Polaroid
Uyên Ương Lệ

Uyên Ương Lệ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322205

Bình chọn: 7.5.00/10/220 lượt.

hém lên trên thân trúc , âm thanh thét lên, vài gốc lục

trúc rồi ngã xuống

Vốn dĩ chính là đây ! Không sợ người ta nói .

“Ngươi –” bị đâm vào giữa nên đau nhức , Cung Chí Nghiêu dấy lên cuồng nộ, cáu giận hướng nàng đưa đi một chưởng.

Oa –thiệt là một nam nhân đáng xấu hổ, nói bất quá người ta tiếp chiêu này

Linh Nhi sợ tới mức oa oa kêu. Nói về công phu miệng , nàng đương nhiên

thành thạo, nhưng muốn so với bản lĩnh – ngượng ngùng, nàng chỉ là hạng

ba .

“Dừng tay, có chuyện gì cứ hướng về phía ta.” Thu Nhược Trần xoay người lại đón nhận , đổi đi nguy cơ.

“Ngươi không được động đậy , ta sẽ cho nữ nhân này chết. Nữ nhân này chiếm đi

hết thảy mọi vốn thứ thuộc về Tiên Nhi, một mạng bồi một mạng mới có

thiên lý, để hắn hiểu được Tiên nhi chết rất thê lương .”

“Ngươi nói

bậy bạ gì đó! Linh Nhi là người ngoài cuộc, đừng hại vô tội!” Thu Nhược

Trần kinh hoàng phản bác, phát giác người này đã làm cho cừu hận chiếm

đoạt tâm linh, mù quáng mà thầm nghĩ trả thù.

“Vô tội? Chẳng lẽ Tiên

nhi sẽ không vô tội sao? Thay thế Tiên nhi nên có hạnh phúc, nàng sẽ

không là người ngoài cuộc! Nàng dựa vào cái gì cười đến ngọt ngào hạnh

phúc như vậy ?” Tiên nhi của hắn vốn cũng nên như thế, vì sao bị nữ nhân này chiếm đi? Hắn hận!

Lấy tốc độ nhanh như chớp , hắn bất ngờ lấy

tay hướng nàng tung ra một loại bột trắng , Thu Nhược Trần thấy thế kinh hãi, không kịp suy nghĩ dùng thân ngăn cản , thay nàng nhận lấy cái tai nạn không biết kia .

Ngô — rất nhanh , hắn liền phát hiện đó là kịch độc can trường rất mạnh .

“Biểu ca!” Linh Nhi thần sắc biến đổi, từ sàn đất giãy dụa bò đến phía hắn , ôm thân người của hắn ngã xuống .

Giữ tay hắn để kiểm tra mạch tượng , nàng không dám tin, trừng mắt hướng “Cung Chí Nghiêu. ngươi cư nhiên làm độc !”

Cung Chí Nghiêu hừ lạnh. “Hắn đáng bị trừng tội .”

“Ngươi –”

“Linh — Linh Nhi –”

“Ta ở trong này, biểu ca, huynh thế nào ?” Nàng vội vàng lao đến nắm lấy tay Thu Nhược Trần

Hắn đau đớn thở hổn hển , máu tươi tự trong miệng nôn ra. “Muội không — không có việc gì — đi?”

“Đừng nói gì, cầu xin huynh trước tiên đừng nói !” nàng liều mình lau cái

miệng đang tuôn ra máu loãng của hắn , nhưng là vô dụng, máu tươi không

ngừng chảy ra , như là không có ngừng , thấm đỏ một mảng quần áo của

nàng …… “Giao giải dược ra , có nghe hay không!?” nàng chưa bao giờ có

vẻ mặt như vậy , đó là hết thảy trò chơi may rủi , không tiếc lấy mệnh

kích động điên cuồng liều .

Nàng cũng không có chế độc, nhưng không

có nghĩa là sẽ không, biểu ca nếu thực sự có gì xảy ra , nàng tuyệt

không sẽ bỏ qua cho Cung Chí Nghiêu!

“Không biết!” Cung Chí Nghiêu

khinh thường cười giễu , mục đích dĩ nhiên đạt được , hắn cũng không

tính toán cùng nữ nhân ngu xuẩn này, vươn người nhảy, biến mất ở mảng

rừng xanh phía ngoài .

“Uy! Ngươi cho ta quay về –” Linh Nhi muốn

đuổi theo, lại không bỏ xuống được Thu Nhược Trần bản thân đang bị trọng thương …… “Biểu ca, ngươi kìm chế chút, muội sẽ nghĩ biện pháp cứu

huynh ! nhìn xuống trái phải xung quanh , Linh Nhi thật lòng nâng dậy

hắn, cắn chặt khớp hàm, cố hết sức đi từng bước một đến căn nhà gỗ kia .

Toàn tâm đau đớn , hầu như chiếm hết toàn bộ cảm giác của Thu Nhược Trần ,

vô lực mở nhẹ mắt , đem khuôn mặt nhỏ nhắn bướng bỉnh cố chấp của thu

vào tầm mắt , hắn thắt ruột im lặng thở dài .

Nha đầu ngốc này … “Biểu ca, biểu ca! Ngươi tỉnh tỉnh! Nghe thấy ta nói chuyện không ?”

“Linh…… Linh Nhi……” âm thanh không thể nghe thấy nỉ non phát ra từ miệng , ngón tay hơi hơi co rúm, Linh Nhi liền vội vàng nắm lấy hắn .

“Ta ở trong này! Biểu ca, huynh hiện cảm thấy thế nào?”

“Còn có thể như thế nào? Đương nhiên là đau vô cùng .”

Hắn chua xót cười. “Muội không có việc gì…… Thì tốt rồi…… Nếu không…… Huynh thật không biết…… Như thế nào giải thích với cô cô ……

“Ai nói muội

không sao? Lòng muội đau đến sắp chết rồi !” Thật khó khắn máu mới ngừng chảy , nhưng hắn yếu đến chỉ còn một chút sức lực , phảng phất bất cứ

lúc nào biến thành một u hồn tan biến đi, nàng hoảng sợ ôm chặt hắn, rất sợ hắn ngay sau đó sẽ biến mất trong cuộc đời của nàng .

“Này…… Ta chỉ sợ……không đủ sức ……”

“Muội mặc kệ, tất cả việc này đều là huynh làm hại, huynh phải phụ trách ,

bằng không muội sẽ đau quá, đau quá! Đau đến chết với huynh ……

“Đừng…… Tùy hứng…… Huynh…… Huynh…… Nếu không có cách nào…… ở bên cạnh bảo vệ

muội …… bản thân muội…… phải trưởng thành …… hiểu biết một chút …, hảo

hảo…… Chiếu cố chính mình, đừng…… Đừng luôn…… Làm cho người ta lo lắng…… Này…… Như vậy huynh……

“Không nghe, không nghe! Muội vì sao phải

trưởng thành hiểu chuyện ? Vì vì sao phải chiếu cố chính mình? Dù sao

huynh phải bao dung , phải chiếu cố muội thôi ! Là huynh tự tay lấy ngọc uyên ương gắn liền với hôn nhân chúng ta , muội sẽ không cho phép huynh đổi ý, có nghe hay không!”

“Muội…… cần gì mà phải…? Nếu huynh chết ……”

Linh Nhi nhất quyết , không chút do dự cúi đầu hôn lên môi của hắn , không

cho hắn nói ra càng nhiều từ nàng không còn sức chống đỡ .

Sẽ không , hắn sẽ không chết, nàng tuyệt sẽ không làm