Duck hunt
Ung Vương Liệt Tình

Ung Vương Liệt Tình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323662

Bình chọn: 9.5.00/10/366 lượt.

hực chua sót và tàn nhẫn.

” Thật sự? Ảnh Nhiên nói rất đúng, mỗi người đều bất đồng với người khác, cho nên các ngươi đều là chim ưng nhưng Tuyết Ưng có bộ lông màu trắng mà Ảnh Nhiên lại là màu đen phải không”

Bản tính đơn thuần nên nàng cũng không hoài nghi lời người khác quá nhiều, hơn nữa bao nhiêu năm rồi nàng mới có thể nói chuyện với người khác cho nên trong lòng Tuyết Kiều lựa chọn tin tưởng Tuyết Ưng và Ảnh Nhiên, trong ý thức của nàng thì những ai có thể nói chuyện với nàng thì đều tốt như ca ca nàng vậy, cho nên nàng không hề hoài nghi lời nói của Tuyết Ưng và Ảnh Nhiêm cũng không hề che giấu suy nghĩ của mình, cũng không biết lời của nàng đã vô tình chạm phải nỗi đau của Ảnh Nhiên.

Ảnh Nhiên tuy biết nàng vô tâm nhưng trong lòng vẫn thấy không vui, cố gắng đè nén xuống mà mỉm cười nói “ đúng, giống như ta và Ưng vương đại nhân, tuy là cùng một chủng tộc nhưng vẫn khác nhau, cho nên Tuyết Kiều không phải lo lắng và khổ sở”

” Các ngươi xem, đây là bộ dáng của ca ca ta” Tuyết Kiều nhận được sự khẳng định của Ảnh Nhiên thì cao hứng lên, tay phải nhẹ nhàng phủ lên mặt nước, nước sông đang chảy xiết thì ngay chổ nàng phủ tay qua lại trở nên phẳng lặng như một mặt gương, mà ở giữa mặt gương đó xuất hiện bộ dáng của một người giống như bọn họ đã tưởng tượng lúc nãy.

Tuyết Ưng cùng Ảnh Nhiên mở to mắt, thiếu chút nữa mà than thành tiếng cũng may là cuối cùng kiềm lại được, sắc mặt cũng cổ quái.

” Thế nào, ca ca ta có phải dễ nhìn lắm đúng không?” Tuyết Kiều thấy bọn họ nhìn đến ngây người thì ngữ khí có chút đắc ý và khoe khoang.

Hai người cứng ngắc gật gật đầu, Xà quân đương nhiên là dễ nhìn, không ai dám phủ nhận sự thật này nhưng bọn họ ngây ngốc không phải vì vậy, bọn họ kinh ngạc là rốt cuộc vì sao Xà quân lại trở thành ca ca của nàng.

Nhưng mà biểu tình cao hứng duy trì không quá một giây, Tuyết Kiều lại suy sụp “ ca ca đã đi thật lâu, nếu các ngươi nhìn thấy hắn nhất định phải nói hắn trở về thăm ta, ta một mình rất tịch mịch, ngay cả một người nói chuyện cũng không có”

Tuyết Ưng cùng ảnh Nhiên chậm rãi gật đầu, do dự không biết có nên vì Tuyết Kiều mà đến Xà tộc một chuyến hay không, không biết Như Mặc bọn họ lúc này thế nào, có an toàn trở về Xà tộc hay không?

Nghĩ đến tình cảnh trước khi bọn họ rơi xuống, Bảo Bảo tiểu chủ tình huống rất không khả quan, còn có Vân Thư sợ là cũng lành ít dữ nhiều, lúc này cho dù là về được Xà tộc thì cũng là lúc bọn họ thương tâm và rối loạn nhất, nếu lúc này bọn họ đi đến Xà tộc, có thể giúp ích được gì tốt nhưng nếu mang cả Tuyết Kiều cùng đi thì e là không phải thời cơ tốt.

Hơn nữa Tuyết Kiều bất luận thế nào cũng là một Nhân Ngư, nếu tin tức này truyền ra ngoài sợ là sau này thiên hạ sẽ bất an.

Do dự, đắn đo như vậy cho nên bọn họ đều cùng giấu diếm chuyện quen biết Như Mặc, cho dù là có lỗi với Tuyết Kiều nhưng bọn họ không có chọn lựa nào khác, sau này nếu tất cả mọi người đều bình an thì hắn và Ảnh Nhiên sẽ đem chuyện của Tuyết Kiều nói cho Như Mặc biết.

Mà cũng chính vì sự do dự, tính toán này mà sau khi Tuyết Kiều ngẫu nhiên biết đươc chân tướng đã hận bọn họ tới mức suýt chút nữa là chia lìa hắn và Ảnh Nhiên, nhưng đây là chuyện sau này.

Ảnh Nhiên đột nhiên hắt xì một cái làm cho Tuyết Ưng phát hiện ra bọn họ trong một thời gian dài như vậy vẫn còn ngâm dưới nước, cho dù là đứng và pháp lực đã trở lại, nội thương cũng đã chữa khỏi nhưng dù sao thân thể đã từng bị tổn thương nặng nên vẫn có chút suy yếu, cứ ngâm mình trong nước sông lạnh lẽo như vậy, khó trách Ảnh Nhiên chịu không được mà hắt xì.

“Ảnh Nhiên, lên bờ trước đi, nhóm lửa hơ người, sẽ thoải mái hơn nhiều” Tuyết Ưng rất nhanh đưa ra quyết định.

“Dạ, Ưng vương đại nhân” Ảnh Nhiên ngượng ngùng gật đầu, chậm rãi rời khỏi mặt nước, chỉ một lóe lên thì người đã ở trên bờ, cách dòng sông một đoạn.

Tuyết Ưng cũng không chỉnh sửa xưng hô của nàng, dù sao lúc này bọn họ vẫn còn trong lúc gặp rủi ro, đợi sau này sửa miệng nàng cũng còn nhiều cơ hội, không nhất định là lúc này.

” Tuyết Kiều, ngươi cùng với chúng ta cùng lên bờ một lát được không?” Tuyết Ưng thực ra cũng không cho đó là chủ ý tốt nhưng vì hắn muốn lên, mà lại không thể để một mình Tuyết Kiều ở lại nơi này cho nên hỏi cho có lệ.

Cũng may Tuyết Kiều không hiểu sự đời, nghe vậy liền lập tức lắc đầu “ các ngươi sợ nước? ta không sợ, ta thích nước, ta không thích lên bờ, ca ca cũng nói ta nên ở trong nước, đừng rời nguồn nước quá xa, cho nên các ngươi cứ đi lên đi, ta ở nơi này tắm ánh trăng là được rồi, các ngươi không phải muốn nhanh chóng rời đi sao?”

” Đúng vậy, chúng ta cũng có chuyện muốn làm nhưng ngươi yên tâm, về chuyện của ca ca ngươi, chúng ta sẽ ghi nhớ, dù sao mạng của chúng ta là do ngươi cứu, dù không thể hồi báo và cảm tạ thì ta cũng có thể giúp ngươi chuyển lời đến ca ca ngươi”. Tuyết Ưng lập tức gật đầu, trịnh trọng nói với Tuyết Kiều, tuy rằng sự chuyển lời không thực hiện liền nhưng bọn họ cũng sẽ không quên chuyện đó.

” Tuyết Ưng, các ngươi thật sự là người tốt! nhưng mà ta không có cứu mạng các ngư