đứa bé liền bị Trinh Tử lại né tránh, mặt lạnh lùng nói.
"Người anh vẫn chưa thả nếu tôi giao đứa bé anh còn có thể thả người sao?"
Nam Cung Tước cắn răng nghiến lợi nhìn cô chằm chằm châm chọc nói:"Không
ngờ không gặp một thời gian mà cô đã trở nên thông minh như vậy!"
"Thật sao! Cũng may nhờ có anh bồi dưỡng. Nam Cung Tước, tôi hỏi anh năm đó
ba tôi đột nhiên chết vì bệnh tim có phải là do anh làm hay không!"
Cặp mắt Trinh Tử sắc bén nhìn hắn, Nam Cung Tước cũng cười lạnh nhìn lại.
"Cô thông minh như thế, nếu tất cả mọi chuyện đều hiểu rõ ràng, chẳng lẽ còn không nghĩ ra chuyện này sao?"
Lời của Nam Cung Tước càng khiến Trinh Tử thêm khẳng định suy nghĩ của
mình. Cái chết của ba cô quả nhiên là có liên quan tới hắn, mà mình lại
còn nằm ở trong ngực của hắn, tận tình chăm sóc những năm năm, lại còn
sinh con gái cho hắn nữa!
"Yamamoto Trinh Tử, trả lại con gái cho tôi, tôi liền cho cô một con đường sống!"
Dù sao hôm nay, những người đã đến đây cũng không thể đi ra ngoài!
"Được, tôi sẽ giao con gái cho anh! Nhưng anh phải trao đổi một thứ cho tôi!"
Giọng của Trinh Tử lạnh lùng âm u giống như từ địa ngục mới lên khiến Mạc Thiên Kình nhíu mày.
"Thứ gì?"
"Mạng của anh. . . . . ." Nam Cung Tước còn
chưa rõ ý tứ của câu này liền cảm giác được một vật lạnh xuyên qua hông
của mình lam cho toàn thân hắn chấn động run rẩy cố gắng đoạt lấy con
gái sau đó đá Trinh Tử một cái.
Trinh Tử lách người tránh thoát
một đá của hắn, không ngờ được hắn cư nhiên không có chuyện gì. Chẳng lẽ là cô nắm chắc như vậy lại có vấn đề còn chưa phản ứng kịp, đã nghe
thấy Nam Cung Tước rống lên giận dữ.
"Yamamoto Trinh Tử, cô cư nhiên dùng đứa bé giả để gạt tôi, cô nhất định phải chết!"
Sau khi ôm được đứa bé, Nam Cung Tước lại phát hiện đứa bé đặc biệt nhẹ, nhìn kỹ phía dưới liền thì thấy đúng là đồ giả!
Tức chết hắn rồi không ngờ người phụ nữ nhân này cư nhiên lại dám đùa bỡn hắn!
Tay liền rút súng lục ra nhằm thẳng vào Trinh Tử mà bắn, cô liền lật người
né tránh, bản lĩnh thật nhanh nhẹn. Trong biệt thự nhất thời trở nên hỗn loạn không chịu nổi, Mạc Thiên Kình vội vàng nổ súng vào Nam Cung Tước, sau đó ném cho Trinh Tử một khẩu súng!
Trinh Tử nhận lấy liền
nhắm vào Nam Cung Tước nổ súng, nhất thời cục diện trở nên rối loạn,
tiếng súng vang lên bốn phía kèm theo tiếng kêu thảm thiết .
"Nổ tung chỗ này cho ta, giết chết hết bọn chúng!"
Nam Cung Tước lớn tiếng ra lệnh lại phát hiện mình người mà mình an bài
người cư nhiên không có lấy một mống. Nhìn sang cư nhiên lại phát hiện
một nhóm bộ đội đặc chủng đang giơ súng chỉ vào mình.
"Nam Cung Tước, hôm nay anh trốn không thoát đâu!"
Mạc Thiên Kình lớn tiếng nói, nhìn tới nhóm bộ đội đặc chủng thì nhóm người của Nam Cung Tước an bài đã bị giải quyết, sau đó bắt đầu vây bắt Nam
Cung Tước.
Người bên cạnh Nam Cung Tước từ lúc bắt đầu là có mấy chục người bây giờ chỉ còn lại có hơn mười người!
Triệu Phi vẫn bảo vệ ở bên cạnh hắn.
"Làm sao có thể như vậy?"
Nam Cung Tước rất khó tin bọn họ làm sao có thể biết mình bố trí chỗ này
như thế nào, biệt thự này bố trí đặc biệt như vậy chỉ có mình hắn nắm
rõ, chẳng lẽ là. . . . . .
Nam Cung Tước nhìn chằm chằm Trinh Tử, trong ánh mắt tất cả đều là hận ý.
"Là cô!"
"Không sai, chính là tôi, Nam Cung Tước, hôm nay anh phải vì đôi tay dính đầy máu tươi của mình mà trả giá thật lớn!"
Trinh Tử lạnh lùng âm hiểm nhìn hắn, đối mặt Nam Cung Tước cô đã không ôm bất kỳ hy vọng gì nữa.
Nam Cung Tước thế nào cũng nghĩ đến mình lại bị chính vợ của mình