
ợ lý Vương cúi đầu."Vâng"
Công việc này đã quá đả kích sự tự tin của bản thân, từ trường nổi tiếng
nước ngoài tố nghiệp MBA trở về, trợ lý Vương cho là mọi thứ mình đều
rất lợi hại, nhưng vào Trịnh thị mới hiểu rõ đến Phó tổng giám đốc Trịnh đáng sợ. Nghe nói tại lúc đang học đại học, anh đã đi làm trong Trịnh
thị, từ chức vụ thấp nhất làm lên, cuộc sống du học nước ngoài trải qua
cũng không phải làm Đại Thiếu Gia, mà là chủ động vào trong các công ty
lớn vừa làm vừa học, thể nghiệm cụ thế phương thức họat động của những
tập đoàn lớn có tài lực hùng hậu vượt lên trên cả quốc gia.
Trịnh Bang Duệ không có quá nhiều lời để cùng nói với người đang ngồi
phía đối diện là ông nội anh, anh có chút phiền não mà nhìn ra ngoài cửa sổ, trong đầu không ngừng nghĩ đến việc trong công ty còn chưa xử lý
xong.
Vừa đến năm rưỡi anh liền lập tức rời đi công ty, đó là
chuyện chưa từng xảy ra từ trước tới nay, đối với anh mà nói quấy rầy
anh xử lí công việc rồi phải bỏ đi mà không thể không đến xử lý cái
"Chuyện vụn vặt" này , làm anh cảm thấy rất không vui.
"Thiên
kim Trình gia nhỏ hơn cháu bốn tuổi, sau khi tốt nghiệp ra nước ngoài
cũng đúng lúc cùng học chung trường học MBA với cháu, ông nghĩ các cháu
sẽ có rất nhiều chuyện để nói."
Ông nội nói chuyện, Trịnh Bang
Duệ không thể không quay đầu lắng nghe, nhưng trong lòng châm chọc nghĩ, anh học là trường nổi tiếng, bên trong không phải là con mọt sách cũng
là những quái thai, mỹ nữ rất ít, có thể đếm được trên đầu ngón tay,
phần lớn là thông minh lại quá mức tự đại ngông cuồng làm trong đầu anh
hiện lên hình ảnh của một bạn học nữ trước đây, hơn nữa vị Trình tiểu
thư này lại có bối cảnh xuất thân, anh suy đoán cô cũng chắc là một đại
tiểu thư làm người khác chán ghét. ( LC: Trường này khủng bố quá )
Giống như anh gặp được đại bộ phận phái nữ trong xã hội
thượng lưu —— đều mắt cao hơn đầu, dối trá làm bộ, không hiểu việc đời,
nói tóm lại, tựa như vợ của ba anh. Anh thật sự rất khó đối với loại phụ nữ này có được cảm giác gì tốt .
Nhìn thấy cháu trai một bộ dạng không cảm thấy hứng thú, Trịnh Chính Đường nhíu mày.
"Cháu cùng Trình tiểu thư kết hôn mới có lợi, môn đăng hộ đối mặc dù là quan niệm cũ, nhưng có đạo lý của nó, hai cháu lớn lên có bối cảnh,
hoàn cảnh gia đình trong lời nói cũng tương xứng, như vậy mới có thể
sống chung được về lâu về dài."
"Thật sao?" Trịnh Bang Duệ nhịn không được mở miệng châm chọc."Giống như ba cháu cùng mẹ lớn như vậy?
Từ đó hạnh phúc vui vẻ ở cùng nhau? Nếu là như vậy, thì hiện tại sẽ
không có sự tồn tại của cháu rồi !"
Đối mặt những lời vô lễ
mạnh miệng từ anh, Trịnh Chính Đường nghiêm nghị nói: "Đó là bởi vì mẹ
lớn cháu không sinh được con trai, nó cũng đã rất khoan dung độ lượng,
cho cháu vào Trịnh gia. Hiện tại, ba với mẹ lớn cháu cũng không phải
sống rất tốt? Các cháu còn là người trẻ tuổi đến khi già rồi còn thích
nói cái gì tình a yêu a, nói cho cùng, được lợi mới là quan trọng nhất.
Mẹ lớn cháu biết rõ đạo lý này, gia tộc của nó đối với Trịnh gia chúng
ta cũng có trợ giúp rất lớn, ít nhất sẽ không có ai là người nghèo tự
nhận làm họ hàng thân thích chiếm được cái gì của Trịnh gia chúng ta, đó là không còn gì tốt hơn."
Trịnh Bang Duệ âm thầm cắn chặt hàm
răng, anh nghe vào lỗ tai, mỗi câu nói của ông nội giống như đều ở khinh thường mẹ của anh. Đúng a! Mẹ anh xuất thân thấp hèn, cho nên không
xứng với Trịnh gia, vậy mới không được coi ra gì, cũng chỉ có thể là một công cụ sinh con cho nhà giàu.
Anh vô ý cãi lại làm cái gì,
đành đem vẻ mặt phẫn nộ chôn ở trong lòng, anh biết muốn thay đổi quan
niệm của một người già là một chuyện không thể nào, hơn nữa anh còn chưa có đầy đủ tư cách có thể phản kháng lại ông nội anh Trịnh Chính Đường,
ngoài mặt anh cũng đồng ý Trình gia sẽ là liên minh đáng quý của anh về
sự nghiệp.
Muốn đoạt được quyền kinh doanh Trịnh thị, lúc này
đúng là một bước quan trọng. Cho nên dù anh đối với việc an bài hôn nhân này thật sự không hứng thú lắm, nhưng cũng phối hợp nên mới xuất hiện
lúc này ở buổi gặp mặt tối nay.
"Cháu sẽ thử cùng Trình tiểu thư kết giao xem sao."
Cháu trai cam kết khiến khuôn mặt nghiêm túc của Trịnh Chính Đường thoáng buông lỏng một chút.
"Được, rất tốt, cháu trai tốt của Trịnh Chính Đường ta chính là biết ngoan ngoãn nghe lời."
Trịnh Bang Duệ lần nữa quay đầu nhìn về phía bóng xe chuyển động ngoài cửa sổ, đem cảm xúc thật trong lòng che giấu thật sâu.
Ở giữa núi rừng, trước cổng một ngôi nhà được xây dựng bằng những cây
gỗ vừa to vừa nặng, một chiếc xe đang đỗ lại, nhìn bên ngoài nơi đây mặc dù trông đơn giản, nhưng cũng là một khách sạn nổi tiếng trong nước có
suối nước nóng tự nhiên rất được yêu thích. Dưới sự dẫn dắt của đích
thân quản lý khách sạn, Trịnh Bang Duệ theo ông nội đi qua một dãy hành
lang dài, sàn gỗ màu đậm được ánh trăng chiếu lên, mặc dù đã kéo cửa mà
vẫn có thể nhìn thấy ánh trăng bên ngoài sân, phối hợp ánh nến cùng
tiếng côn trùng kêu vang và tiếng nước chảy róc rách mơ hồ bên ngoài
làm cho người ta có cảm gi