XtGem Forum catalog
Tù Lung

Tù Lung

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322783

Bình chọn: 9.5.00/10/278 lượt.

tên người nọ.

Oán hận, phẫn nộ, yêu say đắm…. đủ loại cảm xúc đan xen vào một chỗ, trái tim đau đớn như bị ai đó siết chặt.

Ánh mắt hướng về phía quảng trường, nơi đó đang tụ tập hơn một trăm tên

pháp sư. Có đủ tinh anh của các chủng tộc, tất cả đều tập trung ở đây.

“Duẫn Tư La.” Một người trong số đó bước tới, bộ dạng rất giống Y Ân, tóc vàng, mắt xanh biếc. “Trả sinh mệnh lại cho ta.”

Vì muốn có sức mạnh cường đại, gã đã lập khế ước với Duẫn Tư La, cái giá phải trả chính là sinh mệnh của chính mình.

Bây giờ, gã hối hận.

Trả lại sinh mệnh cho gã, tất cả đều phải trả lại cho gã.

Duẫn Tư La mỉm cười, thích thú trả lời: “Thật ngại, đã dùng hết rồi.” Tuy

rằng sức mạnh anh rất lớn, nhưng cũng không phải vô cớ mà có. Lúc trước

vì muốn kéo dài sinh mệnh cho người kia, anh không thể không lấy đi sinh mạng của các chủng tộc khác. Người nọ là hỗn huyết giữa huyết tộc và

lang tộc.

Dùng hết rồi?

Ái Đức Hoa nghiến răng nghiến lợi, gã nghĩ rằng Duẫn Tư La đang gạt mình. Đó là sinh mệnh, là thứ quý giá

nhất trên đời, anh ta tưởng đó là gì. Tiền bạc hay sao?

Gã không chút do dự rút trường cung trên lưng, hóa ra một ngọn tiễn, bắn mạnh về phía Duẫn Tư La.

Hào quang trắng toát bất ngờ nổ tung, tỏa sáng khắp quảng trường, thập chí

một vài tia sáng còn chiếu xuyên qua kết giới rọi sáng cả Phong đô.

Duẫn Tư La vươn tay, nhẹ nhàng tiếp lấy ngọn tiễn, bàn tay siết chặt, ngọn

tiễn ánh sáng lập tức hóa thành vô số chấm sáng li ti, phiêu tán trong

không khí.

Sắc mặt Ái Đức Hoa tối sầm, cũng không nói thêm gì.

Chính là cánh tay lại nâng lên, bàn tay trống rỗng dần dần xuất hiện một ngọn tiễn. Lần này, ánh sáng yếu ớt hơn nhiều, ánh sáng không còn phát

quang bốn phía, mà là một màu trắng nhợt nhạt gần như trong suốt.

Thấy cây tiễn này, Duẫn Tư La khẽ “A” một tiếng, lập tức mỉm cười.

Tiễn đầu tiên của Ái Đức Hoa là quang minh kinh điển trong hệ ma pháp, tuy

rằng sức lực so với các ma pháp sư khác mạnh hơn một chút, nhưng bản

chất không hề khác nhau. Chính là tiễn thứ hai, gã mở ra quang minh ma

pháp vượt khỏi quy tắc, bộc phát luồng sức mạnh của riêng mình.

Tuy rằng vượt qua quy tắc có thể nâng cao sức mạnh của mình nhưng muốn thực hiện cũng không phải chuyện dễ.

Ánh mắt Duẫn Tư La chuyển đến thanh niên đứng phía sau Ái Đức Hoa: “Là ngươi dạy gã?”

Đó là vương của huyết tộc. Dung mạo xinh đẹp cùng một đầu tóc dài đỏ rực

như lửa. Nghe thấy câu hỏi của Duẫn Tư La, đuôi chân mày thanh niên khẽ

nhếch lên “Không sai!”

Huyết tộc rất sợ Duẫn Tư La, so với Lang

tộc càng dữ dội hơn. Từ khi biết Duẫn Tư La lần thứ hai xuất hiện, gã

lập tức chọn lựa liên thủ cùng Ái Đức Hoa.

Duẫn Tư La ngẫm nghĩ một chút, khóe môi khẽ tươi cười.

Trong lúc hai người đang nói chuyện, Ái Đức Hoa lần thứ hai giương cung,

trong khoảnh khắc vô thanh vô tiếng bay về phía Duẫn Tư La.

Duẫn Tư La vẫn như cũ vươn tay bắt lấy tiễn, khẽ siết, tiếp theo ngọn tiễn tan biến vào hư không.

Cho dù Ái Đức Hoa được huyết tộc trợ giúp, trình độc đã nâng cao lên một

bậc, nhưng mà đối với anh ta mà nói, vẫn như trước không có khác biệt

gì. Ái Đức Hoa chỉ mới bay lên khỏi mặt đất một chút, mà anh ta đã muốn

bay tới tận bầu trời.

Ái Đức Hoa đã ra hết sức, nhưng anh ta lại chỉ nhàn nhã phất tay.

Lang tộc, xà tộc, người khổng lồ, thậm chí là tinh linh tộc, bốn phía vây chặt công kích.

Duẫn Tư La vẫn đứng ở trung tâm quảng trường như trước, tùy ý vung tay, tất

cả những lực lượng đang công kích đều có cảm giác sức mạnh mình đang bị

một thứ vô hình ngăn cản, không tới nửa phút tất cả đều tan biến như bị

thủy triều ập tới cuốn trôi.

Ái Đức Hoa còn chưa kịp chuẩn bị biện pháp đối phó, Duẫn Tư La đã thong thả tiến về cánh cổng quảng trường.

Cùng lúc đó, những người xunh quanh cũng có cảm giác cảnh vật đang thay đổi.

Ở lối vào có một thanh niên đang im lặng đứng đó, tóc dài túy ý rối tung

trên bờ vai, y đứng thẳng chăm chú nhìn đối phương, giống như trở thành trung tâm của thế giới, mà bọn hắn, ở trước mặt người thanh niên này

lại không dám phản kháng một chút nào.

Ánh mắt thanh niên trong suốt, thản niên nhìn Duẫn Tư La: “Chuẩn bị xong chưa?”

Duẫn Tư La mỉm cười, hỏi một câu giống hệt: “Chuẩn bị xong chưa?”

——— —————— —————— —————— ———

Tốc độ cực nhanh, không thể nhìn thấy động tác của hai người. Tiến một bước lùi một bước, luồng áp lực mãnh mẽ toát ra muốn xé rách hết mọi thứ

xung quanh.

Không khí trở nên nặng nề như bị kéo lên cao, áp lực

dần nặng nề, mọi người ở trong vòng kết giới đã muốn không đứng lên nỗi, một số người đã bất tỉnh, trong mắt tràn ngập tuyệt vọng.

Bọn họ có thể cảm nhận được, trong luồng không khí trong suốt đang dần dần có sự biến đổi.

Mà bọn họ không có cách nào chống đỡ được.

Duẫn Tư La cảm thấy suy nghĩ của mình bị phân làm hai, một bên cùng Y Ân tranh đấu, một bên đang dần nhớ lại.

Thanh niên này làm anh ta rất ngạc nhiên. Khi tỉnh lại người đầu tiên thấy

cũng là thanh niên này, rõ ràng với thực lực của mình có thể dễ dàng

chống lại y. Nhưng hiện tại không giống như vậy, trong một thời gian

ngắn cơ th