
hỏi,
thuận tay đem bát đũa của hắn lấy thức ăn từ từ đẩy tới nàng.
Uyển Ước nhỏ giọng nói cảm ơn, tư vị chua xót trong
lòng lại dâng, nàng lo lắng không yên nghĩ đến, trượng phu của nàng là hay
không cũng sẽ đối với cô gái khác cũng săn sóc như thế?
“Uyển Diễn.” Uyển Ước giương mắt, nhìn thẳng muội muội
ánh mắt lóe lên, đang lúc mọi người không nói gì, đặt câu hỏi:“Cha mẹ tìm ta
thương nghị qua hôn sự của muội, muội biết không?”
Uyển Diễn xin lỗi gật đầu.
Đường Cẩn Tư yên lặng quan sát hai cô gái tướng mạo
giống nhau, Uyển Diễn xấu hổ thẹn thùng, Uyển Ước tỉnh táo trầm ổn, đều là bình
thường hiếm thấy……
Các nàng lúc bình thường, một người hoạt bát, một
người nhu thuận, giờ phút này lại toát ra diện mạo bất đồng.
Đường Cẩn Tư hoàn toàn ý thức được, chính mình đối với
đôi tỷ muội này hiểu còn quá ít.
“Muội quyết định cùng ta tiến vào Đường gia?” Uyển Ước
thản nhiên hỏi muội muội.
“Uyển Ước!” Cha mẹ vừa quát.
Tại trước mặt Đường Cẩn Tư, Uyển Ước không có tư cách
nghị luận chuyện này.
Đường Cẩn Tư làm cái biểu hiện không sao cả, thể hiện
ra bộ dạng dung túng Uyển Ước.
Uyển Diễn thấy thế, cũng không tránh né, hỏi ngược
lại:“Tỷ tỷ, chúng ta cùng một chỗ không tốt sao?”
Uyển Ước tâm trầm xuống, xác nhận tâm tư muội
muội.“Muội muốn cùng ta gả cho cùng một nam nhân, muội chịu được ủy khuất thân
là tiểu thiếp?”
Uyển Diễn dừng một chút, nhịn không được thở dài.
Nàng cũng không phải là muốn
cùng tỷ tỷ đoạt trượng phu, chỉ là tỷ tỷ sau khi
xuất giá, nàng đặc biệt tịch mịch, cha mẹ lại thường xuyên tại trước mặt nàng
tán thưởng tỷ phu là tốt, tán thưởng khiến nàng đều động tâm. Thấy
nam nhân khác, nàng liền không nhịn được cùng tỷ phu so sánh, cuối
cùng được ra kết luận ── không có bất kỳ một người nam nhân so ra mà
vượt tỷ phu! (Vô sỉ)
Nàng không muốn gả cho nam nhân không
bằng tỷ phu, cũng không nỡ cùng tỷ tỷ chia cách,
phương pháp tốt nhất, đương nhiên là cùng tỷ tỷ gả cho cùng
một nam nhân.
Uyển Diễn ngây thơ nói:“Chỉ cần có thể
cùng tỷ tỷ ở cùng một chỗ, Uyển Diễn sẽ không ủy khuất!”
Đường Cẩn Tư nở nụ cười.“Xem ra Uyển Diễn rất thích
Uyển Ước.”
Uyển Diễn thẳng thắn gật
đầu, tỷ tỷ cùng tỷ phu, nàng đều thích.
Cha mẹ bị Uyển Diễn ngây thơ chọc cười, chỉ có Uyển
Ước cười không nổi.
“Uyển Diễn, muội luôn không phải là vì ta mới muốn gả
cho Cẩn Tư đi?” Uyển Ước cảm giác hoang đường sâu sắc. (Còn cảm giác à? Quá
hoang đường đi)
“…… Cũng không hoàn toàn là.” Uyển Diễn nhìn Đường Cẩn
Tư, chúm chím mím môi, đập nồi dìm thuyền nói:“Chủ yếu là,
người tỷ phu vốn muốn cưới, là muội.”
“Cái gì?” Uyển Ước ngây dại.
Cha mẹ rất nhỏ thở dài, nhưng tới tai nàng lại như sấm
bên tai.
“Tỷ tỷ……” Uyển Diễn đồng tình nhìn nàng, có chút
không đành lòng nói:“Kỳ thật người tỷ phu ban đầu ở trên núi Phục Hổ
nhìn thấy, người muốn kết hôn, là muội.”
Đường Cẩn Tư nhíu nhíu mày, không hoàn toàn đồng tình
lời của Uyển Diễn, nhưng không phản bác.
Người hắn vừa gặp đã thương có lẽ là Uyển Diễn, nhưng
biết Uyển Ước, quyết định cưới Uyển Ước tâm ý cũng là chân thật……
Uyển Ước nghe không được tiếng lòng vị hôn phu bên
cạnh, chỉ nghe thấy muội muội vạch trần chân tướng, sau đó nội tâm của nàng ở
chỗ sâu trong truyền ra tiếng dao động.
Uyển Diễn nói là sự thật? Uyển Ước u mê nhìn về phía
Đường Cẩn Tư, loại ánh mắt hỗn loạn lại yếu ớt xin giúp đỡ. Nàng chờ đợi hắn
nói cho nàng biết, Uyển Diễn nói không phải là sự thật, không phải!
Đường Cẩn Tư phảng phất nhìn thấu tâm tư của nàng,
thương tiếc nói:“Có phải thật vậy hay không cũng không quan trọng, Uyển Ước,
chúng ta đã thành thân, không cần so đo dĩ vãng đúng sai.”
Uyển Ước nghe lấy lời của hắn, như nghe được hắn xác
nhận câu trả lời của Uyển Diễn.
Cho tới nay, giấc mộng tốt đẹp ấm áp của nàng rách nát
rồi.
Thì ra là, muội muội không phải là cùng nàng đoạt
trượng phu, mà là muốn đoạt lại hạnh phúc thuộc về chính nàng.
Bóng đêm dần dần sâu, Đường Cẩn Tư mang theo Uyển Ước
về nhà. Dọc theo đường đi, Uyển Ước trầm tĩnh không nói, dường như đã bị đả
kích nghiêm trọng, thần sắc ưu thương.
Đường Cẩn Tư cảm thấy có chút đau lòng không biết từ
đâu tới, không chịu được thấy nàng khổ sở.
Hai người thành thân tới nay, đã từng nhu tình mật ý,
ân ái triền miên. Hắn đối với Uyển Ước là có tình cảm, nhưng mà hắn lại không
có biện pháp xác nhận loại cảm tình này có phải là tình cảm vợ chồng mà hắn
luôn theo đuổi hay không? (Ngu!)
“Uyển Ước, chuyện quá khứ đừng suy nghĩ nhiều, sớm đi
nghỉ ngơi.” Đưa thê tử trở về phòng ngủ, Đường Cẩn Tư lại chuẩn bị rời đi.
“Còn chàng?” Uyển Ước ngồi ở mép giường, u mê nhìn
chăm chú hắn. Trượng phu đã rất nhiều ngày không cùng nàng chìm vào giấc ngủ,
cùng nhau nghênh đón nắng sớm, có phải hay không bởi vì hắn tâm đã không còn ở
trên người nàng?
“Ta còn có công vụ cần xử lý.” Đường Cẩn Tư thẳng thắn
trả lời.
Uyển Ước châm chọc cười, không tin lời của hắn. Hắn có
thời gian đi gặp muội muội, lại không thời gian cùng nàng? Hắn thẳng thắn đến
tai nàng lại thành lời dối trá.
Vì c