80s toys - Atari. I still have
Tướng Công Thật Vô Lý

Tướng Công Thật Vô Lý

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321804

Bình chọn: 10.00/10/180 lượt.

Hắn nghẹ giọng hỏi.

Hoa Điệp gật đầu, “Muốn. . . . . . Muội muốn. . . . . .”

Nàng thấp giọng nức nở, cảm thấy rất khổ sở, rất thống khổ, hoa huyệt không ngừng run rẩy, mãnh liệt đòi hỏi làm cho nàng sắp phát điên.

“Muội thật là thích khóc.” Hắn hôn lên nước mắt nàng, nhìn ánh mắt đẹp của nàng nổi lên một tầng sương mù, bộ dạng này của nàng khiến người ta đau lòng.

“Tướng Khuyết ca. . . . . .” Nàng nhìn hắn, nước mắt rơi lã chã.

“Đừng khóc, huynh sẽ giúp muội.”

Hắn hôn môi của nàng, sau đó đem vật tượng trưng cho phái nam nhẹ nhàng đâm vào.

“Ô. . . . . .” Khi dị vật tiến vào, nàng cảm giác được thân dưới của mình từ từ bị xé ra, nàng khóc lên, móng tay đâm sâu vào trong cánh tay của hắn, thở hổn hển

“Muội sẵn sàng chưa?” Hắn kề môi nàng, nói nhỏ .

Sẵn sàng? Sẵn sàng cái gì? Trong mắt Hoa Điệp hiện lên một tia mờ mịt.

Không đợi nàng hiểu, đột nhiên hắn đâm vào, nàng trừng to hai mắt, nàng muốn thét chói tai, nhưng lại bị hắn phủ môi lên.

“Ưm . . . . . ưm. . . . . . Tránh ra. . . . . .” Đầu nàng đầy hoảng loạn, tay nhỏ bé ra sức đánh vào lồng ngực của hắn.

Thật là đau! Đau chết người!

Tròng mắt Hoa Điệp chứa đầy nước mắt, nàng bối rối, thống khổ, không hiểu vì sao hắn lại tổn thương nàng?

“Đừng nhúc nhích. . . . . .” Thẩm Tướng Khuyết cảm giác được vách tường mền mại của nàng đang không ngừng đè ép vật to lớn của hắn, thiếu chút xíu nữa hắn lại muốn tiết .

Hơn nữa nàng còn vùng vẫy giãy dụa, hắn không thể làm gì khác hơn là dùng thân thể nặng nề của mình ngăn lại động tác của nàng.

Nước mắt bao phủ toàn bộ khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, thân thể mềm mại không ngừng khẽ run.

“Thật là đau!” Hoa Điệp cắn môi đỏ mọng, nửa người dưới bị xé rách truyền đến từng trận đau đớn, nước mắt tuôn trào.

Thẩm Tướng Khuyết liên tục hôn lên nước mắt của nàng, thấp giọng an ủi: “Đợi một lát, vừa mới bắt đầu sẽ có chút đau.”

Gì mà một chút, căn bản là đau chết người!

Hoa Điệp cắn răng, ánh mắt buồn bả liếc nhìn nam nhân ở trên, lại phát hiện khuôn mặt Thẩm Tướng Khuyết cực kì vặn vẹo, cho thấy hắn đang hết sức thống khổ.

“Tướng Khuyết ca, huynh làm sao vậy?” Nàng giãy giụa muốn giúp hắn lau đi mồ hôi trên trán, không nghĩ tới nàng mới vừa động, liền bị hắn đè ép trở về.

“Đừng nhúc nhích!” Hơi thở của Thẩm Tướng Khuyết phả vào bên cổ nàng, chỉ cần nàng vừa động, liền liên lụy đến vách tường bên trong hoa huyệt mềm mại, hắn cơ hồ không kìm chế được, muốn vọt vào.

Hắn mạnh mẽ kiềm chế dục vọng của mình, không muốn làm cho tiểu nữ nhân bên dưới sợ hãi.

Hắn đưa tay vuốt ve chỗ giao hợp của hai người, từ nơi hắn vuốt ve truyền đến một trận tê dại, Hoa Điệp rùng mình, khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên đỏ bừng.

Hắn dùng ngón tay đẩy cánh hoa ra, tìm được tiểu châu nhạy cảm, nhẹ nhàng lay động, Hoa Điệp liền kêu lên một tiếng, một loại khoái cảm nhanh như tia chớp không ngừng lẻn vào cơ thể.

“Ừ. . . . . . Rất tê dại. . . . . .” Ánh mắt của nàng đầy sương mù, tay nhỏ bé thật chặc vịn đầu vai hắn, giống như người chết đuối vớ được cái cộc gỗ.

“Còn đau không?” Hắn phả ra hơi thở ấm áp ở bên tai nàng.

Hoa Điệp lắc đầu, cong người lên, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ làm lòng người mềm nhũn.

“Tướng Khuyết ca . . . . .” Ham muốn đốt cháy cơ thể, nàng không biết phải làm gì.

Trong mắt Thẩm Tướng Khuyết loé lên tia sáng quái dị, nhìn nàng bị tình dục thiêu đốt khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên đỏ, hắn hôn môi của nàng, chậm rãi rút ra vật to lớn từ trong hoa huyệt chặt chẽ.

Hoa Điệp cảm thấy thoải mái đồng thời tức giận vì cảm giác trống rỗng trong cơ thể.

Nàng không tự chủ lắc mông, đáng thương nhìn nam nhân phía trên.

Trong cơ thể trống không chỉ có hắn mới có thể lấp đầy.

“Tướng Khuyết ca. . . . . .” Hoa Điệp muốn nói lại thôi, không biết nên nói như thế nào. Vừa rồi rõ ràng là nàng kêu hắn tránh ra, bây giờ làm sao có thể yêu cầu hắn lấp đầy vào khoảng trống đó cho nàng sao?

“Làm sao vậy?” Hắn nhìn gương mặt đỏ bừng của nàng, khóe miệng hiện lên nụ cười quỷ dị, hắn nhẹ giọng nói nhỏ, “Muốn sao?”

“Ừ. . . . . .” Nàng xấu hổ dúi đầu vào trong ngực của hắn, không dám nhìn hắn.

Hắn lập tức đem phái nam to lớn đưa vào trong cơ thể nàng, bắt đầu lắc lư cái mông, chậm rãi tiến vào, từng trận bù đắp làm cho nàng hét rầm lên.

“Tốt. . . . . . Cảm giác kỳ quái. . . . . .” Giống như là dạt dào lại là lấp đầy tất cả trống không.

“Bây giờ mới bắt đầu.”

Tòng mắt Thẩm Tướng Khuyết trở nên đen sẫm, dùng sức cử động, một lần lại một lần xâm lấn thân thể của nàng, cơ thể hai người va chạm phát ra âm thanh mập mờ.

Mỗi lần hắn rút ra đều đem theo một lượng lớn dịch mật trong suốt, tí tách rơi xuống trên giường.

“A. . . . . . A. . . . . .” Một tiếng lại một tiếng yêu kiều, không ngừng vang vọng ở trong phòng hẹp, cùng với vẻ mặt đau khổ của nữ nhân, khi thì thỏa mãn thoải mái, khiến người ta không biết rốt cuộc là nàng đau đớn hay là vui vẻ.

“Thích không?” Hắn vừa động, vừa quan sát nét mặt của nàng.

“Thích. . . . . .” Hoa Điệp không ý thức đuổi theo nhịp của hắn, toàn thân phủ một lớp mồ hôi, trong không khí trôi nổi mùi vị hoan ái.