Teya Salat
Tù Nô Tân Nương: Cải Tạo Tổng Tài Gay Của Giới Hắc Đạo

Tù Nô Tân Nương: Cải Tạo Tổng Tài Gay Của Giới Hắc Đạo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326481

Bình chọn: 7.00/10/648 lượt.

hai ba.”

Sau hàng loạt tiếng nháy, một màn ba người hạnh phúc được lưu lại, trở thành ký ức vĩnh hằng.

******

Anna mang bức ảnh chụp đến trước mặt Khải Tư, người phụ nữ trên ảnh chụp, dù mặc áo cưới hay mặc quần áo hằng ngày, trên mặt cũng mang theo nụ cười hạnh phúc, tay cô còn nắm một đứa trẻ xinh đẹp đến ma quỷ, hai người đi trên đường, trong lúc giơ tay, cũng tràn ngập khí chất cao quý thanh lịch, giống như gia đình minh tinh.

Động tác của người phụ nữ và đứa trẻ vô cùng thân thiết, thường ôm nó, hoặc hôn nhẹ, tay cầm tay đi lang thang trên đường, biểu tình nhàn nhã mà hạnh phúc, làm biểu tình của Khải Tư hoàn toàn trầm xuống là, bên cạnh hai người còn có một người đàn ông cao lớn tuấn mỹ, mặt rõ ràng hờ hững lạnh lùng, nhưng khi nhìn người phụ nữ và đứa bé thì lại dịu xuống.

Khải Tư đột nhiên cười ngoan độc, cầm lấy bức ánh kia, xé nát từng tấm một: “Bắt cô ta về đây.”

Anna nhìn vẻ mặt như phát điên của Khải Tư, không thể tưởng tượng được, sao hắn lại để ý đến một công cụ như vậy, giống như hàng nghìn hàng vạn đứa trẻ mà họ đã sử dụng, như sát thủ, chỉ là công cụ giết người thôi, vì sao hắn lại chỉ để ý đến cô ta như vậy?

Nhưng Anna vẫn ấp úng nói: “Đã biết, ngài Khải Tư.”

Khải Tư lại cầm bức ảnh, nhẹ nhàng vuốt ve mặt người phụ nữ trên bức ánh, giống như vuốt tóc người tình, dịu dàng đến cực điểm, trong mắt mang theo si mê.

Thật lâu sau, Khải Tư lạnh lùng nói: “Đừng lấy đá chọi đá, đừng cố đi bắt cô ấy! Cô còn chưa đủ tư cách đâu, cô xem xem, cô ta yêu thương đứa bé này thế nào, cô ta nhất định còn quan tâm đến nó hơn so với việc mất đi sinh mệnh của mình. Bắt nó đến đây trước, dù nói thế nào, tôi cũng là cha nuôi của cô ta, là ông của đứa bé này, mời cháu mình đến chơi, có quá phận không Anna?”

Anna nhìn biểu tình dữ tợn của, sợ đến mức toát mồ hôi lạnh ở lòng bàn chân, “Ngài Khải Tư, tôi sẽ đi làm.”

Khải Tư nhìn mặt người đàn ông kia, không ngờ, người đàn ông làm bảo bối của hắn động tâm lại là hắn ta, nếu có một ngày, dùng bảo bối yêu cầu hắn ta đi làm cái gì, không biết người đàn ông kiêu ngạo lãnh khốc này có cúi người không?

Khải Tư có chút tò mò.

Cầm lấy bức ảnh mặc áo cưới cười đến ngọt ngào kia, Khải Tư lẩm bẩm nói: “Bảo bối, ngay con cũng muốn kết hôn, muốn rời khỏi cha sao? Vì sao con còn sống mà lại muốn rời khỏi cha……” Nhiều năm như vậy, hắn nhìn ngắm dáng vẻ của cô một lần nữa, lại cảm thấy đẹp hơn, cô cười xinh quá, thì ra cô, lạnh như băng một con rối gỗ không có sinh mệnh, không có tình cảm gì, mà giờ phút này, lại thay đổi, cô cười với người khác giống như có tình cảm, nếu thật như vậy, giả sử bị nhốt bên cạnh hắn, thế há chẳng phải vui? Hai người kia là người cô quan tâm nhất, để cô đứng bên cạnh hắn; Từ từ nhìn hắn hủy diệt người cô yêu quý, có phải càng thú vị hay không?

Ánh mắt Khải Tư tối tăm nhìn hình xăm sư như ẩn như hiện tử sau lưng cô, nhẹ nhàng nói: “Bảo bối, con mãi mãi là của ta.”

******

Ba ngày sau, Hong Kong xa hoa diễn ra hôn lễ cao quý nhất.

Trong phòng trang điểm cô dâu, mọi người cãi nhau, khiến Đào Chi Yêu đau đầu hoảng hốt không thôi. Cung Nhược Hạ thấy sắc mặt cô hơi tái, vì khẩn trương mà trán toát mồ hôi, Cung Nhược Hạ săn sóc đuổi tất cả mọi người đang tranh cãi ầm ĩ ra ngoài, để lại không gian cho Đào Chi Yêu, để cô có thể bình tâm một chút. Dù sao, cô hình như còn chưa có chuẩn bị gì với việc kết hôn này.

Đào Chi Yêu có chút khẩn trương lộ ra một nụ cười cứng ngắc, nhìn bảo bối cao hứng, không muốn thừa nhận mình rất lo lắng xúc động muốn chạy trốn, phất tay với nó, Đào Chi Yêu dịu dàng nói: “Bảo bối, yên tâm đi, mẹ đã đồng ý rồi, nhất định sẽ không chạy trốn.”

Rất nhanh, Cung Nhược Hạ bỗng dang hai tay kéo Đào Tiểu Đào ra ngoài, Cung Nhược Hạ nhìn Đào Chi Yêu, nháy mắt mấy cái, trấn an nói: “Đừng lo lắng, cố lên.”

Đào Chi Yêu cố nở nụ cười.

Cô rất lo lắng, so với lần đầu tiên cô nổ súng giết người còn lo lắng gấp trăm lần. Cô lo hắn hối hận, không, là lo hắn sẽ không chịu nổi thân phận của cô, sát thủ từng bị coi chẳng khác nào công cụ, lấy một người vĩ đại như hắn, bọn họ thật sự có thể bình an vượt qua cả đời sao? Nếu có một ngày Khải Tư phát hiện, bọn họ phải làm sao?

Đủ loại phỏng đoán làm cô càng bất an.

Mặc áo cưới, Đào Chi Yêu một mình ở trong phòng đi tới đi lui, không biết nên làm thế nào cho phải. Mà tại căn phòng giám sát bên kia, có một người đàn ông gian ác, nhìn cô, cười lạnh lẽo.

Mà Đào Tiểu Đào bị bác lôi đi, đi sau cô một đoạn, đột nhiên mò thấy cái vòng cổ kia, đó là thứ duy nhất cha để lại cho mẹ, hôm nay lại là ngày có ý nghĩa kỷ niệm như thế, nếu như mẹ đeo chiếc vòng cổ xuất hiện, như thế có phải sẽ hoàn mỹ hơn một chút không?

Mắt Đào Tiểu Đào đảo quanh, trong hai mắt là ánh sáng lung linh gợn sóng.

Càng không ngừng lui về sau mấy bước, nhìn bóng dáng rời đi của Cung Nhược Hạ và Luyến Nhi. Đào Tiểu Đào xoay người chạy trở lại.

Mới chạy vài bước, ở một chỗ rẽ trên hành lang, một phụ nữ mặc một bộ quần án đỏ dài bó sát bỗng ngăn trước mặt nó, nhìn nó đáng yêu như tiểu thiên sứ, đôi môi đỏ mọng chu ra, cúi ngư