
hưng hình ảnh lại cực kỳ rõ ràng.
"Anh cho người theo dõi em!"
Lam Kỳ tức giận, mặc dù hắn ta là anh rể tương lai của cô nhưng làm như vậy thật sự quá đáng, trên thế giới này làm gì có anh rể nào lại cho người đi theo dõi em vợ.
"Kỳ Kỳ, em nghe anh nói, anh làm như vậy là vì muốn tốt cho em."
Lý Hạo đè nén cảm giác đau đớn trong lòng mở miệng, hắn làm như vậy thật sự vì muốn tốt cho cô, làm sao cô lại không hiểu.
"Anh....quả thật không thể nói lý."
Lam Kỳ nghĩ kôhng ra từ mắng người, hắn là anh rể của cô, cô tôn trọng hắn, nhưng hắn cũng không thể làm vậy.
"Kỳ Kỳ, em không hiểu, em còn quá nhỏ, cái xã hội này cực kỳ đen tối, anh chỉ sợ em bị tổn thương, Thiệu Tử Vũ không có khả năng thật lòng thích em, điều kiện anh ta tốt như vậy, anh sợ anh ta chỉ là muốn đùa với em.”
Lý Hạo thu lại tức giận dịu dàng mở miệng.
"Em nói lại lần nữa, chuyện của em không cần anh quản."
Lời của Lý Hạo làm cho cô cực kỳ khó chịu, cô biết điều kiện của Thiệu ngốc tốt, nhưng anh sẽ không đối xử với cô như vậy.
Lý Hạo cười khổ.
"Kỳ Kỳ, anh đã xử lý quá nhiều vụ kiện ly hôn của những kẻ có tiền, khi có tiền bản thân liền trở thành một vật sáng, dễ dàng thu hút các loại hấp dẫn, em có tự tin có thể giữ được trái tim của Thiệu Tử Vũ? Tuy hiện tại anh ta có nói thích em như thế nào, yêu em như thế nào, nhưng hoàn toàn đều vô dụng, bởi vì bản thân anh ta cũng không biết được chuyện sau này của mình.”
Lời này khiến sắc mặt Lam Kỳ trắng không còn chút máu.
"Em không muốn cùng anh thảo luận vấn đề này, nếu anh vẫn coi chúng ta là người một nhà, về sau không cho phép tìm người theo dõi em.” Lam Kỳ hét to.
Lý Hạo cúi đầu, hắn vốn là chỉ là muốn biết người đàn ông nào đang qua lại với cô, nên mới đối với cô làm chuyện như vậy, hiện tại đều biết rõ, cho người theo dõi cô đã không còn bất kỳ ý nghĩa gì nữa.
"Về sau anh sẽ không làm như vậy nữa.” Hắn đảm bảo.
"Em đi đây."
Lam Kỳ đi tới cạnh cửa, vừa đi đến cửa cô liền quay trở lại, đem những tấm ảnh chụp kia cầm trên tay, những tấm ảnh chụp này là của cô cùng Thiệu ngốc không cần để ở chỗ này.
Đi ra khỏi cao ốc, trong lòng Lam Kỳ rầu rĩ, cô thừa nhận những lời nói của Lý Hạo ảnh hưởng đến cô, không phải là sợ Thiệu ngốc về sau thay lòng đổi dạ mà là cho tới bây giờ anh cũng không có nói anh thích cô, làm cho cô cảm giác cực kỳ thất bại.
Lúc này di động lại vang lên, là điện thoại của Thiệu ngốc.
"Bé con, đang ở nơi nào, còn chưa tới?"
"Em có chút chuyện nên chậm trễ một chút, rất nhanh liền tới."
Lam Kỳ mở miệng, Thiệu ngốc có một năng lực thần kỳ, chỉ cần cảm giác được anh quan tâm cô, tâm tình cô sẽ không khỏi sáng sủa.
"Báo cáo vị trí, ở tại chỗ chờ anh."
"Được."
Lam Kỳ bướng bỉnh cười, đem vị trí hiện tại của cô nói cho anh biết.
Mấy phút sau, xe Thiệu Tử Vũ liền đến.
"Làm sao lại đứng dưới ánh nắng mặt trời?"
Sau khi Lam Kỳ lên xe, Thiệu Tử Vũ lau mồ hôi trên trán cô trách cứ.
Lam Kỳ mượn cơ hội này dựa sát vào thân thể anh, không biết làm sao nhưng cô muốn mỗi ngày đều có thể cùng anh ở cùng một chỗ.
Thiệu Tử Vũ mở máy điều hòa trong xe lên đến độ lớn nhất, anh nhớ không lầm thì đây là văn phòng luật sư của Lý Hạo, bé con vừa mới đi tìm hắn ta.
"Bé con, như thế nào đột nhiên muốn mua đồ dùng trong nhà?"
Cô cảm thấy kỳ lạ, đồ dùng trong nhà vẫn là còn mới, như thế nào anh lại muốn đổi?
"Nghĩ muốn đổi một chút càng thêm thoải mái, mắt nhìn của em chuẩn, một hồi cho em chọn.” Thiệu Tử Vũ mở miệng, đó là căn nhà sau này của bọn họ, để cho cô trang trí thành bộ dáng cô thích.
"Ừ, anh cứ yên tâm, mắt thẩm mỹ của em rất chuẩn, đảm bảo anh vừa lòng."
Lam Kỳ hưng phấn, trong mắt lóe ra tia sáng giảo hoạt, để cho cô trang trí liền toàn bộ đổi thành bộ dáng cô thích, cô sẽ không đi.
"Ừ" Thiệu Tử Vũ cười, ánh mắt rơi xuống bao lớn bao nhỏ trên tay Lam Kỳ, trong đó có một túi tài liệu, túi tài liệu lộ ra một góc làm anh chú ý.
"Bé con, vừa mua cái gì tốt đó?” Anh cười hỏi.
Thấy Thiệu Tử Vũ lại gần muốn xem, Lam Kỳ vội vàng đem bao lớn bao nhỏ ở gần vị trí của anh dời đi.
"Không có gì." Cô cười gượng, đều là mấy bộ quần áo lót sexy, nếu anh lấy ra xem không xấu hổ chết cô sao.
Cô không thể tưởng tượng bộ dáng Thiệu ngốc dịu dàng cầm trên tay bộ quần áo lót gợi cảm, quả thực là hủy hoại hình tượng tốt đẹp của anh.
Lam Kỳ luống cuống tay chân thu xếp đồ đạc, không phát hiện túi tài liệu rơi ra trên ghế ngồi.
"Bé con, cửa xe còn chưa đóng chặt.”
Thiệu Tử Vũ nghiêng người đem cửa xe đóng chặt lại.
Nhìn Thiệu ngốc đột nhiên đến gần, thấy khóe miệng chứa nụ cười nhàn nhạt của anh, nghe được mùi hương dễ ngửi trên người anh, Lam Kỳ cảm giác con sói háo sắc trong lòng mình đang làm loạn, nghĩ muốn cắn anh một ngụm.
Sau khi đóng kỹ cửa xe, Thiệu Tử Vũ ngồi thẳng thân thể, Lam Kỳ chỉ lo quan sát anh không chú ý tới lúc anh cùng cô tiếp xúc, anh đã nhanh tay đem túi tài liệu nhặt lên.
Mấy phút sau hai cửa hàng nội thất Lai lớn nhất thành phố C, bên trong bày biện các mặc hàng trong nước ngoài nước gì đều có, làm cho người ta hoa cả mắt.
"Bé con, ở chỗ này chờ, anh đ