
ể hiện bộ dạng săn sóc tỉ mỉ.
“Bịch” một
tiếng, Lương Ưu Hoa xuống xe, kéo Tả Húc ra kéo kéo kéo… kéo đến một chỗ tối.
Lương Ưu Hoa ép sát Tả
Húc vào tường, tóm lấy cổ hắn, chất vấn:“Anh thực sự là thích em gái tôi hay là có
ý đồ gì?”
“Nhà các người ai cũng thô lỗ thế sao?” Tả Húc nhìn thằng đối phương, cũng không đổi sắc.
“Tôi hiện tại không phải cảnh sát, tôi
đang lấy thân phận là anh trai Lương Ưu Tuyền để hỏi cho nên không thể coi là
cảnh sát đánh dân thường được!”
“Tôi chưa nói muốn kiện
anh, không cần căng thẳng.” Tả Húc cười trừ.
Hắn đẩy tay Lương Ưu Hoa ra, vuốt lại chỗ áo bị Lương Ưu Hoa làm nhàu, thong
thả nói: “Em gái anh không xinh đẹp cũng chẳng có dáng người hấp
diễn, lại không thông minh cũng không có tiền. Một nam nhân hoàn mĩ như tôi thì
có thể có ý đồ gì với cô ta? Nếu có thể thì chỉ có cái sự ngu đần không sợ sống
chết của cô ta hấp dẫn tôi.”
“…” Lương
Ưu Hoa không nói gì nuốt nước bọt. Thân là anh trai nếu lại đồng ý với quan
điểm Tả Húc thì có phần không hay lắm.
Phút chốc, anh nắm tay Tả
Húc, ánh mắt nhìn hắn mong chờ.
“…” Tả
Húc dựa sát vào bức tường. Người này còn muốn làm gì nữa đây?
“Tiểu Tuyền vẫn còn bị ám ảnh bởi mối tình
đầu, con bé hiện tại lo sợ chuyện yêu đương. Thậm chí thấy người khác phái đến
gần là đấm là đá. Tôi cũng rất lo con bé sau này phải cạo đầu đi tu, cho nên,
tôi hy vọng anh có thể cứu con bé…” Lương
Ưu Hoa hiện tại cũng không quan tâm Tả Húc có phải tội phạm bị tình nghi hay
không, chỉ hy vọng anh ta mạo hiểm sinh mệnh mà tiếp nhận Lương Ưu Tuyền nhà
bọn họ!
“…” Tả
Húc vốn chỉ muốn chọc Lương Ưu Hoa tức chết, làm thế quái nào mà anh ta có thể
cho rằng hắn thật sự yêu cô nàng đó cơ chứ.
“Tôi…” Tả
Húc khoát tay, nóng lòng muốn giải thích.
“Tôi cảnh cáo anh! Chưa kết hôn chưa được
lằng nhằng đâu đó(QLCC:
đoạn này là chém… từ lằng nhằng… hiểu thế nào cũng được *tà tà*). Tất cả hành vi sai đạo
đức đều là phạm tội!” Lương Ưu Hoa ngắt lời hắn, rồi lại vỗ vỗ vai Tả Húc: “Ai
da, tôi càng nhìn càng thấy cậu thuận mắt. Nhất định con hai đứa sẽ rất xinh
đẹp đấy! Thật là một đôi trời sinh! Anh hai coi trọng cậu lắm đấy!”
“Lương đội trưởng, tôi bị tâm thần mà.”
“Không sao. Em tôi cũng thế.”
“Tôi bị tình nghi mà.”
“Không sao. Cảnh sát nhất định sẽ trả lại
cho cậu công lý.”
“Tôi có thể chính là trùm.”
“Không sao. Tôi đã điều tra tài khoản của
cậu. Toàn bộ đều là tiền sạch sẽ. Tốt nhất nên sớm kết hôn, rồi cậu chuyển hết
tài sản sang cho em gái tôi là được. Đã ly dị so với việc gái lỡ thì (tức là ế)
vẫn tốt hơn nhiều.”
“Tôi vừa rồi là nói đùa mà.”
“Ở trước mặt cảnh sát mà dám nói đùa,
không muốn sống nữa hả?” Lương Ưu Hoa để
lộ ra khẩu súng nằm bên trong âu phục. Lúc này anh không còn là huynh trưởng mà
đã trở thành một “chiến binh chính nghĩa” rồi.(QLCC: siêu nhân biến
thân *vật vã*)
“…” Như
vậy là ép hắn hay sao?
Thông qua chuyện này đã
chúng ta đã nhận được một bài học lớn.TUYỆT ĐỐI KHÔNG ĐƯỢC NHÀN RỖI MÀ ĐI CHỌC
TỨC CẢNH SÁT!
Chỉ chốc lát sau hai
người đàn ông – sau khi giao dịch thành công – đã lên xe. Lương Ưu Hoa mặt tươi
như hoa, trực tiếp đẩy em gái xuống ngồi ghế sau.
Lương Ưu Tuyền không rõ
cho nên trước quan sát thật kĩ Tả Húc, thấy không có vết thương nào liền quàng
qua tay Tả Húc, nhỏ giọng hỏi: “Hai người nói cái gì thế? Sao anh tôi lại
cười như thế?”
“Anh trai cô đem hàng hóa ứ đọng bán lại
cho tôi, nên tâm tình tự nhiên tốt.” Tả
Húc im lặng hỏi trời xanh, con đã làm gì sai hả trời??
“Bán hàng hóa ứ đọng?…” Lương Ưu Tuyền nghĩ nghĩ. Quả thật trong kho của cục cảnh
sát có thu được không ít tang vật, quần áo hàng hóa mấy trăm rương… Cô đập vào
đầu Lương Ưu Hoa một cái: “Anh! Anh là cảnh sát sao có thể chào
hàng tài sản quốc gia?! Huống chi là hàng giả mạo chất lượng kém?”
Lương Ưu Hoa xoa xoa đầu: “Nói cái gì thế?
Anh bán gì?”
“Tả Húc nói anh bán cho anh ta một đống
hàng hóa ứ đọng.”
“Hả?! Tên tiểu tử này lại nói em gái mình
là hàng hóa ứ đọng à? Nhưng cũng đúng, cứ mã hóa thế cùng được!… Ách…” Lương Ưu Hoa lại bị em gái đấm cho một cái nữa, vội
vàng cho xe chạy.
Lương Ưu Tuyền mệt mỏi
ngồi trên ghế. Giải thích cho anh nghe chi bằng đi ngủ luôn. Cô biết anh vì
việc đại sự chung thân của mình mà sốt ruột, nhưng cũng không thể gặp ai cũng
nhận nhằng chứ?
※ ※
Lúc Tả Húc bước vào Lương
gia, hắn thầm nghĩ giờ bỏ chạy không biết có kịp không…
Lương gia chiếm một hết
một tầng, có ba căn hộ riêng biệt nhưng lại vẫn thông với nhau, bài trí rất đơn
giản. Nói ngắn gọn, lúc mở cánh cửa phòng ngủ ra, anh có thể đi vào nhà của
ông, nhưng cũng có thể đó là nhà của cha mẹ, chính là tam thế cùng đường trong
truyền thuyết.
Lương ông đảm nhiện chức
vụ chánh án, theo thói quen liền dùng một loại ánh mắt chuyên dùng quan sát tội
phạm chăm chú nhìn Tả Húc.
Lương ba là giám ngục
trưởng, đang quan sát xem Tả Húc nhìn có giống một kẻ tội phạm hay không.
Lương bà đã về hưu trước
là cảnh sát ở cục ma túy thì vui lòng cười. May là đứa nhỏ này không hút thuộc
phiện.
Lương mẹ b