The Soda Pop
Vợ Yêu Khó Thuần Phục

Vợ Yêu Khó Thuần Phục

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324054

Bình chọn: 7.00/10/405 lượt.

à anh rất lớn, nhưng cô lại không biết anh mở công viên hải dương này, "Chắc hẳn anh còn có rất nhiều công viên loại này đi?"

"Không sai, em đoán đúng rồi."

"Thực sự, thật tốt quá, vậy em không phải sẽ có nơi để vui chơi hay sao?" Nói đến trò chơi Điềm Điềm tỏa ra rất phấn khích, đây là loại hình đại đa số các cô gái đều thích, cho nên Điềm Điềm cũng không phải là một ngoại lệ.

"Của anh cũng chính là của em, em không cần mất tiền mà vẫn có thể chơi được, cho dù em đem nó phá hủy anh cũng không có ý kiến."

Của anh cũng chính là của em, lời nói này làm cho Điềm Điềm đỏ mặt, ý anh nói có phải anh xem cô thành người một nàh hay không.

"Anh đã nói như vậy, em ngày mai liền đem nơi này phá hủy."

"Em đùa?"

"Đương nhiên là giả, ha ha. . . . . ." Điềm Điềm cười cả người đều bổ nhào vào trong ngực của Mạnh Tử Long.

"Oa, anh xem hai con cá đang hôn nhau kìa." Điềm Điềm phát hiện ra liền lớn tiếng kêu gọi.

Mạnh Tử Long sủng nịch sờ đầu cô, "Đây là hôn môi cá."

"Vậy chúng nó đều như vậy suốt à?"

"Đứa ngốc, chẳng lẽ chúng nó không cần hô hấp à?"

"Phải ha". Điềm Điềm phát hiện trong tình yêu cô vĩnh viễn vẫn là một đứa ngốc

"Oa, thật là đẹp." Điềm Điềm nhìn hai con cá không khỏi than thở, "Vậy chúng nó là đồng tính à?"

"Không biết"

Không biết? Cô ngất? Thì ra vẫn còn có cái anh không biết, cô còn tưởng rằng cái gì anh cũng biết.

"Em cảm thấy được chúng nó là khác phái." Điềm Điềm ngọt ngào nhìn cá nói.

"Bởi vì chỉ có khác phái mới có thể hôn nhau nha."

Điềm Điềm em thật sự là đơn thuần đến ngu ngốc, em không biết trên thế giới này vẫn còn có đồng tính à.

Có lẽ là do hai con cá đang hôn nhau, Điềm Điềm ngẫn đầu lên thì thấy ánh mắt của anh là lạ, giống như ẩn chứa cái gì đo, "Anh làm sao vậy?"

Mạnh Tử Long không nói lời nào, chỉ mấp máy môi của mình, sau đó anh liền kéo cô vào ngực, cúi đầu hôn lên đôi môi cô.

Bởi vì không có lực lượng chống đỡ, ngọt chỉ có thể lấy tay ôm mạnh tử long cổ của.

Trong nước hai con cái đang hôn nhau, bên ngoài ại có hai người đang hôn nhau, hình ảnh đẹp như vậy, lại ở trong ban đêm, làm cho người ta thấy tình yêu của họ thật là lãng mạn.

Có lẽ bởi vì tình yêu của bọn họ làm cho xấu hổ, mà đàn cá chỉ dám trốn ở sau rạng san hô, len lén ngắm nhìn bọn họ.

Điềm Điềm đáp lại nụ hôn của anh, làm cho Mạnh Tử Long cảm thấy hưng phấn, nụ hôn của họ càng sâu hơn.

"Mặc đồ lặn? Chúng ta muốn lặn xuống nước sao?" Điềm Điềm cảm giác nặng nề, đã trể thế này mà anh lại rũ cô đi lặn?

"Em biết rồi còn hỏi." Mạnh Tử Long đã bắt đầu mặc đồ lặn.

"Ý anh là sao đây?" Người ta không biết cho nên mới hỏi, thái độ của anh là sao đây giống như em thiếu anh mấy trăm triệu vây "Mặc vào." Mạnh Tử Long đưa cho cô một bộ đồ lặn.

"Nha!" Điềm Điềm hô lên.

"Làm sao vậy? Cả kinh sợ hãi, mọi người cũng bị ngươi hù chết." Mạnh tử to lớn một bàn tay đã vói vào đồ lặn trong tay áo mặt, bàn tay còn lại đang muốn vói vào đi thời điểm ngọt lành đột nhiên kêu to sợ tới mức hắn dừng lại động tác trong tay, cho nên hắn hiện tại tư thế cực kỳ buồn cười, một bàn tay lôi kéo y phục, một bàn tay cao cao giơ.

"Này, sao em không nói chuyện." Mạnh Tử Long nhìn cô mới phát hiện cô đang ngẩng người, anh nhìn cô, anh chắc chắn là hiện giờ cô đã quên mất chính bản thân cô đang mặc đồ lặn.

"Tay của anh không mỏi sao?" Điềm Điềm chỉ vào cánh tay của anh.

Mạnh Tử Long nhìn mình có phần ngu ngốc, cũng không nói nói gì , chỉ là trong nháy mắt anh nắm lấy cánh tay cô bỏ vào trong áo lặn, "Nhanh lên mặc quần áo." Nếu như mà lãng phí thời gian với cô, chắc tối nay anh và cô cũng chưa xuống nước được.

Cô nhìn dưới đáy biển, tuy nhiên đây không phải là biển thật nhưng cũng không kém bao nhiêu, biển ở đây thật là đẹp.

Cô nhìn đàn cá đang tung tay bơi lội, cô đưa tay ra vuốt ve chúng, tuy cách một lớp đồ lặn nhưng cô vẫn cao hứng không thôi

"Thật lớn, thật đẹp." Cô muốn kêu Mạnh Tử Long, nhưng là cô phát hiện chính mình đang mang mặt nạ hô hấp bảo hộ, thở ra khí tức đại khái chỉ có chính mình nghe được đến, cô nhìn thấy Mạnh Tử Long đang bơi tới rạn San Hô, cô thấy anh đang nhìn nó không biết suy nghĩ cái gì.

Bởi vì lần đầu tiên cô lặn xuống nước, cô cố gắng bơi về phía Mạnh Tử Long, từ từ bơi đến bên cạnh anh, nguyên lai anh không phải đang nhìn San Hô, mà anh đang nhìn vỏ ốc.

Vỏ ốc đẹp quá, cô không khỏi tán thưởng, cô nhìn thấy vỏ ốc này tương tự với vòng cổ cô đang đeo trên người.

Chẳng lẽ là bởi vì cái này cho nên anh mới tập trung tinh thần nhìn nó sao? Điềm Điềm đẩy thân thể về phía anh, ý bảo anh nhìn cô.

Bởi vì ngăn cách mặt nạ hô hấp cô không thể nào cùng anh đối thoại, cô chỉ có thể chỉ vòng cổ trên ngực mình và cái vỏ ốc kia với anh, sau đó cô nhìn thấy anh gật đầu với cô và cười, thật đúng là như vậy.

Điềm Điềm cũng bắt đầu cười, chỉ là cô phát hiện vị trí cẳng chân của mình rất đau, cho nên biểu tình trên cô bắt đầu vặn vẹo.

Mạnh Tử Long thấy biểu tình của cô như vậy anh liền khẩn trương, làm sao vậy? Làm sao vậy? Anh cách lớp mặt nạ bảo hộ lớn tiếng la lên, anh quá khẩn trương, anh quên rằng anh nói cô