
hết nói bậy .
- Tôi nói vậy không phải sao . Em đấm đá kiểu đó ông nào dám yêu em.
- Ông nào lỡ dại yêu em, em sẽ cho ăn đòn no .
Tôi bật cười .
- Tôi đang đói bụng đây, vậy mong em cho tôi "ăn no đòn" đễ đỡ tốn cơm.
Cô bé đỏ mặt nói:
- Xí, đòn chùa hay sao mà đem cho anh ăn.
- Vậy thôi, chúng ta đi ăn mì vịt tiềm đi .
- Anh đợi em dợt đấu với cô bạn một trận rồi chúng ta cùng về.
Chúng tôi dời khỏi võ đường khoảng mười giờ. Cô bé mặc áo thun vàng,
quần nhung xanh, vai đeo xách tay có chữ PANAM. Tóc em thả bay lõa xõa
trước mặt trông rất "yểu điệu thục nữ" và chỉ có trời mới biết em là một võ sĩ sẽ thượng đài vào tối mai . Chúng tôi đi bộ dọc theo bờ sông tìm
một xe mì quen, mỗi lần đến đón em về tôi đều dẫn em đi ăn mì ở nơi này
.
Thấy chúng tôi đến ông chủ người Tàu kéo ghế mời .
- Cậu hai cô hai ăn như mọi bữa hả ?
Tôi gật đầu .
- Nhớ một tô có đầu vịt và nhiều hành nghe .
- Ngộ nhớ tô đặc "piệt" của cậu hai mà.
Chúng tôi ngồi ở chiếc bàn kê trên bờ đá. Trời oi nóng. Mặt sông nước đen
thui, phẳng lặng như mặt ao tù. Ở phía cầu tầu có một tàu hàng ngoại
quốc đang cặp bến mở nhạc oang oang nghe điếc tai . Làm xong hai tô mì
ông chủ đem đến đặt trên bàn. Tôi hỏi:
- Bà xã đâu mà ông bán một mình ?
- Nó "pịng dồi". Ngộ xui quá lấy nhằm con vợ gì "pịng" hoài, làm ăn không khá nổi .
- Còn cô gái xinh xinh, cười có đồng tiền giống Miêu Khả Tú đâu rồi ?
- Tối nay nó phải ở nhà nấu thuốc cho vợ ngộ.
- Tiếc quá, có cô ấy ở đây tôi sẽ ăn luôn một hơi ba tô mì để được nhìn cô ấy cười .
Ông Tàu cười gãi đầu .
- Được "dồi", tối mai ngộ sẽ nói nó ra đây "pán" hàng, cậu hai nhớ đến ăn. Giờ cậu hai uống gì để ngộ gọi cho .
- Hai 33.
Cô bé nói:
- Một chai thôi, cho tôi ly đá chanh xí muội .
Khi ông Tàu đi ra khỏi, tôi nói :
- Em hãy uống một chai 33 để hăng máu mai đánh cho hay .
- Em sợ uống vào hăng máu em sẽ đánh anh ngay bây giờ.
- Giỡn nhỏ, sao em đòi đánh tôi .
Cô bé trợn mắt quát:
- Ai bảo anh nhắc đến cô gái của ông Tầu làm chi .
- Ồ anh chỉ thương cho cô ta phải làm việc vất vả giúp đỡ gia đình. Nếu ở Hồng Kông cô ấy sẽ được chọn để đóng phim và tha hồ có tiền tiêu .
- Dẹp trái tim hay thương người của anh đi, coi chừng có ngày em đấm nó bể lắm.
- Thôi cho tôi xin đi cô nhỏ. Tim bể rồi tôi biết sống với ai .
Cô bẻ háy mắt.
- Đáng kiếp, cho anh khỏi thương lang bang.
Buổi quyền thuật được tổ chức dưới sự bảo trợ của Tổng hội võ thuật
Việt Nam nên vé đã bán hết từ lâu . Sân Tinh Võ tối nay đèn thắp sáng
choang và đông nghẹt người xem. Tôi vào ngồi hàng ghế mời dành cho thân
nhân các võ sĩ, một lúc sau ông thầy Bruno đi vào ngồi ở ghế bên cạnh.
Ông mặc áo vét xám, thắt cà vạt nhiều màu trông bệ vệ xứng đáng tư cách
ông bầu của một võ đường lớn. Tôi nói chào thầy, ông cười đưa tay bắt
tay tôi .
- Cậu là anh của Kim Oanh ?
Tôi bối rối trả lời :
- Dạ phải .
Tối qua khi chúng tôi đi về, cô bé có dẫn tôi đến giới thiệu với ông thầy
của em. Ông hỏi tôi là gì của cô bé và em đã nhanh miệng trả lời, anh
hai của con đó. Anh Hai, cái tên nghe thật hàm hồ. Ra khỏi võ đường tôi
đã phàn nàn với cô bé. Sao em không giới thiệu tôi là người yêu của em.
Cô bé bĩu môi . Còn khuya, ai thèm thương anh yêu anh mà bắt người ta
giới thiệu là người yêu . Giá em không biết võ chắc tôi đã cú lên đầu em một triệu cái cho bõ ghét.
Tôi hỏi:
- Cô bé đến chưa thầy ?
Ông gật đầu .
- Nó đang ở phòng đợi dành cho các võ sĩ.
Mãi đến 8 giờ 30 buổi quyền thuật mới bắt đầu . Kim Oanh sẽ đấu ngay trận
mở màn. Em nắm dây luồn lên võ đài nhanh như một con sóc. Tóc em cột
thành hai bím gọn gàng, đong đưa trông thật đẹp mắt. Ở góc đối diện, đối thủ của em tóc búi cao đang chậm rãi bước lên. Tiếng máy phóng thanh
oang oang bắt đầu giới thiệu .
- Kính thưa quí vị khán giả, trận đánh mở màn buổi quyền thuật tối nay chúng tôi xin giới thiệu hai võ sĩ tranh giải thiếu nhi .
Người đứng bên phải chúng tôi mặc quần áo đỏ là Tiểu Phụng, mười sáu
tuổi, nữ võ sĩ của võ đường Linh Phụng. (Cô bé đứng dậy đi quanh võ đài
cung tay cúi chào khán giả rồi trở về ghế ngồi). Người đứng bên trái
chúng tôi mặc quần áo vàng là Kim Oanh, mười lăm tuổi, nữ võ sĩ của võ
đường Bruno . (Cô bé cũng đứng dậy đi quanh võ đài cung tay cúi chào
khản giả. Khi em quay về hướng tôi, tôi gọi to Kim Oanh và dơ cao hai
ngón tay tạo thành hình chữ V. Em nháy mắt cười rồi trở về chổ ngồi).
Trận đấu này sẽ gồm năm hiệp, mỗi hiệp kéo dài hai phút và dưới sự điều
khiển của trọng tài Nguyễn Khôi .
Lời giới thiệu vừa dứt, trọng tài mặc quần áo trắng nắm dây tung
người vào võ đài . Ông giơ tay ra hiệu hai cô bé đến gần tháo găng để
khám băng tay, sau đó hai em đeo găng lại và trở về hai góc đối nghịch.
Cả hai đều nắm dây chăng làm những động tác dãn gân cốt. Tiểu Phụng
buông dây, xuống tấn múa một bài xà quyền, còn Kim Oanh đánh gió những
đòn quyền anh căn bản.
Hiệp nhất bắt đầu . Chuông vừa reng lên cả
hai em đều đã đứng ở giữa võ đài . Kim Oanh dơ tay đánh trước vào mặt
đối