
ánh thức cô!
"Thượng Quan, tất cả chuẩn bị xong chưa?"
Mạc Thiên Kình nhìn Thượng Quan Quân Triết xem ra vẫn có chuyện còn chưa có làm xong, cũng không thấy Thủy Nhi ra ngoài! Thượng Quan Quân
Triết nhìn Mạc Thiên Kình tinh thần sáng láng cảm thấy thật hâm mộ lẫn
ghen tỵ. Âm thanh kích tình tối hôm qua làm cho cả người anh nóng ran
phải lấy tay giải quyết xong mới ngủ được .
"Chuẩn bị xong hết rồi!"
Mạc Thiên Kình gật đầu nhìn Lý Băng và lão K, bọn họ cũng đã mặc chỉnh tề chuẩn bị sẵn sàng!
"Trinh Tử, cô chuẩn bị xong chưa?" Mạc Thiên Kình nhìn Trinh Tử, đang bế trong tay đứa trẻ bằng đồ chơi, giờ phút này trên mặt rất trấn định, sắc mặt
bình tĩnh hơn trước kia rất nhiều!
Trinh Tử gật đầu trả lời: "Xong rồi!"
Tối hôm qua cô ngủ rất yên ổn, có lẽ là đau lòng đã đi qua, lòng cũng đã
chết rồi. Cô hiện tại chỉ muốn về sau mình và Điềm Điềm có thể được
sống yên ổn. Nam Cung Tước đã đối với cô vô tình như vậy thì cô cũng
không cần phải tiếp tục thủ hạ lưu tình nữa!
"Nếu đã chuẩn bị xong thì chúng ta bắt đầu xuất phát!"
Mạc Thiên Kình nói xong liền dẫn mọi người rời biệt thự, hơn nữa còn khởi động kỹ càng hệ thống bảo vệ.
Bên trong biệt thự bên cạnh hồ bơi, Nam Cung Tước đang nằm ở trên ghế, vẻ
mặt đầy lười biếng. Bên cạnh hắn là một người phụ nữ mặc đồ bơi, ngón
tay nhỏ bé không an phận ở trước ngực hắn vẽ nên các vòng tròn. Nam Cung Tước liền kéo cô ta lên người ngồi ở trên đùi của mình, xé bỏ quần lót
nhắm ngay chỗ u cốc mà vọt vào, điên cuồng luật động.
Triệu Phi
đi ra ngoài nhìn thấy Nam Cung Tước đang bận rộn, cau mày đi tới bẩm
báo. Đối với việc Môn chủ bất kỳ lúc nào cũng có thể trình diễn đông
cung đồ, hắn đã quen rồi!
"Môn chủ, bọn hắn tới rồi!"
Triệu Phi đang theo dõi camera bên trong nhìn thấy đám người Mạc Thiên Kình
và Trinh Tử cùng đi vào, trong tay Trinh Tử còn ôm một đứa bé!
Chỉ là hôm nay trên khuôn mặt của Trinh Tử lành lạnh khiến hắn cảm thấy rất là bất ngờ, không ngờ cô cũng sẽ có nét mặt lạnh lùng như vậy !
"Cho bọn họ đi vào!" Nam Cung Tước cũng không có ý dừng lại, tiếp tục luật
động, điên cuồng phát tiết dục vọng của mình. Kể từ sau khi Trinh Tử rời đi, hắn cảm giác mình rất khó lấy được thỏa mãn từ trên người của những phụ nữ khác!
Trinh Tử ôm đứa bé đi vào biệt thự, liếc mắt liền
nhìn thấy Nam Cung Tước khoác áo choàng đè lên trên người phụ nữ, cả
người trần trụi đang rung lên kèm theo tiếng thét chói tai, có ngu cũng
biết bọn họ đang làm gì!
Trinh Tử cười lạnh, phất tay áo một cái
liền nghe thấy người phụ nữ kia kêu lên thảm thiết rồi lập tức nằm im
bất động. Nam Cung Tước nhìn người dưới thân hình như đã chết rồi. Mới
vừa còn hăng hái như vậy bây giờ thì nằm im không động đậy. Buộc lại áo
choàng tắm, đối với ám khí vừa sử dụng của người kia thật kinh ngạc!
"Là phu nhân!"
Triệu Phi ghé vào lỗ tai hắn nhỏ giọng bẩm báo, trên mặt Nam Cung Tước thoáng qua một tia kinh ngạc ngay sau đó híp mắt lạnh lùng quan sát Trinh Tử.
Không ngờ cô thật sự dám tới, hơn nữa còn ôm đứa bé của hắn, xem ra
Huyết Sắc rất quan trọng đối với cô.
Nhưng mà hắn còn kinh ngạc
hơn là không ngờ cô lại có bản lĩnh bậc này, hơn nữa còn biết sử dụng
ám khí, xem ra chính mình thật đúng là đã xem thường cô rồi!
"Nam Cung Tước, tôi đã mang con gái của anh đến, đại sư huynh của tôi đâu !"
Giọng của Trinh Tử rất lạnh, ánh mắt cũng rất băng lãnh, hoàn toàn không
giống như người phụ nữ mà Nam Cung Tước đã từng biết. Hắn cũng có chút
giật mình khi nhìn biểu hiện này của cô. Không ngờ cô cư nhiên đối với
hắn lạnh nhạt đến nước này, xem ra hắn đã đánh giá quá cao sức quyến rũ
của chính mình!
"Người đâu đem Huyết Sắc dẫn đến!"
Tiếng nói của Nam Cung Tước rất lạnh, Triệu Phi sai người đi xuống, chỉ chốc lát liền dẫn tới!
"Đại Sư Huynh!"
Trinh Tử nhìn cả người của đại sư huynh chồng chất vết thương bê bết máu. Tức giận run người, hắn thật sự rất quá đáng lại đem đại sư huynh hành hạ
thành hình dạng như vậy!
Huyết Sắc ngẩng đầu lên, nhìn thấy là Trinh Tử lập tức nói:
"Trinh Tử, đi nhanh lên, không cần lo cho huynh, mang theo đứa bé rời đi, cả
đời cũng đừng trở lại! A! ! !" Huyết Sắc vẫn chưa nói hết liền bị Nam
Cung Tước lấy chân dẫm lên người!
Trinh Tử tức giận mặt mũi trắng bệch, nghe tiếng gào thảm thiết của sư huynh trong lòng càng thêm áy náy!
"Nam Cung Tước, mau thả đại sư huynh của tôi ra!"
Trinh Tử hét lớn, ánh mắt tràn đầy thương tiếc nhìn Huyết Sắc.
Nam Cung Tước nhếch môi cười lạnh, buông chân ra, nhìn chằm chằm đám người Mạc Thiên Kình.
"Trinh Tử, cô thật là lợi hại, cư nhiên lại cùng bọn họ ở chung một chỗ, hãy bảo bọn họ rời đi, nếu không tôi sẽ giết chết hắn!"
"Nam Cung Tước, nếu anh dám làm vậy tôi sẽ lập tức giết chết con gái của anh!"
Trinh Tử vừa nói vừa lấy tay thắt chặt cổ của đứa bé, đứa bé lập tức khóc thét lên!
Nam Cung tước bị hành động của cô dọa sợ, không ngờ cô cư nhiên lại tuyệt
tình như thế, ngay cả cốt nhục của mình cũng dám động thủ.
Tiếng khóc của con gái làm cho hắn bất an, nhìn chằm chằm Trinh Tử, mắng:
"Trinh Tử, cô thật là n