XtGem Forum catalog
Tù Lung

Tù Lung

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322705

Bình chọn: 9.00/10/270 lượt.

nhiên cười một chút, vừa mở lồng bàn lên: “Bữa sáng hôm nay có bánh mì nướng, sữa nóng….”

“Bữa sáng kiểu tây a!” Hứa Tuấn Thiên cầm lấy dao nhỏ: “Tuy ta không ăn

kiêng, bất quá nếu được ta vẫn thích món ăn Trung Quốc hơn.”

“Kiểu Trung Quốc, ngài là người Trung Quốc sao?”

Lần đầu tiên nghe thấy hai chữ này. Hứa Tuấn Thiên cố gắng kiềm nén lại

trái tim đang kích động của mình, làm bộ như không hề để ý tới: “Ngươi

cũng biết quốc gia này sao?”

“Tôi nhìn thấy trong sách. Nơi đó rất đẹp, cũng rất thần bí.”

“Đúng vậy, bất cứ ai đi qua Trung Quốc một lần đều bị mê hoặc.” Hắn chậm rãi

gặm bánh mì, Hứa Tuấn Thiên chọn lọc từ ngữ thật kỹ. Hắn không thể để

thiếu niên nghi ngờ: “Đúng rồi, ta vẫn chưa biết tên ngươi!”

“Đây là lỗi của tôi, vẫn chưa nói tên mình cho tiên sinh.” Thiếu niên lập tức sợ hãi khom người nhận lỗi: “Tên của tôi là Jack.”

“Đây là tên, vậy họ ngươi là gì?”

“Thưa ngài, tại quốc gia này, họ chỉ dành cho những người có thân phận cao quý.”

Xem ra xã hội ở đây phân chia vô cùng nghiêm ngặt, không còn nghi ngờ gì

nữa, con người trong xã hội này thuộc tầng lớp thấp kém nhất. Hứa Tuấn

Thiên bưng ly sữa lên, hớp một ngụm: “Ta có một đứa em trai, cũng lớn cỡ ngươi. Bởi vậy khi nhìn thấy ngươi, ta có cảm giác rất thân thiết.” Hắn chỉa chỉa chỗ ngồi bên cạnh: “Ta chưa bao giờ bảo em trai ta hầu hạ

mình cả. Ngươi ngồi xuống đi!”

Jack do dự một chút, Hứa Tuấn

Thiên biết đứa nhỏ này đang khó khăn quyết định nghe theo lệnh của mình hay Y Ân. Biết thế hắn càng cố chấp hơn: “Nếu Y Ân đã bảo ngươi tới hầu hạ, thì ngươi nhất định phải nghe theo lời của ta. Hiện tại ta chính là chủ nhân của ngươi.”

Những lời này quả thực có uy lực, nô tính

đã thấm sâu vào tận xương cốt của Jack. Hắn vừa mới nói xong, thiếu niên lập tức nghiêng người ngồi xuống. Hứa Tuấn Thiên cảm thấy vô cùng hài

lòng, mặc dù vẫn còn khoảng cách, nhưng lời nói của hắn trước mặt những

người hầu vẫn có phân lượng a.

Hắn đẩy ly sữa ra, mỉm cười nói:

“Kỳ thật ta không muốn ngươi cứ giữ bộ dáng câu nệ như vậy. Lúc nãy ta

đã nói rồi, ta có một đứa em trai cùng cha khác mẹ, nhỏ hơn ta rất

nhiều.” Hắn ngừng một chút, dịu dàng nhìn Jack: “Giống như ngươi vậy, ta rất thương nó.”

Jack rõ ràng bị chuyện xưa của hắn thu hút, đôi

mắt xanh biếc mở to nhìn hắn không chớp mắt: “Tiên sinh, ngài là một

người anh trai tốt.”

“Thực ra bây giờ ta rất hối hận, sau khi tới đây, ta không biết còn cơ hội nào gặp lại nó không nữa. Nó vẫn còn đang đi học, ta nhớ rõ ngày ra đi nó đang tham gia giải bóng rổ toàn quốc

Mỹ. Nó nói nhất định sẽ đạt được giải quán quân cho ta xem.” Nói tới

đây, Hứa Tuấn Thiên khẽ cười, ánh mắt có chút mơ màng, tựa như đang chìm đắm trong suy nghĩ của chính mình: “Nó rất láu cá, muốn ta nó đi du

lịch Trung Quốc một chuyến làm phần thưởng.” Thở dài một hơi, âm thanh

cũng dần trầm xuống: “Chỉ là, ngay cả Trung Quốc ở đâu ta cũng không

biết. Nơi này….” Hắn khẽ cắn môi, vẻ mặt vô cùng buồn rầu: “Ta cảm thấy

nơi này giống như thuộc một không gian khác, ở trong này, ta không hiểu

biết gì. Có lẽ, ta vĩnh viễn không bao giờ thấy được em trai mình nữa.”

Hắn che mặt, bả vai hơi co rúm một chút.

“Xin ngài đừng quá bi

thương.” Jack luống cuống tay chân, nhịn không được vỗ vỗ lên bả vai nam nhân: “Nơi này không đáng sợ đến vậy đâu. Chỉ là một không gian khác mà thôi. Tôi nhớ rõ có một quyển sách có đề cập tới “không gian song

song”, đại khái chính là như vậy.”

Hứa Tuấn Thiên chậm rãi ngẩng đầu: “Không gian song song? Ta không rõ lắm. Nhưng ta có thể trở lại Trung Quốc sao?”

“Xin tin tưởng tôi.” Ánh mắt nam nhân hoang mang hệt như một đứa nhỏ, Jack

cảm thấy trái tim mình như bị vật gì đó đâm vào, vừa chua xót lại đau

đớn: “Tiên sinh, ngài không cần nghĩ nơi này đáng sợ như vậy, tôi sẽ cố

hết sức giúp đỡ, hầu hạ làm cho ngài cảm thấy vô cùng thoải mái. Đương

nhiên, tôi không thể so sánh với em trai ngài, nhưng chỉ cần hiểu rõ

thời cơ, ngài muốn trở về thăm em trai cũng không phải việc khó.”

Thời cơ! Hứa Tuấn Thiên nhạy bén chụp lấy ngay chữ này. Nắm tay đặt trên đầu gối lặng lẽ nắm chặt lại, hơi nghiêng đầu: “Ngươi đang an ủi ta sao.”

“Xin tin tưởng tôi, tiên sinh.” Jack cũng không biết vì sao mình lại lo lắng như vậy, đến khi ý thức được mới biết mình đã cầm lấy tay nam nhân.

“Tôi thật sự quá thất kinh, lại làm ra hành động vô lễ như vậy.” Vội

vàng buông ra, nhưng lại có chút luyến tiếc. Nam nhân này hoàn toàn khác biệt, rất trầm ổn, cũng rất ôn nhu. Jack muốn ở bên cạnh người nam nhân này.

“Không có vấn đề gì.” Hứa Tuấn Thiên sờ sờ đầu Jack, mái

tóc vàng vô cùng mềm mại, giống như đang lướt trong nước: “Vừa rồi ngươi nói thời cơ là sao?”

Jack trầm ngâm một chút, sau đó cố gắng nhớ lại những gì mình đoạn ngắn mình nghe thấy: “Sức mạnh lang tộc đến từ

ánh trăng, hàng năm lúc mặt trăng tròn nhất, cũng là thời điểm sức mạnh

của lang tộc lên đến đỉnh điểm. Lúc này, họ sẽ mở thông đạo ra.”

“…..mở ở đâu?”

“Ở thánh điện. Đó là nơi thiêng liêng nhất ở lang tộc. Y Ân chủ nhân chính là sinh ra ở đó.”

Tuy rất muốn hỏi t